Pair of Vintage Old School Fru
Thiên long bát bộ - Kim Dung

Thiên long bát bộ - Kim Dung


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 100
5 sao 5 / 5 ( 64 đánh giá )

Thiên long bát bộ - Kim Dung - Chương 59 - Huy sái phọc hào anh

↓↓

- Đại ca, nhị ca, tam ca, chúng mình đi ra quyết một phen tử chiến.

bạn đang xem “Thiên long bát bộ - Kim Dung ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Lão già đánh đàn nói:


- Không được đâu, nhất định là không được. Các ngươi ra khỏi đây dẫu có chết uổng mạng cũng không sao nhưng lại làm lộ cái mật thất ở dưới đất, trong này mấy chục mạng người cũng sẽ chết vì cái "nhất dũng chi phu" của các ngươi.


Bao Bất Đồng nói:


- Tiếng nói của y có thể truyền đến tận đây không lẽ không biết bọn mình chỗ nào hay sao? Ngươi cam nguyện làm con rùa rụt đầu rụt cổ nhưng y nhất định lôi ngươi ra thì có trốn cũng không được.


Thư sinh sử phán quan bút nói:


- Nhất thời tam khắc y chưa thể vào được, tất cả chúng mình nên tìm một cách gì cho phải lẽ.


Người cầm búa ngắn hình dáng như thợ thuyền kia trước sau vẫn không nói năng gì, lúc này mới xen vào:


- Đinh sư thúc tài nghệ tuy cao thật nhưng muốn tìm hiểu được cơ quan vào địa đạo này, ít ra cũng phải mất hai giờ. Nếu muốn tìm ra cách tấn công vào lại phải mất thêm hai giờ nữa.


Ông già đánh đàn nói:


- Hay lắm, như thế chúng mình có bốn giờ để bàn tính kế sách, có phải không nào?


Người cầm búa ngắn đáp:


- Bốn giờ rưỡi.


Ông già đánh đàn ngạc nhiên hỏi lại:


- Sao lại có thêm nửa giờ là sao?


Người cầm búa ngắn đáp:


- Trong bốn giờ đó, tiểu đệ có thể bố trí ba cơ quan, ngăn trở y thêm được nửa giờ nữa.


Ông già đánh đàn nói:


- Hay lắm! Huyền Nạn đại sư, một khi đại ma đầu tới đây, anh em tám người chúng tôi chắc không thể nào thoát khỏi độc thủ của y. Các vị là người ngoài, một khi đại ma đầu kia chuyên tâm đối phó với bọn sư điệt, các vị ắt có cơ hội bỏ chạy. Các vị nhất định đừng có ỷ mình anh hùng hảo hán, tranh đấu với y làm gì. Nên biết rằng người nào chạy thoát được độc thủ của Tinh Tú Lão Quái cũng đã là anh hùng lắm rồi.


Bao Bất Đồng đáp:


- Thối quá! Thối quá!


Mọi người hít hít nhưng không ai thấy có gì hôi, ai nấy nhìn Bao Bất Đồng như dò hỏi. Bao Bất Đồng chỉ vào ông già đánh đàn nói:


- Người này đánh rắm thối quá, chịu không nổi.


Y mới rồi chỉ có một chiêu đã bị người đánh đàn chế ngự, trong bụng vẫn còn ấm ức, tuy lúc đó là lúc đang bị hàn độc phát tác, chân tay không có sức, nhưng cũng biết võ công mình kém y xa, đối thủ càng mạnh y lại càng muốn chửi.


Người sử dụng bàn cờ lườm y một cái nói:


- Ngươi muốn thoát khỏi được bàn tay của đại sư huynh ta cũng đã không phải dễ, huống hồ gì sư thúc ta võ công gấp mười lần đại sư huynh ta, như vậy thử hỏi ai mới là người đánh rắm thối?


Bao Bất Đồng đáp:


- Sai bét rồi, không phải vậy! Võ công cao cường với đánh rắm có liên quan gì đâu. Võ công cao cường không lẽ không đánh rắm? Không đánh rắm là nhất định phải võ công cao cường hay sao? Khổng phu tử không biết võ công, không lẽ lão nhân gia là người chuyên đánh rắm...


Đặng Bách Xuyên nghĩ thầm: "Những người này nói không hẳn hoàn toàn vô lý, Bao tam đệ cùng với họ cãi qua cãi lại chỉ làm hao phí thời gian." Y liền nói:


- Lai lịch của chư vị tại hạ chưa được cung kính lắng nghe thành thử lầm lỡ đã nhiều, đánh nhầm vị nương tử đây, tại hạ muôn phần có lỗi. Hôm nay nếu cùng chống lại yêu ma, tất cả coi như người nhà. Khi cường địch tới, thủ hạ Cô Tô Mộ Dung công tử tuy chẳng bằng ai nhưng bỏ chạy thì quyết không bỏ chạy, nếu quả không chống nổi thì tất cả chúng ta cũng đành bỏ mạng thôi.


Huyền Nạn nói:


- Tuệ Kính, Hư Trúc các người nếu có cơ hội thì nên tìm cách thoát thân, trở về đến chùa, bẩm lại cho phương trượng, để khỏi tất cả bị yêu nhân quăng một mẻ lưới bắt sạch, đến tin tức cũng không truyền được ra ngoài.


Sáu nhà sư Thiếu Lâm chắp tay đáp:


- Cung lãnh pháp chỉ.


Bọn Tiết Mộ Hoa và Đặng Bách Xuyên nghe Huyền Nạn nói như thế, biết ông đã quyết chí cùng mọi người đồng sinh cộng tử, nhưng có đối phó nổi với Tinh Tú Lão Quái hay không thì cũng không ai biết được.


Ông già đánh đàn ngẩn ngơ, đột nhiên vỗ tay cười nói:


- Tất cả cùng nhau chết hết. Huyền Khổ sư huynh nếu như giờ này còn sống thì từ rày về sau cũng không còn bao giờ được nghe vô thượng chí khúc Nhất Vi Ngâm của ta nữa, ta lẽ nào còn vì cái chết của y mà thương tâm? Ôi! Có ngưới bảo Khang Quảng Lăng này là một tên cực kỳ ngốc nghếch, ta vẫn không phục, thế nhưng xem ra nếu không phải là cực kỳ ngốc thì cũng hơi hơi ngốc.


Bao Bất Đồng nói:


- Nhà ngươi chính hiệu là tên đại ngốc, là tên cực kỳ khù khờ.


Ông già đánh đàn Khang Quảng Lăng đáp:


- Ta cũng chẳng ngốc bằng ngươi.


Bao Bất Đồng đáp:


- Ngươi ngốc gấp mười lần ta.


Khang Quảng Lăng nói:


- Ngươi ngốc gấp trăm lần ta.


Bao Bất Đồng nói:


- Ngươi ngốc gấp ngàn lần ta.


Khang Quảng Lăng nói:


- Ngươi ngốc gấp vạn lần ta.


Bao Bất Đồng nói:


- Ngươi ngốc gấp mười vạn lần, trăm vạn lần, nghìn vạn lần, vạn vạn lần ta.


Tiết Mộ Hoa chen vào:


- Hai vị kẻ tám lạng, người nửa cân, không người nào ngốc hơn người nào. Các vị sư phụ phái Thiếu Lâm, các vị về đến chùa rồi, phương trượng đại sư hỏi đến tiền nhân hậu quả e rằng quí vị không trả lời được. Việc này vốn dĩ là một điều đáng hổ thẹn của tệ phái, đáng lẽ không cho người ngoài hay. Thế nhưng để tiêu diệt cái họa hoạn cho võ lâm, nếu không do các cao tăng Thiếu Lâm chủ trì đại cuộc thì khó mà thành công. Tại hạ phải thuật lại tỏ tường cho quí vị, có điều các vị chỉ nói lại cho phương trượng của quí tự chứ đừng nói với ai khác.


Bọn Tuệ Kính, Hư Trúc cùng đáp:


- Những gì Tiết Thần Y nói ra đây, bọn tiểu tăng chỉ nói cho phương trượng tệ tự nghe, ngoài ra quyết không nói cho ai khác nửa câu.


Tiết Mộ Hoa nhìn Khang Quảng Lăng nói:


- Đại sư ca, những nguyên do trong vụ này, tiểu đệ muốn nói cho mọi người nghe.


Khang Quảng Lăng tuy vị trí đứng đầu tám người, võ công cũng cao hơn các đàn em xa lắc nhưng lại là người tính tình ấu trĩ, Tiết Mộ Hoa sở dĩ hỏi ông ta một câu cũng chỉ vì có người ngoài nên muốn cho đẹp mặt. Khang Quảng Lăng đáp:


- Lạ nhỉ, mồm là mồm của ngươi, ngươi muốn nói thì cứ nói, sao lại hỏi ta?


Tiết Mộ Hoa nói:


- Huyền Nạn đại sư, Đặng sư phó, thụ nghiệp ân sư của chúng tôi ở trong võ lâm người ta gọi là Thông Biện tiên sinh...


Huyền Nạn và Đặng Bách Xuyên cả bọn ai nấy ngạc nhiên, cùng hỏi:


- Vậy sao?


Thông Biện tiên sinh chính là Lung Á lão nhân. Ông ta vừa điếc vừa câm nhưng lại lấy ngoại hiệu là Thông Biện tiên sinh, đệ tử của ông ta người nào cũng bị dùi thủng tai cho điếc, cắt lưỡi cho câm trên giang hồ ai ai cũng biết. Thế nhưng bọn Khang Quảng Lăng ai nấy tai thính miệng trơn, như thế quả thật lạ kỳ.


Tiết Mộ Hoa nói tiếp:


- Môn hạ đệ tử của gia sư ai ai cũng vừa câm vừa điếc là việc chỉ mới vài chục năm nay. Còn trước đó, gia sư không phải là người câm, cũng chẳng điếc, mà vì bị sư đệ là Đinh Xuân Thu khích, biến thành câm điếc.


Bọn Huyền Nạn ai nấy ồ lên kinh ngạc. Tiết Mộ Hoa nói:


- Tổ sư chúng tôi cả thảy chỉ thu hai người đệ tử, đại đệ tử họ Tô, tên trên Tinh dưới Hà, đó là gia sư, nhị đệ tử Đinh Xuân Thu. Võ công hai người vốn ngang ngửa nhau, thế nhưng về sau mới phân thành kẻ cao người thấp...


Bao Bất Đồng chen vào:


- Ha ha, chắc hẳn là sư thúc ngươi Đinh Xuân Thu thắng được sư phụ ngươi, cái đó còn việc gì phải nói.


Tiết Mộ Hoa tiếp:


- Nói ra thì cũng không hẳn vậy. Tổ sư chúng tôi học đủ mọi thứ trên trời đưới đất, bụng chứa bao la vạn tượng...


Bao Bất Đồng nói:


- Chưa chắc đâu!


Tiết Mộ Hoa biết người này chuyên môn cà khịa với người khác nên không ngó ngàng gì đến y, vẫn tiếp tục nói:


- Ban đầu sư phụ chúng tôi và Đinh Xuân Thu chỉ cùng học võ công, nhưng về sau sư phụ chúng tôi phân tâm, học tổ sư gia đánh đàn, âm vận...


Bao Bất Đồng chỉ vào Khang Quảng Lăng nói:


- Ha ha, cái môn đánh đàn quỉ quái của ngươi là học ở đó chứ gì?


Khang Quảng Lăng trừng mắt nhìn y nói:


- Bản lãnh của ta không học sư phụ không lẽ học của ngươi sao?


Tiết Mộ Hoa nói:


- Nếu như sư phụ ta chỉ học một môn đánh đàn thì cũng không có gì vướng mắc lắm, có điều tổ sư gia sở học quá bao la, cầm kỳ thư họa, y bốc tinh tướng, công nghệ tạp học, buôn bán cấy trồng, cái gì cũng biết, cái gì cũng tinh. Sư phụ ta lúc đầu chỉ học đánh đàn, chẳng bao lâu lại học đánh cờ, rồi sang thư pháp, rồi sang hội họa.


Các vị thử nghĩ xem, mỗi môn môn nào cũng hao phí rất nhiều thời gian tâm huyết, Đinh Xuân Thu lúc đầu cũng giả vờ học thử, nhưng chỉ dăm bữa nửa tháng thì bảo là mình tư chất đần độn, khó mà học cho xong, nên chỉ chuyên tâm về võ công thôi. Cứ như thế tám năm, mười năm, hai sư huynh đệ võ công liền có kẻ cao người thấp.


Huyền Nạn liên tiếp gật gù nói:


- Chỉ một môn đánh đàn hay chơi cờ không thôi cũng đã hao sinh lực một nửa đời người, vậy mà Thông Biện tiên sinh tinh thông mấy loại, quả thực khó thay. Còn Đinh Xuân Thu chuyên tâm một môn, võ công thắng được sư huynh thì cũng không có gì là lạ.


Khang Quảng Lăng nói:


- Lão ngũ, còn một việc hết sức quan trọng, sao ngươi không nói ra đi, mau lên, mau lên!


Tiết Mộ Hoa nói:


- Đinh Xuân Thu chuyên tâm học võ, vốn dĩ cũng là chuyện tốt, có điều... có điều... ôi... chuyện này nói ra, thật xấu xa cho sư môn quá. Nói tóm lại, Đinh Xuân Thu sử dụng mọi thủ đoạn hèn hạ, không biết học đâu ra mấy môn tà thuật cực kỳ lợi hại, đột nhiên ra tay đánh tổ sư gia bọn ta trọng thương.


Tổ sư gia vốn dĩ thân mang tuyệt học, tuy bị ám toán bất ngờ không kịp đề phòng nhưng vẫn gắng gượng chống trả được cho đến khi sư phụ bọn ta đến cứu viện. Võ công sư phụ bọn ta không bì được với tên ác tặc, sau một trận ác đấu, sư phụ ta cũng bị thương còn tổ sư gia rơi xuống dưới thâm cốc, chẳng biết sống chết thế nào.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Số điện thoại ma

Số điện thoại ma

Hằng ngày, tôi vẫn nhắn tin vào cái sim điện thoại ma ấy. Vẫn tỉ tê hàng tá chuyện.

24-06-2016
Nụ Hôn Của Quỷ

Nụ Hôn Của Quỷ

Nụ Hôn Của Quỷ là một truyện rất teen nhí nhảnh nhiều lúc gây cười phù hợp cho

22-07-2016 8 chương
Nắng không mùa

Nắng không mùa

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016
Bên khung cửa sổ

Bên khung cửa sổ

Đôi khi, người ta hay chạy theo hạnh phúc xa xôi mà không biết rằng. Được sống và có

25-06-2016
Nỗi nhớ nằm trong lá

Nỗi nhớ nằm trong lá

"Anh thật tệ phải không?". Dòng chữ ấy nằm lặng lẽ theo tiếng trở mình của em. Em

25-06-2016
Mười năm môi hồng

Mười năm môi hồng

Mười năm môi hồng giờ thành môi đỏ Trát phấn tô son cao gót dưới chân Ngày hôm qua

24-06-2016
Cà phê nhạc sống

Cà phê nhạc sống

Tin nhắn từ một số máy lạ An không biết, cũng không quan tâm. Chỉ biết Loan là bạn

30-06-2016
Anh và em

Anh và em

Chúng tôi dời đi lúc chiều nhập nhoạng. Đồ đạc lỉnh kỉnh trên xe. Tôi nhìn lại

27-06-2016