XtGem Forum catalog
Cổ Cồn Trắng

Cổ Cồn Trắng


Tác giả:
Đăng ngày: 20-07-2016
Số chương: 20
5 sao 5 / 5 ( 31 đánh giá )

Cổ Cồn Trắng - Chương 07

↓↓
- Cậu chú ý tìm cho ra phương thức nhập hàng lậu của hắn và cả một số cán bộ hải quan đang tiếp tay cho hắn.

bạn đang xem “Cổ Cồn Trắng ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Giám đốc vừa định về thì Tường níu lại:

- Anh hãy từ từ đã. Phía bên kia đường, chỗ hiệu ảnh, lúc nào cũng có kẻ theo dõi...

Nói rồi Tường gọi nhân viên mang một bộ dàn máy nghe ra xe cho giám đốc. Từ hiệu ảnh bên đường, có một thanh niên dùng máy ảnh lắp ống kính tê-lê chụp lại cảnh nhân viên cửa hàng mang đồ cho Giám đốc.

° ° °

Lê Minh xem những bức ảnh rồi nói với người chụp ảnh:

- Rất tốt. Anh hãy để ý chụp ảnh lại tất cả những người khả nghi ra vào cửa hàng của hắn cho tôi. Nhưng mà này, sao ảnh không sắc nét nhỉ?

- Thưa ông, cái ống kính kém quá.

- Mua lấy một cái máy mới, thật tốt. Sẽ còn dùng vào nhiều việc đấy. Anh có tin gì về thằng Long không?

- Thưa không ạ.

- Thật tội cho nó, bụng vừa mới rạch, khâu chưa liền đã phải chạy trốn. Nếu anh thấy nó ở đâu, cho tôi biết. Tôi muốn cho nó ít tiền. Mà này, anh có nhận xét gì về bức ảnh này.

Gã chụp ảnh ngơ ngác, không hiểu ý. Lê Minh cười:

- Tường là tay công an vừa bị kỷ luật. Người ký kỷ luật chính là ông giám đốc này. Vậy mà bây giờ, công ty vừa lập, đã phải nộp ngay cho ông giám đốc một giàn máy nghe cực xịn. Giàn này là bao nhiêu nhỉ? Hình như 1.200 USD. Làm quan sướng thế đấy.

- Nhỡ ông ấy mua thì sao?

- Anh ngủ mê đấy à? Làm gì có chuyện mua. Thằng Tường biếu, ông ta nhận cho là may rồi. Thôi cố mà huy động bọn đàn em tìm thằng Long đi.

° ° °

Tường đang ngồi nghiên cứu quyển Luật Kinh Tế thì cô nhân viên vào báo:

- Thưa anh, có ông Minh đến.

- Cô mời ông ấy vào phòng khách chờ tôi.

Lê Minh vào phòng khách và thấy mọi thứ bài trí khá giản dị, ông ta cười khó hiểu.

- Chào anh - Tường vui vẻ chào.

- Chào anh Tường. Tôi hơi ngạc nhiên vì thấy đồ đạc tại phòng khách của anh quá xoàng. Phải chăng anh tiết kiệm?

- Vâng, tôi phải vay nhiều quá. Chính vì vậy phải chắt bóp từng đồng.

- Đúng thế! Làm kinh tế nếu không biết tiết kiệm từng xu thì không giàu được. Tuy nhiên, phòng khách là bộ mặt của công ty, nếu xoàng xĩnh quá, dễ tạo cho người ta cảm giác chủ nhân của nó, hoặc là quá nghèo hoặc là một gã nông dân... Anh là đại lý của tôi, vì vậy, tôi cảm thấy có chút trách nhiệm giúp anh tiêu thụ hàng.

- Giúp thế nào ạ?

- Tôi sẽ giới thiệu cho anh một người giỏi về trang trí nội thất. Anh ta sẽ giúp anh... Tôi cho vay không lấy lãi 15.000 USD để trang trí lại phòng khách này.

- Cảm ơn anh. Tuy nhiên, nếu có thể anh kiếm giúp cho tôi một người, vừa là lái xe, vừa là bảo vệ, và là người có thể nhờ cậy được trong những việc tôi không thể lộ mặt.

Nghe nói vậy, một tia sáng lóe lên trong mắt Lê Minh, nhưng lại nhanh chóng tắt ngấm:

- Lái xe, bảo vệ phải là người tin cậy tuyệt đối. Anh là công an lâu năm, có kinh nghiệm trong việc nhìn người. Theo tôi, anh nên tự chọn là tốt hơn.

- Tôi lại rất tồi trong việc chọn người. Vả lại có gì quan trọng lắm đâu. Trước mắt, tôi chỉ tiêu thụ hàng cho anh, nếu được người của anh thì càng tốt chứ sao?

- Thôi thế này, tôi cho anh mượn chiếc xe Land Cruiser của tôi.

- Không, không, tôi sẽ mua xe mới.

- Đừng khách khí thế. Tôi có ba xe cơ mà. Tôi cho anh mượn cả lái luôn... nếu anh thấy nó được thì dùng, bằng không anh tự kiếm lấy.

- Thật không biết lấy gì cảm ơn anh.

- Chúng ta cứ quan hệ tốt với nhau là được rồi. Rồi anh sẽ hiểu thêm về tôi. Nghe nói anh mới ký được một hợp đồng lớn bán hàng cho Tổng công ty lắp máy ở Hà Nội?

- Vừa thôi. Họ ký mua ba chục chiếc điều hòa loại 18.000 BTU, hai chục chiếc tủ lạnh, và một số thiết bị điện dân dụng. Ngoài ra khách sạn mới xây ở Quảng Ninh cung đặt mua 150 chiếc điều hòa...

- Anh quả là người có duyên bán hàng.

- Nói thật với anh, đó cũng là nhờ ông giám đốc công an tỉnh giúp đỡ đấy.

- Vì vậy, anh mới biếu ông ấy giàn máy nghe chứ gì?

- Không, ông ấy mua đấy. Tôi chỉ bán cho ông ấy bằng giá gốc, cộng thêm 5% chi phí... Thế cũng đã là tốt rồi.

- Thế không được, ông ấy kiếm cho anh bao nhiêu hợp đồng. Mình kiếm được cơm ăn, cũng nên cho người khác miếng bánh. Nhiều người gọi đấy là hối lộ, là mua chuộc cán bộ... Thật chả hiểu gì cả...

đó là cách phân phối công bằng một cách tự nhiên.

- Tôi có nghĩ đến chuyện đó, nhưng chưa phải lúc này.

- Tôi sẽ rót cho anh thêm hàng, anh chuẩn bị kho nhé.

Tường xua tay:

- Xin anh cho từ từ. Dục tốc bất đạt. Tôi muốn đi chậm nhưng chắc.

° ° °

Chiều hôm đó, Lê Minh điều ngay chiếc xe Land Cruiser đến cho Tường. Đó là một chiếc xe màu trắng còn khá mới loại 4500. Lái xe là một thanh niên cao lớn, đẹp trai, có ánh mắt sắc lạnh.

- Thưa anh, em tên là Thái, được ông Minh bảo sang phục vụ anh. Anh lên đi thử xe một chút.

Tường nhìn chiếc xe có vẻ hài lòng. Anh chìa tay ra:

- Khóa xe đâu?

- Dạ, đây ạ!

- Cậu lên xe đi cùng tôi. Tôi muốn thử xe.

Tường lên xe, anh chỉnh ghế cao thấp vẻ rất thành thạo rồi nổ máy. Chiếc xe lao vút đi và Tường lái rất thiện nghệ. Thái tấm tắc:

- Trông anh đánh vôlăng dẻo như múa, chắc là ngày xưa cũng lái nhiều.

- Tôi mê nghề lái xe từ lâu lắm rồi. Ngày xưa, công tác ở Sơn La, cũng lái xe nhiều. Thế cậu làm cho ông Minh lâu chưa?

- Dạ được ba năm.

- Thế sang bên tôi, lương bổng thấp kém, có chịu được không?

- Dạ, ông Minh bảo em sang chạy cho anh một thời gian. Khi nào anh mua xe, chọn lái xe mới, em sẽ thôi. Hiện thời lương bổng do ông Minh.

- Vợ cậu ở đâu?

- Em chưa có vợ.

- Quê quán cậu ở đâu?

- Dạ em ở Hải Phòng.

Tường lái xe chạy thẳng dăm cây số mới dừng xe. Anh tắt máy, gài phanh tay cẩn thận rồi bảo:

- Cậu lái đi. Về thẳng nhà ông Minh nhé.

- Anh lái xe cẩn thận quá.

- Bao giờ cũng vậy, cẩn thận vẫn hơn. Mỗi sai lầm của lái xe là phải trả bằng tiền và không có cơ hội sửa chữa.

° ° °

Trong lúc Tường chạy thử xe và nói chuyện với lái xe Thái, anh không ngờ là trong xe đã đặt máy nghe trộm phát sóng và Minh thích thú theo dõi cuộc trò chuyện của hai người. Một nhân viên kỹ thuật điều chỉnh máy nghe cho Minh.

- Chất lượng quá tốt. Pin dùng được bao lâu?

- Em và thằng Thái đã đính một đường điện từ ắc-qui nối vào máy thu. Cứ bật khóa điện là máy làm việc.

- Cự ly phát sóng tối đa bao nhiêu?

- Nếu anh đặt ăngten lên tầng 6 thì thu được trong bán kính 50 km.

- Hiện nay Việt Nam đã có của hàng nào bán loại máy này chưa?

- Không có. Đây là hàng xách tay, em mua từ Đài Loan về.

- Cậu còn loại nào nữa không?...

- Loại thu phát trong bán kính 300 m thì sẵn và cực nhỏ.

- Được. Chuẩn bị cho tôi hai bộ. - Lê Minh nói như ra lệnh.

° ° °

Tường và Thái trở về nhà Minh. Anh có vẻ choáng ngợp trước sự sang trọng của phòng khách nhà Minh. Đồ đạc bày biện rất Tây, hợp mốt, sang trọng nhưng giản dị. Lê Minh nhận ra sự tò mò của Tường.

- Tôi rất hài lòng về phòng khách này. Tay họa sĩ trang trí nội thất đã dạy cho tôi một bài học về mỹ thuật. Bây giờ mình mới hiểu thêm một điều. Kiếm được nhiều tiền đã khó nhưng tiêu tiền cho đúng, sử dụng đồng tiền như vũ khí, như quyền lực thực sự thì lại là cả một vấn đề. Anh thấy chiếc xe thế nào?

- Cảm ơn anh, chiếc xe quá ngon. Tôi không biết phải cảm ơn anh như thế nào?

- Đây là sự hợp tác, đôi bên cùng có lợi. Không cần phải câu nệ quá làm gì? Tôi hiểu hoàn cảnh của anh. Một người đã gắn bó với lực lượng Công An bao nhiêu năm, nay phải ra đi tay trắng và làm lại cuộc đời từ đầu, sẽ gặp vô vàn khó khăn.

- Lúc đầu cũng choáng lắm, nhưng rồi thời gian qua đi, cũng thấy yên tâm. Mình còn trẻ, còn sức, quan trọng nhất là còn ý chí.

Lê Minh lấy ra chai rượu trắng và một chai rượu Remy.

- Anh thích loại nào?

- Nếu là rượu cuốc lủi, gạo nếp và để lâu năm uống là thích nhất.

- Tôi tưởng những người trẻ như anh, thích rượu Tây hơn. Rượu này thật 100% đấy.

- Tôi biết, nhưng nếu rượu trắng được nấu từ gạo nếp để lâu một chút, uống vẫn có hương vị dịu dàng, thanh khiết hơn... Uống rượu Tây cứ như phải ngồi cạnh một người đàn bà đã luống tuổi nhưng phải làm cho mình hấp dẫn bằng cách đổ cả chai nước hoa vào người.

Lê Minh cười khoái chí pha lẫn vẻ ngạc nhiên:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Thiên Văn

Thiên Văn

Những bí ẩn chưa được tháo gỡ, những nhân vật kì lạ xuất hiện trong tập một seri

20-07-2016 16 chương
Thông Điệp Cuối Cùng

Thông Điệp Cuối Cùng

Thông Điệp Cuối Cùng là tác phẩm xoay quanh câu chuyện giữa hai người bạn thân Dương

19-07-2016 23 chương
Truy Đuổi

Truy Đuổi

Tên truyên: Truy ĐuổiTác giả: Nhan Tiểu NgônChuyển ngữ: Lạc Dương (QT, google,

20-07-2016 74 chương
Âm Láy Ma Quỷ

Âm Láy Ma Quỷ

Nếu bạn muốn tìm một cuốn truyện mà bạn không thể cưỡng lại sức hút của nó,

19-07-2016 72 chương
Đề Thi Đẫm Máu

Đề Thi Đẫm Máu

Tên truyện: Đề Thi Đẫm MáuTác giả: Lôi MễThể loại: Truyện Ngôn TìnhTình

20-07-2016 43 chương
Chuyến Tàu Địa Ngục

Chuyến Tàu Địa Ngục

Nửa đêm, hướng về phía nhà ga Manhattan, một chuyến tàu chở tất cả các loại yêu ma

19-07-2016 29 chương
Thiên Tỏa

Thiên Tỏa

Thiên Tỏa được sáng tác dựa trên những tình tiết có thật trong quá trình phá án của

27-07-2016 34 chương
Âm Mưu Thay Não

Âm Mưu Thay Não

Và có lẽ nhiều bạn đọc đang băn khoăn không hiểu cuộc sống của nhân vật Hà Phan

20-07-2016 48 chương
Thiên Tỏa

Thiên Tỏa

Thiên Tỏa được sáng tác dựa trên những tình tiết có thật trong quá trình phá án của

27-07-2016 34 chương
Hoa gạo tháng 3

Hoa gạo tháng 3

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải

25-06-2016
Chết vì gái

Chết vì gái

Chống chỉ định khi đang ăn uống, chỉ định cho một ngày mưa âm u não nề như ngày

27-06-2016
Ngày đùa

Ngày đùa

Hôm ấy là ngày một tháng Tư. Ngày nầy, người đời hay đùa lắm. *** San có điện

24-06-2016
Bức tranh không màu

Bức tranh không màu

Được 1 tháng, tin động trời nữa. Công ty của bố phá sản. Bố nợ chồng chất. Mẹ

30-06-2016