Thất chủng binh khí 4 - Đa tình hoàn - Cổ Long

Thất chủng binh khí 4 - Đa tình hoàn - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 14
5 sao 5 / 5 ( 110 đánh giá )

Thất chủng binh khí 4 - Đa tình hoàn - Cổ Long - Hồi 8 - Trong mật thất bàn chuyện bí mật 1

↓↓
Ánh đèn đang dao động, có phải là gió không ?


Gió ở đâu ra ?


Eo lưng của Quách Ngọc Nương tại sao cũng đang uốn éo ? Căn phòng tại sao cũng xoay mòng mòng ?


- Ngươi say rồi.

bạn đang xem “Thất chủng binh khí 4 - Đa tình hoàn - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Tiêu Thiếu Anh muốn lắc đầu, nhưng sợ nếu lắc đầu một cái, không chừng nó sẽ rớt xuống.


- Lần này e rằng ngươi say thật rồi.


Có phải thật thế không ? Say thật cũng tốt, say giả cũng tốt, gì gì cũng là say cả.


Thật thật giả giả, giả giả thật thật, đời người là cuộc mộng, hà tất phải nhận chân ?


- Ngươi nên đi ngủ một giấc.


- Được, ngủ thì ngủ.


Ngủ ngủ thức thức, có gì là phân biệt, không phải đời người là cuộc mộng sao ?


- Phía sau có căn phòng dành cho khách, anh đi ngủ ở đó thôi.


Giọng nói rất ngọt ngào, đó là giọng nói của Quách Ngọc Nương.


- Bà đưa tôi lại đó dùm.


- Được, tôi dẫn anh lại.


Quách Ngọc Nương đang mở cửa, tại sao Cát Đình Hương không ngăn trở ?


Có phải lão ta cũng say khước ?


Cát Tân vẫn còn đứng trước cửa, đứng đó không một chút cử động.


Tiêu Thiếu Anh bỗng bước lại, bẹo vào má y một cái:


- Gã này có phải là người bằng gỗ không ?


Dĩ nhiên là không.


Tiêu Thiếu Anh cười ngặt nghẽo, cười không ngớt. Y vốn đã thích cười, hiện tại hình như đã đến lúc tha hồ cười.


Gió thổi qua cái hành lang dài ngoẵng. Thì ra gió từ bụi hoa thổi lại, từ trong bóng cây thổi ra, từ những chấm chấm sao đêm lại.


Còn người ? Người ở đâu lại ? Rồi lại sẽ đi đâu ?


Nhà cửa mới xây lên, tường vách mới quét vôi mới mẻ, giấy bọc cửa sổ còn đầy mùi keo, bàn ghế đầy mùi gỗ mới, mặt bàn bằng đá Đại Lý mới, bày biện đèn đuốc sáng loáng, giường chiếu gối nệm thêu hoa mới tinh.


Mọi thứ đều mới. Có phải Tiêu Thiếu Anh cũng bắt đầu một cuộc sống mới hoàn toàn khác hẳn lúc xưa ?


Y ngã xuống giường, xuống cái giường thật rộng rãi mà êm ái mới mẻ đó:


- Giường tốt thật.


- Cái giường này chưa có ai nằm lên bao giờ.


Giọng nói của Quách Ngọc Nương cũng mềm mại, còn mềm mại hơn cả cái gối thêu hoa trên giường.


- Nhưng một người nằm một mình trên cái giường tốt thế này, thật còn vô vị hơn cả uống rượu một mình.


- Tôi có thể tìm người lại bầu bạn với anh.


Cô biết cặp mắt của y nãy giờ vẫn cứ nhìn lom lom vào bộ phận dưới eo lưng của cô, nhưng cô không giận.


Cô còn đang cười:


- Bất cứ anh thích hạng đàn bà ra sao, tôi đều tìm được cho anh.


- Người tôi thích chính là cô đây.


Tiêu Thiếu Anh bỗng nhảy bật dậy, ôm lấy eo lưng của cô, sau đó hai người bèn ngã lăn xuống giường.


Quách Ngọc Nương hô khẽ lên, vùng vẫy một hồi.


Chỉ tiếc là bàn tay của cô cũng mềm, không có chút sức lực. Cả người cô đều mềm mại, vừa thơm vừa ngọt, vừa mềm, như một cục đường phèn.


Bộ ngực của cô còn trắng hơn cả cẩm hoa, trắng muốn sáng rực lên.


Tiêu Thiếu Anh ngồi trên người cô, cô chẳng động đậy nổi, chỉ còn nước thở dồn dập rên rỉ không ngừng.


Cô có thể cảm thấy cặp đùi của mình đang được mở ra.


- Cầu xin anh, không được như vậy, làm như vậy không được ...


Cô chẳng phản kháng được, cũng không cách nào vùng vẫy được, cô chỉ còn nước van xin, nhưng không biết rằng, van xin ngược lại càng làm người đàn ông dễ dàng biến thành điên cuồng hơn.


Tiêu Thiếu Anh đã bắt đầu xé y phục cô ra, cô cắn chặt môi, bỗng nhiên hét lớn lên.


Chính ngay lúc đó, một bàn tay bỗng thò tới, chụp lấy cổ áo của Tiêu Thiếu Anh, xách nguyên cả người y lên. Bàn tay nữa thì tát vào mặt y, tát không mạnh lắm, chỉ bất quá muốn cho y tỉnh táo lại.


Tiêu Thiếu Anh quả nhiên có tỉnh táo lại chút đỉnh, y đã thấy Cát Đình Hương vẫn còn chưa say, lão đang hằn học trừng mắt nhìn y, gằn giọng nói:


- Ngươi thật là to gan !


Tiêu Thiếu Anh vẫn còn đang cười:


- Cái gan của tôi trước giờ có nhỏ đâu.


Cát Đình Hương hỏi:


- Ngay cả lời ta nói ngươi cũng dám quên cả sao ?


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Tôi chưa quên.


Cát Đình Hương giận dữ nói:


- Ngươi chưa quên ?


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Ông nói, không cho tôi nhìn cô ta, không cho tôi nghĩ bậy nghĩ bạ, tôi đều nhớ rõ.


Cát Đình Hương càng phẫn nộ, lão hỏi:


- Đã nhớ rồi, tại sao còn dám làm như vậy ?


Tiêu Thiếu Anh cười hì hì nói:


- Bởi vì ông không dặn không được động vào cô ta, ông đã nói như vậy đâu.


Cát Đình Hương nhìn y một hồi, ánh mắt bỗng lộ vẻ cười cợt, lão bỗng buông tay ra, vênh mặt lên nói:


- Tốt nhất là ngươi nằm yên ở đây ngủ một giấc, ngươi tỉnh dậy, rồi lại gặp ta.


Tiêu Thiếu Anh lại ngã ầm ra, lấy gối ôm đầu lại, miệng vẫn còn lẩm bẩm:


- Cái giường lớn như vậy, bắt tôi ngủ một mình, ngủ sao cho được.


Rốt cuộc y cũng ngủ được, không những vậy còn ngủ rất nhanh.


Đợi lúc y tỉnh lại, y mới phát hiện ra không phải chỉ có một mình y đang nằm trên giường, bên cạnh còn có một người con gái nằm đó.


Một người con gái tươi tắn, như một đóa hoa, nước da trắng ngần, cái môi ngọt ngào, cặp mắt quyến rũ mê hồn.


Có phải là Quách Ngọc Nương đấy không ?


Tiêu Thiếu Anh nhịn không nổi muốn nhảy bật dậy, y dụi mắt, rồi mở ra nhìn, mới phát hiện ra người con gái này không phải là Quách Ngọc Nương, chỉ bất quá gương mặt sáu bảy phần rất giống cô ta.


- Cô là ai ?


- Em tên là Tiểu Hà.


Cô gái này mở to cặp mắt, nhìn y chăm chú:


- Quách Tiểu Hà.


Tiêu Thiếu Anh bật cười:


- Không lẽ đàn bà con gái nơi đây đều họ Quách ?


- Chỉ có hai người họ Quách.


- Hai người nào ?


- Em và chị em.


Tiêu Thiếu Anh rốt cuộc hiểu ra:


- Quách Ngọc Nương là chị của cô ?


Tiểu Hà chớp mắt nói:


- Có phải anh cũng cho là em rất giống chị ấy ?


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Giống quá đi.


Tiểu Hà bĩu môi nói:


- Thật ra em và chị ấy hoàn toàn là hai người khác nhau.


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Sao ?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Bạn ơi, tôi vẫn đợi

Bạn ơi, tôi vẫn đợi

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Người đàn

27-06-2016
Người mẹ yếu đuối

Người mẹ yếu đuối

- Có phải mẹ qua laị với ông Thành bấy lâu nay đúng không, con ghét mẹ? *** Là con

23-06-2016
Đi về phía mặt trời

Đi về phía mặt trời

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016
Chụp ảnh gia đình

Chụp ảnh gia đình

"Cũng cần có thời gian cho mấy vết thương bớt sưng. Để còn chụp hình. Níu được

24-06-2016
Bàn tay mẹ

Bàn tay mẹ

Khi tôi còn nhỏ, tức là cái thời chỉ thích được ngủ với bố mẹ vì có thể tránh

24-06-2016
Cô nàng tuổi 24

Cô nàng tuổi 24

Trong dòng người tấp nập trên phố, người ta vẫn dễ dàng nhận ra và bị thu hút bởi

24-06-2016
Chàng ngốc học khôn

Chàng ngốc học khôn

Ngày xưa, ở một làng nọ có anh chàng Ngốc bố mẹ mất sớm. Ngày bố mẹ anh còn

24-06-2016

Pair of Vintage Old School Fru