Polly po-cket
Thiên long bát bộ - Kim Dung

Thiên long bát bộ - Kim Dung


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 100
5 sao 5 / 5 ( 114 đánh giá )

Thiên long bát bộ - Kim Dung - Chương 60 - Huy sái phọc hào anh (2)

↓↓

Tiết Mộ Hoa giận dữ đáp:

bạn đang xem “Thiên long bát bộ - Kim Dung ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Ta đã có sư phụ rồi. Muốn Tiết Mộ Hoa này vào làm môn hạ ngươi, thà ta đập đầu mà chết còn hơn.


Đinh Xuân Thu mỉm cười:


- Nếu muốn đập đầu mà chết cũng cần phải có sức mới được. Nếu như nội lực của ngươi bị hủy mất rồi, đi một bước cũng đã khó, nói gì đến chuyện đập đầu mà chết? Bốn mươi nhăm năm khổ luyện, ha ha, tiếc nhỉ, thật đáng tiếc.


Tiết Mộ Hoa nghe thế mồ hôi trán vã ra, cảm thấy bàn tay y đặt trên vai mình hơi nóng lên, hiển nhiên y chỉ cần hơi động tâm một chút là sử dụng ngay Hóa Công Đại Pháp, bốn mươi nhăm năm cần tu khổ luyện của mình, lập tức đổ ra sông ra biển. Ông nghiến răng đáp:


- Ngươi lòng lang dạ sói dám giết cả sư phụ, tàn hại sư huynh, có giết thêm tám người chúng ta thì cũng có là gì đâu? Bốn mươi năm khổ luyện của ta bị hủy đi trong một buổi quả đáng tiếc thật, nhưng đến tính mệnh còn chẳng giữ được, nói gì khổ công hay không khổ công?


Bao Bất Đồng reo lên:


- Mấy câu đó quả là cứng cỏi. Môn hạ phái Tinh Tú làm gì có ai anh hùng như thế?


Đinh Xuân Thu nói:


- Tiết hiền điệt, ta tạm thời không giết ngươi, chỉ hỏi ngươi tám câu: "Ngươi có chịu chữa cho gã sư mập đó không?" Câu thứ nhất ngươi trả lời không chữa, ta sẽ giết đại sư huynh Khang Quảng Lăng của ngươi. Câu thứ hai trả lời không chữa, ta sẽ giết nhị sư huynh Phạm Bách Linh. Đứa sư muội thích trồng hoa của ngươi trốn đâu rồi? Thể nào ta cũng kiếm ra nó. Câu thứ sáu hỏi ngươi không chữa ta sẽ giết đứa sư muội xinh đẹp kia. Câu thứ bảy giết đến bát sư đệ Lý Khổi Lỗi. Đến câu thứ tám hỏi ngươi, ngươi vẫn còn trả lời không chữa thì ngươi thử đoán sẽ ra sao?


Tiết Mộ Hoa nghe y đưa ra phương pháp thảm khốc đó, mặt tái nhợt run run đáp:


- Lúc đó ngươi sẽ giết ta thì cũng đâu có gì là lớn chuyện. Như thế cả tám người cùng chết mà thôi.


Đinh Xuân Thu mỉm cười:


- Ta đâu có giết ngươi làm gì. Nếu câu thứ tám ngươi vẫn trả lời không chữa, ta sẽ đi giết một người tự xưng là Thông Biện tiên sinh Tô Tinh Hà.


Tiết Mộ Hoa thất thanh kêu lên:


- Đinh lão tặc, ngươi có giỏi thì đụng tới một sợi lông sư phụ ta đi.


Đinh Xuân Thu mỉm cười nói:


- Có gì mà không dám? Tinh Tú lão tiên xưa nay hành sự độc lai độc vãng, hôm nay nói mai đã quên. Ta tuy đáp ứng Tô Tinh Hà là nếu như y từ nay không mở miệng nói thì ta không giết y. Thế nhưng ngươi làm ta bực mình, học trò nợ thì thầy phải trả, ta muốn đến giết y thì trên đời này còn ai ngăn ta nổi?


Tiết Mộ Hoa trong bụng rối như mớ bòng bong, biết rằng tên lão tặc này bức bách mình chữa chạy cho Tuệ Tịnh là có dụng ý cực kỳ âm độc, nếu ra tay trị bệnh cho gã sư mập thì có khác gì nối giáo cho giặc, thế nhưng nếu mình nhất định không bằng lòng, tính mệnh bảy người anh em không bảo toàn được đã đành, ngay cả sư phụ Thông Biện tiên sinh cũng phải chết dưới tay y. Ông trầm ngâm một hồi nói:


- Được, ta đành chịu khuất phục, có điều ta chữa khỏi cho gã sư mập rồi, ngươi không được làm khó các vị bằng hữu nơi đây cùng sư phụ và các sư huynh đệ của ta.


Đinh Xuân Thu mừng lắm, vội đáp:


- Được, được, được! Ta bằng lòng tha cái mạng chó cho chúng nó.


Đặng Bách Xuyên nói:


- Đại trượng phu hôm nay trúng phải độc thủ của bọn gian tà, chết cũng đành, ai cần ngươi tha mạng?


Y vốn dĩ tiếng oang oang như chuông nhưng lúc này chân khí hao tán hết rồi, ngôn ngữ tuy vẫn khẳng khái hiên ngang nhưng giọng thều thào chẳng ra hơi. Bao Bất Đồng la to:


- Tiết Mộ Hoa, chớ có tin y, chính miệng tên cẩu tặc này vừa mới nói, y nói mà chẳng giữ lời.


Tiết Mộ Hoa đáp:


- Đúng đó, ngươi vừa mới bảo "hôm nay nói mai đã quên."


Đinh Xuân Thu đáp:


- Tiết hiền điệt, ta hỏi ngươi câu thứ nhất: "Ngươi chữa hay không chữa cho gã sư mập?"


Y vừa nói vừa duỗi chân phải ra, gót chân nhắm vào huyệt Thái Dương của Khang Quảng Lăng, hiển nhiên nếu Tiết Mộ Hoa chỉ nói: "Không chữa" là y đạp xuống ngay, giết Khang Quảng Lăng ngay lập tức. Mọi người ai nấy tim đập thình thình, bỗng nghe một người nói lớn:


- Không chữa.


Người la lên câu đó không phải Tiết Mộ Hoa mà là Khang Quảng Lăng. Đinh Xuân Thu cười khẩy nói:


- Ngươi tưởng ta đạp một cái lấy mạng ngươi sao, đâu có dễ dàng như thế.


Y quay lại nói với Tiết Mộ Hoa:


- Ngươi có muốn mượn tay ta giết tên đại sư ca này đi chăng?


Tiết Mộ Hoa thở dài:


- Thôi được! Thôi được! Ta bằng lòng chữa cho gã sư mập kia.


Khang Quảng Lăng chửi liền:


- Tiết lão ngũ, sao ngươi không biết nhục. Đinh lão tặc là đại cừu nhân của sư môn, ngươi lẽ nào tham sống sợ chết, bị y uy hiếp phải khuất phục?


Tiết Mộ Hoa đáp:


- Y giết anh em ta tám người cũng không có gì đáng kể. Thế nhưng tên lão tặc này còn định đến gây chuyện với sư phụ nữa, sư ca mới rồi không nghe y nói hay sao?


Nghĩ đến an nguy của sư phụ, bọn Khang Quảng Lăng không ai dám nói thêm câu nào. Bao Bất Đồng nói:


- Nhát...


Y định nói "nhát như cáy" nhưng y vừa mới nói được một chữ, Đặng Bách Xuyên đã đưa tay bịt mồm y lại. Bao Bất Đồng đối với vị đại ca này năm phần kính sợ, cố nhịn không chửi tiếp nữa. Tiết Mộ Hoa nói:


- Họ Đinh kia, ta đành phải khuất phục, trị bệnh cho nhà sư mập, ngươi đối với bạn bè ta phải nể nang một chút.


Đinh Xuân Thu đáp:


- Được rồi, ta sẽ y lời ngươi.


Đinh Xuân Thu lập tức bảo đệ tử khiêng Tuệ Tịnh lại. Tiết Mộ Hoa hỏi Tuệ Tịnh:


- Ngươi năm chầy tháng rộng tiếp xúc với các vật lợi hại để đến nỗi hàn độc xâm nhập tạng phủ, ấy là loại gì thế?


Tuệ Tịnh đáp:


- Đó là băng tàm trên đỉnh Côn Lôn.


Tiết Mộ Hoa lắc đầu, không hỏi thêm nữa, trước hết châm cứu cho y, sau đó lấy ra hai viên thuốc to màu đỏ chót cho y uống. Kế tiếp người nào cần tiếp cốt thì ông tiếp cốt, người nào cần trị thương thì trị thương, mãi đến lúc trời đã sáng bạch bấy giờ mới xong. Những người bị thương chia nhau ra kẻ nằm trên giường, người nghỉ ngơi trên cánh cửa tháo ra thay phản. Người nhà họ Tiết nấu mì đem ra cho mọi người ăn.


Đinh Xuân Thu ăn hết hai tô mì rồi, quay sang cười với Tiết Mộ Hoa nói:


- Cũng may ngươi hiểu thời vụ không bỏ thuốc độc vào trong đồ ăn.


Tiết Mộ Hoa đáp:


- Nói đến sử dụng thuốc độc thì trên đời này còn ai hơn được ông? Ta cũng có bụng ấy nhưng đâu dám đánh trống qua cửa nhà sấm.


Đinh Xuân Thu cười sằng sặc nói:


- Ngươi bảo gia nhân đi mướn cho ta mươi cỗ xe lừa.


Tiết Mộ Hoa hỏi lại:


- Làm gì mà phải cần mười cỗ xe?


Đinh Xuân Thu trừng mắt lên khinh khỉnh nói:


- Chuyện của ta ngươi hỏi làm gì? Tiết Thần Y ở đây chắc quen biết nhiều, muốn mướn mười cỗ xe đâu phải là chuyện khó?


Tiết Mộ Hoa không biết làm sao hơn, đành phải dặn dò gia nhân ra ngoài tìm xe. Đến trưa, mười chiếc xe lừa đã thuê đủ, Đinh Xuân Thu nói:


- Đem giết hết các phu xe đi.


Tiết Mộ Hoa kinh hãi nói:


- Sao thế?


Chỉ thấy các đệ tử phái Tinh Tú vung chưởng lên, bộp bộp mấy tiếng, mười người xa phu đã chết lăn dưới đất. Tiết Mộ Hoa giận dữ nói:


- Đinh lão tặc, những người phu xe này có làm gì nên tội đâu? Ngươi... ngươi... cớ gì lại hạ độc thủ?


Đinh Xuân Thu đáp:


- Phái Tinh Tú muốn giết vài người, không lẽ còn phải xem có tội hay không có tội, giảng đạo lý nữa hay sao? Tất cả các ngươi lên xe hết cho ta. Không ai được ở lại! Tiết hiền điệt, ngươi có thuốc men, sách vở gì thì mang theo người, ta đốt nhà ngươi đây.


Tiết Mộ Hoa lại càng kinh hãi, nhưng nghĩ lão quái này không chuyện ác gì không làm, có nói cũng phí lời, các loại sách thuốc ông đã đọc thuộc lòng, chẳng cần phải mang, thế nhưng bao nhiêu cao đơn hoàn tán dày công chế tạo bằng những dược tài cực kỳ khó kiếm, thành thử vừa dọn thuốc vừa luôn mồm chửi rủa. Ông chưa thu thập xong, các đệ tử phái Tinh Tú đã châm lửa đốt phía sau nhà.


Bọn Tuệ Kính, Hư Trúc trong phái Thiếu Lâm vốn đã được Huyền Nạn dặn dò, muốn về chùa báo tin ngờ đâu Đinh Xuân Thu bố trí nghiêm nhặt nên chạy chưa xa đã bị bắt lại. Bọn Huyền Nạn cả thảy bảy người, Cô Tô Mộ Dung trang cả thảy bốn người, Hàm Cốc bát hữu thêm tám người, tổng cộng mười chín người ngoại trừ Tiết Mộ Hoa không bị tổn thương, ngoài ra nếu không bị Hóa Công Đại Pháp tiêu hao nội lực thì cũng bị chưởng lực của Đinh Xuân Thu, hoặc phải hàn độc băng tàm của Du Thản Chi, hoặc bị trúng độc của đệ tử phái Tinh Tú thành thử không ai cử động được. Ngoài ra còn người nhà của Tiết Mộ Hoa cũng chia nhau lên mười cỗ xe đó.


Còn đệ tử phái Tinh Tú chia ra kẻ làm xa phu, số còn lại cưỡi ngựa đi bên cạnh áp tống. Xe bỏ màn xuống rồi còn dùng thừng buộc chặt, bên trong tối như bưng, không nhìn thấy bên ngoài như thế nào. Huyền Nạn cả bọn ai ai cũng nổi dạ nghi ngờ: "Tên lão tặc này đưa mình đi đâu đây?" Mọi người biết rằng nếu như mở miệng dò hỏi thì chỉ thêm nhục, phái Tinh Tú nhất định sẽ không trả lời nên đành tự nhủ: "Tạm thời nhẫn nại, đến đâu khắc biết."


Chương trước | Chương sau

↑↑
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Cô Nàng Hổ Báo

Cô Nàng Hổ Báo

Truyện này đem lại cho mình rất nhiều tiếng cười, nó không có những tình tiết rắc

23-07-2016 32 chương
Nàng không yêu hoa tím

Nàng không yêu hoa tím

Nỗi buồn con gái không có ai dạy nàng gọi tên, niềm vui con gái không có ai bên nàng san

26-06-2016
Yêu trong cơn điên

Yêu trong cơn điên

Những lão già bụng phệ áo sơmi, quần âu đóng thùng tự cho ta đây khí chất đạo mạo

24-06-2016
Chiếc rương kính vụn

Chiếc rương kính vụn

- Em thấy hổ thẹn quá! - Người con út rơm rớm nước mắt. - Chính chúng ta đã ép bố

30-06-2016
Viết về mẹ!!!

Viết về mẹ!!!

Viết về mẹ... đó là điều mà tôi chưa bao giờ nghĩ đến, cũng như chưa bao giờ thích

24-06-2016
Viết về nỗi sợ

Viết về nỗi sợ

Để tặng các em... Trong số các bạn trẻ tôi gặp hai tuần qua có năm người rất khác

24-06-2016
Đêm biển

Đêm biển

(khotruyenhay.gq- Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016