XtGem Forum catalog
Hoa vô lệ - Suly

Hoa vô lệ - Suly


Tác giả:
Đăng ngày: 15-07-2016
Số chương: 69
5 sao 5 / 5 ( 105 đánh giá )

Hoa vô lệ - Suly - Chương 63

↓↓
Bước chưa nổi hai bước vào trong...


-Hàn thiếu – Hai tên tối qua xuất hiện trước mặt Tuyết Y cúi đầu chào cho phải phép.


-Ừm.


-Người cậu cần chúng tôi đã biết được chỗ ở rồi. Cậu muốn đích thân đến đó hay để chúng tôi bắt người đó đến đây.

bạn đang xem “Hoa vô lệ - Suly” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Khoé môi Tuyết Y nở lên nụ cười gian tà ...cả chút thâm độc nữa chứ. Cậu gật đầu :


-Chờ ngoài xe. Tôi quay lại ngay.


-Vâng.


Tuyết Y đi vào trong, lại phòng Tử Di.


Cậu đặt túi đồ cả những thứ hoa quả, đồ ăn lúc trên đường cậu đã mua lên bàn cho Tử Di...


Cô ngồi nhìn đống đồ trên bàn, rồi lục trong đó ra xem cậu đã mua gì...lúc này nhìn cô như chú mèo ngoãn ngoãn vậy.


Tuyết Y hơi cười :


-Anh phải đi làm rồi. Em ở đây một mình nhé, anh sẽ quay lại sớm.


-Ồ - Tử Di gật gật đầu.


Tuyết Y xoa xoa lên đầu cô :


-Ngoan.


Cậu quay đi vừa đi, miệng vẫn còn phảng phất nét cười.


Tử Di đưa tay lên sờ tóc mình, khoé mịêng chợt bật ra nụ cười Hàn – Tuyết- Y biết những cử chỉ này sao...


...


-Đổng- xự- trưởng...


Ông Đổng đang nói chuyện với ai đó như là bạn tâm giao trong văn phòng, nhìn thấy Tuyết Y, lão im bặt miệng vẫn đứng hình chữ O.


-Ồ . Đây có phải Hàn thiếu không.- Người nọi chuyện với ông Đổng giường như đã nhận ra gương mặt quen thuộc với giới doanh nhân cũng như các mặt báo gần đây.


Tuyết Y ghé mắt qua người đang nói chuyện rồi nhìn lại ông Đổng, khóe môi cong cong ẩn ý cười :


-Tôi cần nói chuyện với Đổng xự trưởng 1 lát, phiền ông tránh mặt một lát được không.


-Dĩ nhiên...dĩ nhiên được thôi.


Ông ta đứng ngay dậy :


-Vậy lúc khác chúng ta nói chuyện.


Ông Đổng nuốt khan cười không nổi mà đành gật đầu.


-Ra ngoài đi. Đừng để ai vào đây.


-Vâng.


Hai tên đi sau Tuyết Y gật đầu ra ngoài đứng canh cửa phòng chống ruồi muỗi bay vào..


Tuyết Y đi lại ngồi xuống trên chiếc ghế "xự trưởng" của ông Đổng...Dáng người kể cả phong thái ngồi cũng rất xứng đáng với chiếc ghế đó...mà không...Nói đúng ra là "rồng vẫn mãi là rồng" dù đi đâu cũng không lẫn được.


Ông Đổng sau vài phút đã cố ghìm mình lấy lại bình tĩnh, tay nắm chặt lại cây batong tránh run trước mặt Tuyết Y :


-Sao mày lại có mặt ở đây...


Tuyết Y chụm tay xoa thành vòng tròn quanh nhau, người hơi ngả về sau, chân vắt hình chữ ngũ nheo mắt nhìn ông Đổng :


-Không cần quan tâm chuyện đấy. Có hai chuyện cần ông làm đây.


-Chuyện...chuyện gì?


-Lôi giấy chuyển nhượng của tôi ra đây.


Ông Đổng cười nhạt :


-Hừm..mày nghĩ mày đang ở chỗ nào thế.


Ông ta lại chỗ địên thoại bàn. Vừa cầm ống nghe lên, Tuyết Y đã nói :


-Gọi cũng không ai vào được đâu đâu. Lãng phí thời gian quá. Một là đưa hai là không. Trả lời nhanh.


-Không...- Ông Đổng gằn giọng.


Tuyết Y nhún vai cười :


-Vào đi...


Lập tức hai tên mặt mày lúc nào cũng trong tình trạng hầm hố có mặt ngay...


-Mời ông Đổng đây đi với tôi một lát.


Tuyết y đứng dậy đi trước. Ông Đổng bị hai tên kia kéo dậy lôi đi...ra đến ngoài, thấy mọi người đang nhìn, ông không ngừng quát tháo :


-Còn đứng đó à, mau gọi bảo vệ, gọi cảnh sát nhanh lên...lũ ăn hại này...


Tuyết y dừng lại...nhìn ông Đổng không nhịn được cười trước những lời ông ra nói và cả vẻ mặt già nua tội nghiệp đó nữa :


-Gĩư sức tý đi.


Mặt cậu lại đổi sắc trở nên lạnh tanh, nhìn từng người có mặt trong chỗ đó (côngty không được qui mô lắm) :


-Người thời thế là người biết học cách im lặng hiểu lời tôi nói chứ.


Chỉ cần câu nói đó của cậu đã khiến số người ở đó thấy chột dạ...Chẳng ai ngu đắc tội với người có thế lại còn có lực như Tuyết Y cả. Mấy người đắc tội với cậu ấy đã thân bại danh liệt trong phút chốc đều trở thành người trắng tay sờ sờ ra đấy thôi. Thà là mất việc còn hơn đi đắc tội với người nổi tiếng mánh khoé – lãnh khốc như Hàn- Tuyết- Y.


-Phản rồi...một lũ ăn hại...chúng chúng mày...


Lão tức tiên nói không ra hơi...Tuyết Y bước chân nhanh hơn tránh rắc rối nhiều...


....


- Em sao không?


Ngữ Yên tỉnh dậy, mặt vẫn còn sắc nhợt, gương mặt nặng trĩu một nỗi buồn...Cô đưa mắt nhìn người đàn ông ngồi cạnh giường mình, khẽ gật đầu, bờ môi khô cố cười gượng :


- Cảm ơn.


- Cảm ơn gì. Thôi không nói nhiều, nằm chờ anh một lát, anh đi mua đồ về cho em ăn đỡ.


- Ừm – Ngữ Yên gật đầu.


Vũ Thanh vừa quay đầu bước đi khuất khỏi cửa, cô đã ngồi dậy. Hít một hơi thật sâu cho thoải mái... Đi về phía cửa sổ Ngữ Yên hướng ánh mắt nhìn ra ngoài bầu trời xanh rộng kia...Cô phải tập quen với cuộc sống không có người đó rồi...


Ánh mắt Ngữ Yên chợt sáng lên khi thấy San Phong đang đi dưới kia...Cậu đến thăm cô sao, là Vũ Thanh gọi cậu đến...dù vậy nhưng một niềm vui đã len lỏi vào tim cô...Đưa tay đặt lên lồng ngực, Ngữ Yên thở hắt ra :" Sao cứ hi vọng thế này..."


Cô không muốn gặp cậu trong lúc này. Vẫn chưa có can đảm hay là vì câu nói "cút đi" của San Phong làm cô cảm thấy tự ti khi nhìn cậu.


...


Tránh trời không khỏi nắng...


Đã tránh đi thang máy rồi mà lại gặp cậu ở thang bộ...


San Phong vô tình ngước lên nhìn, ánh mắt chạm vào Ngữ Yên đang đứng sựng nhìn mình, thái độ như muốn quay lưng bỏ đi.


Nhưng cô lại như vậy, chỉ nhìn cậu, chờ đợi một điều gì đó thật mong manh sẽ xảy ra với mình...


Đuôi mắt San Phong hơi nheo lại nhìn cô, bước chân chậm hơn từ từ đi đến trước mặt Ngữ Yên :


- Đã muốn như vậy thì coi như không quen biết đi. Tôi nghĩ là tốt hơn đấy.


Hai bàn tay thon dài đang nắm chặt chờ đợi điều cậu nói sẽ rất nhẹ nhàng...nhưng...sao lại là lời nói vô tình như vậy. Bàn tay buông thõng, mọi sức lực đang cạn dần đi trong cô.


Không một câu hỏi...không một câu nói bình thường...mà lại là một lời nói quá lạnh nhạt. Cô chợt hiểu ra San Phong đến đây là vì ai rồi..."Tử Di"....


San Phong nghiêng người đi ngang qua cô, vẻ mặt lạnh nhạt như người không quen càng làm tim cô đau nhói...Ngữ Yên đứng im lặng...thật lâu...thật lâu


Gịot nước mắt lặng lẽ tràn khỏi bờ mi buồn...cô cúi đầu đầu cố lê từng bước chân nặng nề trở lại về phòng...


Nhìn túi chiếc túi xách vỏn vẹn vài bộ đồ của mình, khoé môi cô bỗng nở nụ cười chua xót...chưa cả đến ngày hẹn đã bị đuổi đi. Là cô sai...hay tại cậu quá coi trọng người kia mà không bao giờ nhìn đến một người bên cạnh mình.


Những khổ sở, mệt mỏi cô đã từng trải qua hết rồi nhưng sao lần này nó lại khiến cô khó thở đến như vậy...thật sự rất muốn biến mất khỏi thế giới này...


Cô lắc đầu cô xua tan cái ý nghĩ vừa bộc phát trong tâm trí mình đi...Không được, cô vẫn còn đứa em trai rất tốt mà...đó giường như cũng là điểm tựa cuối cùng của cuộc đời xúi quẩy này dành cho cô vậy.


Nén tiếng thở dài...Ngữ Yên cầm túi xách lên và bước đi không chần chừ...


...


Ngồi an vị vào taxi, Ngữ Yên lấy máy địên thoại ra gọi cho :


- Không cần mang đồ vào đâu, tôi đã về rồi. Cảm ơn anh nhé.


Vũ Thanh chưa kịp nói câu gì, Ngữ Yên đã tắt máy...Cậu chau mày nhìn điện thoại trên tay rồi lại suy nghĩ vẩn vơ gì đó.


....


- 1 bên là địên thoại gọi người mang giấy chuyển nhượng đến cho tôi. Một bên là cái hố cho ông nằm. 1 phút cho ông suy nghĩ đấy. – Tuyết Y ngồi phẩy tay ra sau – Bắt đầu tính.


- Mày dám giết tao sao...hừ....- Ông Đình có vẻ vẫn ngoan cố chưa tin Tuyết Y dám làm gì đến mình.


Tuyết Y cũng im lặng ánh mắt trầm tĩnh nhìn ông không giải thích nhiều...


Tên sau cậu bấm ngay chiếc đồng hồ trên tay...


...5-4-3...


Tên Một dựa theo những giây cuối cùng của tên Hai mà chuẩn bị tư thế đẩy lão Đổng xuống...

Chương trước | Chương sau

↑↑
Ưng Vương Đoạt Ái

Ưng Vương Đoạt Ái

Trời sinh xinh đẹp, khí chất ưu nhã, vóc dáng tốt, cũng đâu phải lỗi của nàng.Hắn

22-07-2016 10 chương
Mình yêu nhau đi chị!

Mình yêu nhau đi chị!

  (khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016
Sợi dây định mệnh

Sợi dây định mệnh

Và Tú đã nghĩ ngay đến lời Châu nói trước khi Châu buông tay thả chiếc lọ xuống

01-07-2016
Nắm lấy tình yêu

Nắm lấy tình yêu

 - Kế hoạch cầu hôn của anh thế nào rồi? Anh đã làm như em bảo chưa? Anh đưa tay

01-07-2016
Me hài ola ngày 25-06-2016

Me hài ola ngày 25-06-2016

Trước đây bạn có những điều tuyệt vời không chỉ me hài ola mà còn nhiều thứ khác

25-06-2016
Hoa muống biển

Hoa muống biển

(truyenngan. com. vn - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Anh

25-06-2016