Thất chủng binh khí 4 - Đa tình hoàn - Cổ Long

Thất chủng binh khí 4 - Đa tình hoàn - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 14
5 sao 5 / 5 ( 55 đánh giá )

Thất chủng binh khí 4 - Đa tình hoàn - Cổ Long - Hồi 3 - Kẻ giết gười

↓↓
Tiêu Thiếu Anh lại say nữa.


Lần này y say ở Lão Hổ Lâu, nằm gục ở quầy chưởng quỹ như một người đã chết.


Một người đã say rồi, hình như biến thành nặng hơn lúc bình thời gấp ba lần.


Những người có kinh nghiệm đều biết rằng, muốn vác một gã say rượu túy lúy, nhất định không phải là chuyện dễ dàng. Nhất là Tiêu Thiếu Anh, Lão Hổ Lâu đã động viên tới ba tên phổ ky, mà còn chưa lay động nổi y.

bạn đang xem “Thất chủng binh khí 4 - Đa tình hoàn - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Gã này còn nặng hơn cả hòn đá.


Bà chủ quán ngồi bên quầy đã nhìn không thuận mắt, nhịn không nổi cười nhạt nói:


- Gã tiểu tử này đã say mèm như đống bùn, không lẽ các ngươi không có cách gì để đối phó được đống bùn sao ?


Bọn phổ ky cúi gầm đầu hết, không một ai dám mở miệng nói gì.


Tiêu Thiếu Anh bỗng mở một con mắt ra, bừng lên nhìn bà chủ quán, cười hì hì nói:


- Bà lầm rồi.


Bà chủ quán sa sầm nét mặt.


Bà ta tức giận lên, xem ra vẫn còn quyến rũ lắm, nhất là cặp mắt, lại càng mê chết người.


Người quanh đây trăm dặm đều biết, bà chủ quán của Lão Hổ Lâu, là người đàn bà có thể mê chết người ta.


Chỉ tiếc là không ai có gan dám lại đây để bà ta mê thử.


Nơi đây có tên là Lão Hổ Lâu, là vì nơi đây có một con cọp cái.


Con cọp cái ấy chính là bà chủ quán mê người này, nghe nói ngay cả lão chủ quán cũng đã bị bà ta nuốt hết cả da lẫn xương.


Tiêu Thiếu Anh tít mắt lại cười nói:


- Bà xem ra không già một chút nào, lại càng không giống một con cọp, tôi cũng không phải là đống bùn.


Bà chủ quán còn cười cười, cười càng mê chết người:


- Không phải đống bùn thì là gì vậy ?


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Là một con trùn nhỏ, con trùn nhỏ không có xương, loại trùn này tên là con nê.


Bà chủ quán cười nói:


- Nhìn không ra anh này cũng là tay học vấn quá.


Tiêu Thiếu Anh cũng cười:


- Tôi vốn là kẻ có học vấn lắm đấy chứ, không những vậy còn thiếu niên anh tuấn, đàn bà yêu tôi, sắp hàng từ nơi đây ra tới đầu đường kia đấy.


Bà chủ quán bỗng lại sa sầm nét mặt nói:


- Nếu vậy ngươi mau mau cút ngay ra đầu đường, ngươi là đống bùn, là con trùn nhỏ cũng vậy, đều mau mau cút ngay !


Tiêu Thiếu Anh vẫn còn cười hì hì nói:


- Chỉ tiếc là trùn nhỏ cũng không biết cút, đống bùn cũng không biết cút.


Bà chủ quán cười nhạt nói:


- Có phải ngươi muốn tìm chỗ chết, phải không ?


Tiêu Thiếu Anh lập tức lắc đầu nói:


- Không muốn.


Bà chủ quán nói:


- Ngươi có biết ta là ai không ?


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Bởi vì biết, tôi mới lại đây chứ.


Bà chủ quán tức giận nói:


- Rốt cuộc ngươi lại đây làm gì vậy ?


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Tôi muốn tìm bà đi ngủ với tôi.


Bà chủ quán biến hẳn sắc mặt, bọn phổ ky cũng biến hẳn sắc mặt.


Gã tiểu tử này xem ra có chỗ ở không sinh chuyện, dám lại vuốt râu hùm đây.


Bà chủ quán bỗng đập bàn một cái, hét lớn:


- Đánh cho ta, đánh mạnh vào !


Chữ "đánh" vừa thốt ra, khách hàng trong tiệm đã trốn đi mất quá nửa, bảy tám đứa phổ ky thì đã toàn bộ vây quanh lại.


Cũng không biết ai đã nhấc cái ghế đẩu lên, nhắm vào đầu Tiêu Thiếu Anh đập xuống.


Có người kêu "ai da" lên một tiếng, cái đầu của Tiêu Thiếu Anh vẫn còn tốt đó, cái ghế đẩu thì đã gãy ra thành bốn năm khúc.


Bọn phổ ky giật nảy mình lên, rồi lại hầm hè nhào lại. Chỉ nghe cách cách phách phách một trận vang lên, mấy gã phổ ky chồm lại, toàn bộ đều đã loạng choạng lùi lại, hai bên mặt bị đánh cho sưng vù đỏ cả lên.


Tiêu Thiếu Anh thì vẫn đang cười cợt đứng ở đó, nhìn nhìn bà chủ quán nói:


- Tôi đã nói, tôi chỉ bất quá lại đây kiếm bà để ngủ với tôi, không phải là lại ăn đòn.


Bà chủ quán nhìn y hằn học một hồi, bỗng lại bật cười lên. Lần này bà ta cười thật ngọt, thật mê hồn, bà ta dịu dàng nói:


- Ông lặn lội đường xá lại đây, là vì tôi thật sao ?


Tiêu Thiếu Anh lập tức gật đầu:


- Không giả tí nào.


Bà chủ quán cười thật quyến rũ:


- Xem ra ông thật là một kẻ có lòng.


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Không những có lòng, mà còn có tình có nghĩa nữa.


- Qúy tính của ông ?


- Họ Tiêu, Tiêu là thổi tiêu dẫn phụng đấy.


Bà chủ quán cười ngặt nghẽo nói:


- Tiếc là tôi không phải phụng hoàng, chỉ bất quá là một con cọp cái.


Tiêu Thiếu Anh cũng cười ngất nói:


- Nhưng trong cặp mắt của tôi, con cọp cái như bà đây lại còn đẹp hơn cả ba trăm con phụng hoàng góp lại nhiều.


Bà chủ quán cười nói:


- Xem ra không những ông có học vấn, ông còn biết nói chuyện nữa.


Tiêu Thiếu Anh tít mắt lại, nói:


- Tôi còn có nhiều điều hay khác nữa, từ từ rồi bà sẽ biết mà.


Bà chủ quán nhìn y, ánh mắt càng mê hồn, bà ta bỗng nói:


- Dọn rượu lại đây, ta muốn uống với Tiêu công tử vài ly.


Rượu là rượu ngon, người là người đẹp.


Tiêu Thiếu Anh vốn đã say mèm, hiện tại có muốn tỉnh táo chút đỉnh cũng không được.


Bà chủ quán đã rót cho y một chén rượu lớn thật đầy, mỉm cười nói:


- Tôi biết Tiêu công tử là anh hùng, anh hùng nhất định đâu có ưống chén nhỏ, tôi xin mời ông ba chén lớn trước.


- Đừng nói là ba chén, ba trăm chén, tôi cũng uống hết.


Tiêu Thiếu Anh cầm chén rượu lên, bỗng chau mày lại, hạ giọng xuống hỏi:


- Chén rượu này có mông hãn dược trong đó không vậy ?


Bà chủ quán ném cho y một cái nhìn quyến rũ, cười nói:


- Đây đâu có phải là Thập Tự Phản, chỗ bán bánh bao nhân thịt người đâu, rượu làm gì lại có mông hãn dược ?


Tiêu Thiếu Anh cười lớn nói:


- Đúng, chén rượu này dĩ nhiên không thể có mông hãn dược trong đó, huống gì, bà chủ quán tự mình rót ra dùm, dù có độc dược, tôi cũng uống vào như không.


Y quả ngẩng cổ lên, rọt rọt, uống một hơi hết cả chén rượu vào trong bụng, rồi lại thò tay ra, cầm lấy tay bà chủ quán mân mê, tít mắt lại nói:


- Bày tay trắng quá, không biết có thơm không ?


Bà chủ quán cười như chuông ngân:


- Ông ngửi thử xem, có thơm không ?


Bà ta đưa bàn tay vừa trắng vừa mềm mại lại chóp mũi Tiêu Thiếu Anh thật.


Tiêu Thiếu Anh cầm bàn tay, như con mèo đói ngửi thấy mùi mỡ, ngửi qua ngửi lại, ngửi hoài không thôi, bỗng nhiên cười lớn lên hai tiếng, lộn ngược người một cái, bình lên một tiếng, cái đầu đụng mạnh xuống đất.


Bà chủ quán chau mày nói:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Gió bấc mưa phùn

Gió bấc mưa phùn

Suốt từ ngày quen biết, sự bực bội luôn là cảm giác đeo bám cô gái, khiến cô gái

30-06-2016
Cậu thuộc về nơi ấy

Cậu thuộc về nơi ấy

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") An à,

25-06-2016
Chuyện Tình Hoàng Gia

Chuyện Tình Hoàng Gia

Tên truyện: Chuyện Tình Hoàng GiaTác giả: Du HuyễnThể loại: Truyện TeenTình trạng:

26-07-2016 6 chương
Ngày sinh nhật

Ngày sinh nhật

Từ khi nó sinh ra đã không có ngày sinh nhật. Kể cả trong giấy khai sinh. Lúc nhỏ nó

01-07-2016

Old school Easter eggs.