Polly po-cket
Âm Dương thần chưởng - Trần Thanh Vân

Âm Dương thần chưởng - Trần Thanh Vân


Tác giả:
Đăng ngày: 12-07-2016
Số chương: 17
5 sao 5 / 5 ( 137 đánh giá )

Âm Dương thần chưởng - Trần Thanh Vân - Hồi 13

↓↓

Châu Đạt vòng tay khúm núm:

bạn đang xem “Âm Dương thần chưởng - Trần Thanh Vân” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


− Tuân lệnh tân chưởng môn nhân.


Hắn đã gọi chàng là chưởng môn nhân, nhưng không hiểu vì sao Giang Lâm không phản đối mà lại làm ngơ, hình như chàng cũng thích nghe ba tiếng êm tai này.


Tiếng trống triệu tập bất thường vang lên dồn dập làm kinh động tất cả môn đồ Thái Bình giáo. Họ sợ phải nhận thêm một hung tin nữa. Ô! Nhưng thật là may mắn, nhị sư ca của họ đã từ cõi chết hiện về, đó là một điềm vui.


Đang cùng Doanh Doanh đàm đạo về bài học mà nàng vừa mới tập xong. Hồ Sơn bỗng nghe từ phía U môn động tiếng trống lệnh vang lên dồn dập. Chàng hốt hoảng quay sang bảo Doanh Doanh:


− Chắc là có chuyện cần kíp lắm đồ đệ ta mới đánh trống lệnh triệu hồi gấp rút như vậy. Chúng ta phải nhanh chân lên mới được.


Doanh Doanh gật đầu cùng chàng phi thân nhanh về phía U môn động. Bây giờ nàng đã có một nội lực khá, tuy chưa biết xuất chiêu nhưng một trăm động tác nàng học được của "Miêu gia linh pháp" đã giúp nàng linh lợi hơn nhiều.


− Ô, Giang huynh.


− Giang đệ.


Doanh Doanh và Hồ Sơn mừng rỡ lao lên ôm chầm chàng trai trẻ, người ngỡ không bao giờ gặp mặt, nay lại hiện ra oai nghiêm tuấn tú.


− Hừ!


Giang Lâm cười mai mỉa:


− Tang sư phụ còn trắng trên đầu kia mà đã cùng nhau tình tự gió trăng rồi.


Doanh Doanh kinh hãi kêu lên:


− Giang huynh ...


Lời chàng nói như gáo nước phũ phàng tạt mạnh lên niềm yêu mến của nàng từ bấy lâu nay.


Hồ Sơn run giọng:


− Giang đệ nói gì lạ vậy? Đại ca với Doanh muội chỉ là ...


Giang Lâm cười lạt:


− Là gì mà chẳng được, huynh khỏi cần phải thanh minh.


− Giang huynh! Anh không được quyền nói bậy!


Doanh Doanh bật khóc:


− Đối với tân chưởng môn, anh phải có thái độ kính trọng với người.


− Chưởng môn nhân ...


Giang Lâm cười sặc sụa:


− Ta chưa đồng ý thì hắn có quyền gì chứ? Ta cấm các người gọi hắn là chưởng môn nhân.


− Giang đệ!


Hồ Sơn không ngờ Giang Lâm lại xưng hô như vậy, nỗi mừng vui tương ngộ chưa tròn, Giang Lâm lại nỡ lớn tiếng nặng nề xỉ vả chàng. Nhưng tính Hồ Sơn rất chiều các huynh đệ nên không lấy làm giận dữ.


Hồ Sơn nói:


− Huynh ngỡ đệ đã tuyệt mạng dưới Tuyệt hồn nhai, mới vâng lời sư phụ lên ngôi vị chưởng môn dìu dắt các đệ. Nay nếu đệ đã về huynh sẵn sàng nhường lại.


− Nhường!


Giang Lâm hét lớn:


− Chức chưởng môn có phải là của huynh đâu mà nhường nhịn chứ. Hồ Sơn! Ta thật sự ghê sợ ngươi, thật không ngờ bên trong cái gương mặt nhân từ độ lượng đó là một tấm lòng sâu độc, nham hiểm khôn lường.


Doanh Doanh uất ức chen vào:


− Giang huynh, anh không được phép nhục mạ Hồ huynh như vậy.


Giang Lâm lia tia mắt sang nàng, gay gắt:


− Còn nàng, nàng đã bị cái địa vị chưởng môn kia mê hoặc. Đừng mơ tưởng hão huyền, hắn không yêu nàng đâu mà chờ đợi.


Doanh Doanh không biết trả lời sao đành ôm mặt khóc nghẹn ngào.


Chứng kiến cuộc đấu khẩu giữa bọn họ, đám môn đồ Thái Bình giáo phải ngẩn ngơ, không biết phải tin ai cho phải.


Đứng nép mình trong một góc, Châu Đạt bồn chồn nhìn ra phía ngoài chờ đợi.


Có vật gì chạm nhẹ vào vai hắn, Châu Đạt quay lại vui mừng khi nhận ra đó là con sáo nhỏ.


Lợi dụng lúc không ai để ý hắn rón rén rút nhanh mảnh giấy trong ống chân con sáo đọc lẹ. Đọc xong gương mặt hắn lộ vẻ vui mừng.


Giang Lâm đã đứng dậy đưa cao lá cờ nhỏ màu hồng hét lớn:


− Thái Bình giáo phái tiếp nhận lệnh hồng kỳ.


Tất cả môn đồ đồng quỳ gối tung hô:


− Bái kiến lệnh hồng kỳ, bái kiến tổ sư Thái Bình giáo phái.


Hồ Sơn mặt cắt không còn một giọt máu. Chàng cũng quỳ gối tôn xưng như môn đệ, rồi tiến lên một bước nắm tay Giang Lâm hỏi run run:


− Giang đệ, sao đệ dám xúc phạm đến vong hồn của tổ sư? Sao đệ dám lấy lệnh hồng kỳ trên bàn thờ sư tổ?


Giọng Giang Lâm lạnh như đá đóng băng:


− Vì ta cần làm sáng tỏ một sự thật còn mờ ám! Các môn đệ ...


Chàng quay ra nói với các môn đồ:


− Hôm nay ta triệu tập các đệ đến đây để nhìn ta chứng minh một sự thật. Ta đã mời công tử Đỗ Ngọc đến khám nghiệm thi hài của sư phụ.


Tất cả môn đồ lặng ngắt. Hồ Sơn cất tiếng bàng hoàng:


− Giang đệ dám động đến thi hài của sư phụ sao?


Giang Lâm không đáp lời của Hồ Sơn mà quay sang nở một nụ cười bí hiểm:


− Ngươi sợ phải phơi bày ra đây một sự thật lắm à?


Hồ Sơn không hiểu ý nghĩa câu nói của Giang Lâm. Chàng cũng không biết làm sao ngăn chặn nhị đệ mình làm một việc đau lòng. Phơi bày thân thể cháy đen của sư phụ ra trước mắt mọi người, đem nội bộ môn phái ra nhờ một tên quan phân giải.


Bên cạnh chàng, Doanh Doanh cũng cảm thấy xót xa. Nàng lạ lùng cho thái độ của Giang Lâm, vừa về đến nơi đã đùng đùng làm dữ rồi, cho khai quật mồ sư phụ.


Nàng cảm thấy ghê sợ Giang Lâm kể từ phút giây này.


Không khí lặng yên, từ trên bàn thờ đôi mắt Lâm Bình rọi thẳng xuống đám môn đồ rồi dừng lại trên mắt Hồ Sơn như xót thương an ủi:


− Bẩm tân chưởng môn.


Một đệ tử chạy vào thông báo, không biết thưa cùng ai, Giang Lâm hay Hồ Sơn?


− Quan đô úy Đỗ Ngọc theo lời mời đã đến.


Giang Lâm khoát tay lạnh lùng:


− Truyền mời người vào đây.


Đỗ Ngọc, Sĩ Khai và một số quan chức lặng lẽ bước vào. Tất cả lặng yên như những thi hài biết đi, vô tư không tình cảm. Chỉ trong một vài khắc nữa thôi trắng đen sẽ rõ!


***


Không khí đang căng thẳng nặng nề bỗng chùng xuống trầm lặng hẳn đi khi Đỗ Ngọc bước đến giữa tòa đại xảnh đồng chấp tay bái kiến Giang Lâm:


− Tham kiến chưởng môn nhân.


Giang Lâm đưa tay đáp lại, nét mặt lạnh lùng:


− Không dám, kính chào đại quan, mời người an tọa, tại hạ có chuyện cần thưa.


Doanh Doanh ngẩng đầu, kêu lên bàng hoàng:


− Đỗ huynh, Sĩ huynh, tại sao hai người lại dính líu vào chuyện riêng của Thái Bình giáo phái chứ?


Đỗ Ngọc làm một cử chỉ bảo nàng hãy lắng yên, rồi ngước lên nhìn Giang Lâm vui vẻ:


− Chưởng môn cho mời tại hạ đến cho điều chi cần dạy bảo chăng?


Giang Lâm có vẻ hài lòng trước cách ăn nói nhã nhặn của Đỗ Ngọc. Chàng nhăn mặt cho có lệ:


− Đại quan, tại hạ không phải là chưởng môn nhân, nghe đồn quan ngài có tài về việc truy tìm ra những điều khỏa lấp, tại hạ mời người đến đây để làm sáng tỏ cái chết của sư phụ. Ngài không từ chối chứ?


Đỗ Ngọc cất quạt vào tay chậm rãi nói:


− Được giúp đỡ Thái Bình giáo, Đỗ Ngọc tôi lấy làm hãnh diện vô cùng. Xin tân chưởng ... à không, xin Giang huynh chỉ mồ phần để tại hạ cho quân đào lên khám nghiệm.


Hồ Sơn nãy giờ quá bàng hoàng lặng nghe hai người đối đáp, giờ mới chen vào:


− Không! Ta không cho phép các người động đến thi hài sư phụ.


Nỗi nghi ngờ trong lòng Giang Lâm càng lúc càng tăng, chàng bảo Hữu Lễ:


− Đệ hãy hướng dẫn các người của quan đô úy đây đến mộ phần sư phụ mau lên.


Hữu Lễ sốt sắng "Dạ" rồi dắt toán lính ra ngoài, Hồ Sơn nóng lòng đuổi theo.


Giang Lâm gọi lại:


− Hồ Sơn! Ngươi không ra khỏi chỗ này được đâu! Hãy đứng đó mà chờ trả lời trước toàn thể đồ đệ về việc mình làm.


Hồ Sơn dừng chân sửng sốt:


− Giang đệ nói vậy nghĩa là sao huynh không hiểu?


Mắt Giang Lâm long lên vì giận dữ:


− Hiểu hay không cũng phải chờ đó.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Cô gái lúc nửa đêm

Cô gái lúc nửa đêm

Cô yêu anh, yêu từ ánh mắt đầu tiên, từ câu chào hỏi ban đầu. Anh vô tư, anh ra đi

26-06-2016
Lưu bút mùa ấy

Lưu bút mùa ấy

(khotruyenhay.gq - Viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Tình yêu học trò

27-06-2016
Ở lại phía sau

Ở lại phía sau

Anh luôn quay lại sau lưng để nhìn tôi đi từng bước. Từ khi tập đi cho đến khi vào

24-06-2016
Ràng buộc êm ái

Ràng buộc êm ái

Tôi không nhớ, chỉ biết là lần đầu tiên sau khi xách va li về sống chung với tôi,

29-06-2016
Con đã lớn rồi

Con đã lớn rồi

Mẹ mặc áo sơ mi màu sẫm đứng trước gương. Mẹ đang soi gương nhưng cái cách mà mẹ

29-06-2016