XtGem Forum catalog
Thất chủng binh khí 4 - Đa tình hoàn - Cổ Long

Thất chủng binh khí 4 - Đa tình hoàn - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 14
5 sao 5 / 5 ( 90 đánh giá )

Thất chủng binh khí 4 - Đa tình hoàn - Cổ Long - Hồi 1 - Đa tình công tử không dư hận

↓↓
Đêm, đêm đã khuya lắm.


Hai cái vòng lóng lánh màu bạc dưới ánh đèn.


Cát Đình Hương nhè nhẹ mân mê những cái ngấn trên vòng, khóe miệng lộ một nụ cười.


Lão đã là một người già nua, nhưng ngón tay vẫn còn linh hoạt và có sức mạnh như thuở thiếu thời, bất cứ gì lão muốn được, lão đều lấy được vào trong tay.

bạn đang xem “Thất chủng binh khí 4 - Đa tình hoàn - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Lão muốn cặp vòng này đã bao nhiêu năm nay, hiện tại rốt cuộc cũng đã lấy được vào trong tay. Cái giá lão phải bỏ ra tuy rất lớn, nhưng thu hoạch lại đủ để bồi thường mọi thứ.


Bởi vì cặp vòng bằng bạc này vốn thuộc về Thịnh Thiên Bá.


Thịnh Thiên Bá một tay sáng lập ra Song Hoàn Môn, oai chấn biên thùy phiùa tây đã gần ba mươi năm nay !


Hiện tại Song Hoàn Môn, cái bá nghiệp trong vũ lâm đã thâm căn, cố đế, cơ hồ không ai lay động nổi, đã bị lão một tay xô nghiêng, chỉ trong vòng ba tháng ngắn ngủi !


Cái giá lão đã phải bỏ ra, bất kể là lớn bao nhiêu, đều đã xứng đáng lắm.


- Giết một người, là khắc một cái ngấn trên vòng bạc.


Đấy là tập quán bao nhiêu năm nay của Thịnh Thiên Bá, anh hùng giết người như cỏ, nhưng lão không hề thích giết người.


Người lão muốn giết, ắt hẳn phải là người đáng cho lão giết.


Ba mươi cái ngấn đó tuy không sâu, trong đó có chôn giấu ba mươi mạng hảo hán danh tiếng hiển hách một thời !


Lúc bọn họ còn sống, thanh danh hiển hách, lúc chết cũng oanh động một thời, chết rồi, còn lưu lại chỉ bất quá là một cái ngấn mờ nhạt thế thôi.


Hiện tại, người giết bọn họ, cũng đã chết dưới tay người khác, lão còn để lại được gì?


Thậm chí ngay cả một vết ngấn cũng còn không có !


Khóe miệng của Cát Đình Hương đượm một nụ cười, trong ánh mắt thì bất giác lộ vẻ tịch mịch.


Lão biết mình cũng sẽ như Thịnh Thiên Bá, sớm muộn gì ngày nào đó cũng sẽ chết về tay người khác. Người giết lão sẽ là ai nhỉ?


Trên bàn còn để một cuộn giấy màu vàng, Cát Đình Hương mở ra, lấy vòng bạc chặn lên hai đầu cuộn giấy.


Cuộn giấy đã cũ lắm, trên đó có viết tên bảy người:


x Thịnh Trọng:


đường điệt của Thịnh Thiên Bá, hiếu vũ, có sức mạnh, song hoàn phân lượng rất nặng.


x Lý Thiên Sơn:


lạnh lùng, hung ác, túc trí đa mưu.


x Hồ Đại Cương:


kiêu hãn dũng mãnh.


x Vương Nhuệ:


khí đồ của Thiếu Lâm, hoàn tục xong gia nhập Song Hoàn Môn.


x Dương Lân:


đại đạo ở Long Tây, vũ công tạp nhất.


x Thịnh Như Lan:


con gái của Thịnh Thiên Bá, giỏi ám khí.


Tiêu Thiếu Anh:


con nhà thế gia đã bị sa sút, vì tham rượu nói chuyện vô lễ với sư thơ, đã bị trục xuất khỏi Song Hoàn Môn hai năm trước, tung tích không rõ.


Bảy người này, vốn là bảy đại đệ tử của Song Hoàn Môn, trừ Thịnh Thiên Bá ra, bọn họ cơ hồ có thể coi là bảy người danh tiếng nhất, thế lực nhất của một dãy đất vùng Tây Bắc.


Hiện tại, Cát Đình Hương đánh vào một dấu X trên mỗi cái tên đó.


Cái ý tứ là muốn nói, những người này nếu không chết thảm thiết dưới ngọn đao, thì cũng đang ôm vết thương nặng chạy trốn, dù may mắn chưa chết, nhưng cũng đã thành người tàn phế.


Tương lai, dù có người sẽ đánh bại Cát Đình Hương, nhưng y nhất định sẽ không phải là một trong những người đó.


Cái tên Tiêu Thiếu Anh tuy để trống, tuy y đã thoát qua tai nạn này, nhưng Cát Đình Hương trước giờ cũng không xem cái gã tán gia bại sản, hiếu sắc tham bôi, tính tình phóng đãng này vào mắt.


Huống gì y đã bị Thịnh Thiên Bá trục xuất khỏi môn trường từ lâu, vốn không thể nào còn coi là đệ tử của Song Hoàn Môn được.


Khóe miệng của Cát Đình Hương bất giác lại lộ ra một nụ cười đắc ý.


Song Hoàn Môn cường thịnh một thời, kiêu hùng một cõi, hiện tại rốt cuộc đã tan tành như mây khói.


Bọn họ còn để lại được gì?


Chỉ bất quá là cặp vòng bằng bạc này, làm kỷ niệm thắng lợi của Cát Đình Hương thế thôi.


oOo Đêm càng khuya.


Gió thổi trên cánh cửa sổ phủ rèm xanh, ngoài cửa bỗng có tiếng chân thật nhẹ vang lên.


Cát Đình Hương không cần quay đầu lại, lão đã biết người vừa đến là ai.


Đây là thư phòng của lão, cũng là căn phòng bí mật của lão.


Ngoài Ngũ Nương ra, nhất định không thể có ai khác lại, cũng không có ai dám lại.


Ngũ Nương họ Quách, là danh kỹ ở Giang Nam, lão mới đem châu báu lại mua về không lâu, hiện tại cô đã thành một vị phu nhân bán chính thức sủng ái nhất của lão.


Với đàn bà và ngựa, Cát Đình Hương trước giờ rất có tài thưởng lãm, đàn bà lão chọn, dĩ nhiên là người đẹp tuyệt trần.


Quách Ngọc Nương không những đẹp, mà còn nhu mì chìu chuộng, rất hiểu ý người khác.


Cát Đình Hương nghĩ gì trong bụng, thường thường lão không cần phải nói ra, cô đã an bày sẵn cho lão đâu vào đó.


Hiện tại đêm đã khuya lắm, lão đang cảm thấy đói bụng.


Quách Ngọc Nương đã ôm một mâm thức ăn có bốn món nhậu lão thích nhất, một dĩa bì cuốn và một bình Bích Lư Xuân vào.


Cát Đình Hương cố ý chau mày nói:


- Sao cô còn chưa ngủ?


Quách Ngọc Nương cười ngọt ngào nói:


- Bởi vì em mới làm cho ông vài món điểm tâm đây.


Cát Đình Hương nói:


- Sao cô biết được?


Quách Ngọc Nương nhoẻn miệng cười nói:


- Mỗi lần đánh bạc lớn xong, bất kể thắng thua, ông đều không ngủ được, huống gì hôm nay?


Hôm nay Cát Đình Hương không những thắng được cả thanh danh bất hủ muôn đời, lão cũng thắng cả một món tài phú kếch sù của cả một vùng Tây Bắc.


Canh bạc lớn này, lớn hơn tất cả những canh bạc lão đã từng đánh qua.


Cát Đình Hương nhìn cô ánh mắt bất giác lộ vẻ rất mãn ý, lão thở ra ôm lấy eo cô nói:


- May mà hôm nay ta thắng, nếu không e rằng ngay cả cô ta cũng thua cả luôn.


Quách Ngọc Nương cười nói:


- Em chẳng hề bận tâm tí nào, em đã tính đúng là ông thắng rồi.


Cát Đình Hương cười nói:


- Sao?


Quách Ngọc Nương xoa nhẹ lên mái tóc của lão, cô ta dịu dàng nói:


- Em thấy ông lần đầu, đã thấy ông là người không hề làm chuyện gì không chắc trong tay, vì vậy bất kể ông có muốn em hay không, em đều đeo cứng ông.


Cát Đình Hương cười lớn.


Nhất chiến thành công, bách chiến giương danh, người đẹp trong vòng tay, êm ấm như ngọc, đời người như thế này, còn muốn gì hơn? Hiện tại lão có thể cười được, bất kể lão cười có lớn bao nhiêu, cũng nhất định không có ai cảm thấy chói tai.


Quách Ngọc Nương đặt mâm đồ ăn xuống, nhìn cặp vòng bạc để trên bàn, bỗng hỏi:


- Đây là Đa Tình Hoàn của Thịnh Thiên Bá đấy sao?


Cát Đình Hương gật gật đầu.


Quách Ngọc Nương nói:


- Thịnh Thiên Bá là người đa tình sao?


Cát Đình Hương trả lời thật khẳng định:


- Không phải, nhất định không phải.


Quách Ngọc Nương nói:


- Vậy thì sao cặp vòng của lão lại kêu là Đa Tình Hoàn?


Cát Đình Hương nói:


- Bởi vì cặp vòng ấy mà dính vào thứ gì, lập tức sẽ xiết chặt lấy, nhất định là không buông, cũng giống như một người đàn bà đa tình vậy.


Quách Ngọc Nương lại bật cười, cười càng ngọt ngào:


- Hiện tại em cũng đã xiết chặt ông rồi, ông đừng hòng thoát nổi.


Cát Đình Hương cười lớn nói:


- Ta vốn cũng không tính chạy đi đâu.

Chương sau

↑↑
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Vĩnh biệt Huyền Trân

Vĩnh biệt Huyền Trân

Ai đó nói, hình như ông nhà văn Đoàn Thạch Biền, rằng mẫu số chung của những mối

24-06-2016
Mưa nửa đêm

Mưa nửa đêm

Tài muốn leo lên căn hộ của Thu, hỏi em và người kia có quan hệ gì? Nhưng tự ti đã

28-06-2016
Giàu - nghèo

Giàu - nghèo

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

25-06-2016
Hoa nở đường về

Hoa nở đường về

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Không biết

27-06-2016
Quà tặng bà

Quà tặng bà

Mây thầm cảm ơn, cuộc sống tuy vất vả nhưng Mây đã có những người thân mà Mây

28-06-2016