Old school Swatch Watches
Âm Dương thần chưởng - Trần Thanh Vân

Âm Dương thần chưởng - Trần Thanh Vân


Tác giả:
Đăng ngày: 12-07-2016
Số chương: 17
5 sao 5 / 5 ( 55 đánh giá )

Âm Dương thần chưởng - Trần Thanh Vân - Hồi 15

↓↓
Bạch Hạc Tiên Ông quay nhìn Hoàng phu nhân và Tuấn Anh, nghi ngờ:


− Họ đã làm gì mà khiến Tam Đạo Cô phải bất bình như vậy.


Bạch Đạo Cô giận dữ:


− Ngoài cái tội không giữ chữ tín với võ lâm, lại hạ thủ giết hại đệ tử của chúng tôi, họ còn phạm vào đại tội, dùng "Thiết sa thần chưởng" giết thảm không biết bao nhiêu người vô tội, mà chứng nhân là gã thanh niên này.

bạn đang xem “Âm Dương thần chưởng - Trần Thanh Vân” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Bạch Hạc Tiên Ông giật mình lẩm bẩm:


− "Thiết sa thần chưởng" ư?


Gã thanh niên kia bật khóc quỳ xuống chân Tiên Ông:


− Dạ phải, chính họ đã giết thác mẹ già, vợ yếu, con thơ của tại hạ. Xin Tiên Ông ra tay cứu độ cho những oan hồn đã vì họ chết oan.


Hoàng phu nhân cũng đi bằng đầu gối đến trước mặt Tiên Ông cất lời van vỉ:


− Xin Tiên Ông hãy sáng suốt mà cứu vợ chồng chúng tôi khỏi cảnh oan lòng. Mấy tháng nay phu quân của tôi trở bệnh, người không hề một bước rời khỏi thư phòng, còn tiện thiếp phần lo săn sóc cho chồng, phần phải đảm đương công việc tải hàng cho khách có rời khỏi viên trang này một bước nào đâu, vậy mà bỗng dưng có người đồn là vợ chồng chúng tôi gây ra tội lỗi, xin Tiên Ông nghĩ lại giùm cho.


Ánh mắt khẩn thiết, lời nói chân tình của Hoàng phu nhân đã làm Bạch Hạc Tiên Ông động lòng. Ông đưa mắt nhìn quanh:


− Quả thật ta cũng nghe đồn về "Thiết sa thần chưởng" với những vụ thảm sát tàn khốc. Và ta cũng có dạ nghi ngờ, vì ngoài Trúc Lâm Song Hiệp có ai biết được môn võ công độc hại này.


Hoàng phu nhân bật khóc:


− Vợ chồng tôi hiện đang ở tình trạng ngay mà gian, nên khó cất tiếng kêu oan, chỉ xin quý vị thương tình dời ngày xử tội lui về một tháng, lúc đó nếu chúng tôi không tự minh oan được, xin đến dập đầu chịu tội.


Bạch Đạo Cô lắc đầu:


− Không được, từ đây đến đó vợ chồng ngươi sẽ gây ra bao nhiêu điều tác tệ nữa.


Bạch Hạc Tiên Ông suy nghĩ rồi chợt hỏi:


− Phong Vân cục trưởng đang thọ bệnh nằm đâu, ta muốn thăm hỏi người vài việc.


Hoàng phu nhân rơi lệ:


− Thảm lắm Tiên Ông ơi. Chồng tôi đang thọ trọng bệnh vậy mà cũng phải theo chân Hà chưởng môn của Thiên Sơn phái làm con tin, nếu sau một tháng tiện thiếp không đem bảo vật và thủ phạm giết chết đệ tử của họ, thì phu quân sẽ thọ tử vì bất tín.


− Con phải đi cứu phụ thân đây!


Tuấn Anh đang ngồi dưỡng thương, nghe mẹ nói liền nổi giận, đứng dậy toan đi.


Hoàng phu nhân gọi giật lại:


− Tuấn nhi, nếu con đến gây rối loạn cho Thiên Sơn phái, phụ thân con sẽ tự vận để tròn chữ tín đấy.


Bạch Hạc tiên ông quay sang nhìn Tuấn Anh:


− Còn thiếu hiệp này, những tháng ngày qua ở đâu, liệu những sự việc tai hại của võ lâm có phải cậu đã nhúng tay vào mà phu nhân và bảo tiêu cục không biết chăng?


Tuấn Anh trợn mắt hét lớn:


− Tiền bối, người là bậc cao niên hãy cẩn ngôn, kẻo lại trách hậu sinh vô lễ.


Hoàng phu nhân nạt con:


− Tuấn Anh, không được vô lễ.


Rồi quay qua Bạch Hạc tiên ông bà nói nhỏ nhẹ:


− Xin Tiên ông chớ nghĩ quấy cho Tuấn nhi. Từ bé nó đã xa lìa vợ chồng tôi lên học với Tùng Thảo chân nhân vừa mới về đến, hơn nữa nó không biết gì về "Thiết Sa Thần Chưởng".


Nét mặt Tiên ông giản ra nhanh khi nghe nói Tuấn Anh là đệ tử của Tùng Thảo chân nhân. Ông lại gần cậu bé hỏi:


− Sư phụ cháu dạo này vẫn khỏe chứ? Lâu quá ta không ghé thăm lão bằng hữu.


Tuấn Anh không dám thất lễ khi nghe Bạch Hạc tiên ông xưng là bằng hữu của sư phụ mình, chàng vòng tay:


− Thưa tiền bối, sư phụ của cháu sức khỏe vẫn an khang, có điều chứng bệnh thấp khớp của người vẫn không khỏi được. À ... Mắt Tuấn Anh bỗng sáng lên:


− Tiền bối, chắc có lẽ tiền bối biết nơi nào có Thảo Linh Chi.


− Thảo Linh Chi à?


Tiên ông gật đầu:


− Đúng rồi, ta vẫn thường nghe Tùng Thảo chân nhân nhắc nhở.


Rồi lão quay sang ba vị tiên cô nói khoan thai:


− Phu nhân đây đã có lời nói như vậy, Tam Đạo cô nghĩ sao?


Hồng Đạo cô nhìn hai em rồi cất giọng cương quyết:


− Chúng tôi làm sao mà tin lời của phu nhân đây được, nếu sau một tháng bà bỏ trốn mất thì sao?


Hoàng phu nhân tiến lên một bước:


− Hồng đạo cô, xưa nay Thanh Bạch uyên ương, Trúc Lâm Song Hiệp chưa thất tín bao giờ.


Bạch Hạc tiên ông cũng chen vào:


− Nếu như lão đứng ra bảo lãnh cho Hoàng phu nhân thì Tam Đạo cô nghĩ thế nào?


Hồng Đạo cô nương mỉm cười:


− Nếu Bạch Hạc tiền bối đứng ra bảo lãnh thì chị em chúng tôi xin vâng lời.


Lam Đạo cô nói tiếp:


− Ngày này tháng sau, phu nhân nhớ đem hung thủ đến nộp cho chị em ta, chúng ta chờ đợi ở Thanh Vân động đó.


Bạch Đạo cô cũng bước lên ngang với hai đạo hữu:


− Nếu ngươi thất tín thì dù cho ngươi có trốn ở góc biển chân trời nào, chị em ta cũng quyết tìm cho ra để vấn tội.


Tuấn Anh tiến lên đỡ lời cho mẹ:


− Tam Đạo cô hãy an tâm, chúng tôi sẽ đúng hẹn.


Tam Đạo cô gật đầu quay sang bảo chàng thanh niên:


− Tráng sĩ hãy trở về thông báo với các viên trang được rõ, ngày này tháng sau tìm lên Thanh Vân động xem ta xử tội kẻ sát nhân.


Tam Đạo cô vòng tay chào Bạch Hạc tiên ông rồi đi nhanh như sao vụt.


Bạch Hạc tiên ông điềm đạm:


− Hoàng phu nhân và Tuấn nhi hãy cẩn trọng, hiện nay trong giang hồ vì hiểu lầm nên đã quyết tâm tìm diệt bảo tiêu cục Phong Vân. Ta có việc phải đi ngay không giúp chi hơn được.


Hoàng phu nhân đưa tay lau nước mắt:


− Mẹ con tiện thiếp xin vâng lời Tiên ông chỉ dạy. Cảm ơn người đã đứng ra bảo lãnh.


Tuấn Anh chấp tay chào Bạch Hạc tiên ông:


− Nếu tiền bối có dịp ghé thăm sư phụ, xin nhờ người nói lại giùm. Tiểu nhi vì việc oan của mẹ cha phải ở lại không về thọ mạng được, con sẽ trở lại Bạch Hổ sơn khi tìm ra thủ phạm, giải hàm oan.


Bạch Hạc tiên ông gật đầu rồi phóng mình đi nhanh như làn khói.


Hoàng phu nhân đứng nhìn theo mãi, đến khi bóng người khuất hẳn nẻo non cao mới quay sang ngắm nhìn Tuấn Anh:


− Tuấn nhi, hãy đến cho mẹ nhìn rõ mặt chút nào. Chao ôi! Con của mẹ đã lớn lên nhiều.


Tuấn Anh ngã vào lòng mẹ:


− Mẹ, con nhớ cha mẹ nhiều lắm, nhưng vì mãi học hành không về thăm viếng được.


Hoàng phu nhân vuốt tóc con âu yếm:


− Con về thật đúng lúc, chuyện học hành của con phải dang dở, lòng mẹ thật không an.


Tuấn Anh nhoẻn nụ cười:


− Chẳng sao đâu mẹ, con đã lĩnh ý gần hết chiêu pháp của sư phụ rồi, người dặn con về thăm cha mẹ, rồi trở lên ngay. Sư phụ hứa dạy cho con học thêm về quyền kiếm. À, mẹ kể cho con nghe đi, con chẳng hiểu gì cả, ai muốn hại gia đình ta vậy mẹ?


Hoàng phu nhân chợt buồn:


− Mẹ cũng không rõ, gia đình ta xưa nay chưa hề gây thù chuốc oán với ai nên mẹ cũng không đoán ra được kẻ ném đá giấu tay.


Tuấn Anh bặm môi suy nghĩ:


− Mẹ, vậy ta phải bắt đầu từ đâu.


Hoàng phu nhân lặng lẽ lắc đầu, giây lâu bà lấy từ trong túi ra một chiếc nhẫn nhỏ, đeo vào tay con khẽ nói:


− Bảo tiêu cục Phong Vân của cha mẹ chi nhánh rất là rộng lớn, bao trùm cả giang hồ. Con hãy giữ chiếc nhẫn này, môn hạ của ta sẽ nhìn ra con mà cứu ứng kịp thời khi con lâm nạn.


Tuấn Anh mân mê chiếc nhẫn, chàng bỗng cởi ra đặt vào tay mẹ:


− Mẹ! Mẹ hãy giữ đấy mà triệu tập môn hạ, phần con, con cũng có lâu la bảo vệ kịp thời.


Hoàng phu nhân nhìn con lạ lùng:


− Tuấn Anh, con nói gì mà mẹ không hiểu.


Tuấn Anh cười xòa:


− Mẹ, con quên cho mẹ hay, con của mẹ còn là Bạch Hổ Vương, trấn nhậm Bạch Hổ Sơn với hàng trăm lâu la hùng mạnh.


Hoàng phu nhân tưởng như trời đất vừa đảo lộn, bà chụp nắm tay con nghiến răng hét:


− Tuấn nhi, sao con lại tác tệ như vậy chứ? Hừ, thật không ngờ Trúc Lâm Song Hiệp lại sanh ra một thằng con làm nghề bất lương, vô đạo.


Nói xong, bà ôm mặt khóc mùi. Tuấn Anh gỡ tay mẹ, mỉm cười:


− Mẫu thân, sao mẹ mắng con rồi lại khóc khi con vâng lời sư phụ chứ.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Tương kính như tân

Tương kính như tân

Tương kính như tân, cử án tề mi Vợ chồng coi nhau như khách quý, tôn trọng lẫn nhau

29-06-2016
Ghen...

Ghen...

Trên đời này, nếu có cuộc thi coi ai ghen tuông dữ nhất thì chắc vợ tôi thể nào cũng

29-06-2016
Vị trí nào cho em?

Vị trí nào cho em?

- Ngay từ đầu vị trí phù hợp nhất của em là người lạ của anh, đúng không anh? -

23-06-2016
Hoa Linh Lan

Hoa Linh Lan

Tên truyện: Hoa Linh LanTác giả: GàoThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn ThànhNguồn:

23-07-2016 15 chương