XtGem Forum catalog
Thiên long bát bộ - Kim Dung

Thiên long bát bộ - Kim Dung


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 100
5 sao 5 / 5 ( 49 đánh giá )

Thiên long bát bộ - Kim Dung - Chương 14 - Vô kế hối đa tình

↓↓

-Cái này ... cái này có phải là Ngũ La Khinh Yên Chưởng, làm sao ông biết?

bạn đang xem “Thiên long bát bộ - Kim Dung ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Đoàn Chính Thuần cười buồn:


-Sư phụ cô có dạy cho cô chưa?


Mộc Uyển Thanh đáp:


-Sư phụ tôi bảo là môn chưởng pháp đó quyết không truyền cho ai, ngày sau mang theo xuống quan tài.


Đoàn Chính Thuần hỏi lại:


-Ồ, nàng bảo không truyền cho ai, mai này mang xuống tuyền đài ư?


Mộc Uyển Thanh đáp:


-Đúng vậy! Thế nhưng sư phụ chỉ khi nào không có tôi ở đó chỉ luyện một mình thôi, tôi coi lén thấy được.


Đoàn Chính Thuần hỏi:


-Nàng một mình vẫn thường luyện pho chưởng pháp này?


Mộc Uyển Thanh gật đầu:


-Phải rồi. Mỗi khi sư phụ luyện chưởng pháp này hay nổi giận mắng chửi tôi. Ông ... ông làm sao biết được? Xem ra ông sử dụng còn giỏi hơn sư phụ tôi nữa.


Đoàn Chính Thuần thở dài một tiếng nói:


-Pho Ngũ La Khinh Yên Chưởng này chính ta dạy cho sư phụ cô đó.


Mộc Uyển Thanh hốt hoảng nhưng không thể không tin, nàng thấy khi sư phụ chém những ngọn nến, thường thường một lần không tắt, phải đến hai ba lần mới được, không phải như Đoàn Chính Thuần làm đâu được đó, tiêu sái nhẹ nhàng, lắp bắp hỏi lại:


-Thế ra ông là sư phụ của sư phụ tôi, là thái sư phụ của tôi sao?


Đoàn Chính Thuần lắc đầu:


-Không phải vậy.


Ông chống tay lên cằm, lẩm bẩm nói một mình:


-Nàng mỗi khi luyện pho chưởng pháp này, thường nổi cơn tam bành lục tặc, lại quyết không truyền cho ai, nguyện mang theo xuống chốn cửu tuyền ...


Mộc Uyển Thanh gặng thêm:


-Thế thì ông là ...


Đoàn Chính Thuần xua tay bảo nàng đừng nhiều lời, một hồi sau, đột nhiên hỏi lại:


-Cô năm nay mười tám tuổi, sinh vào khoảng tháng chín, có phải không nào?


Mộc Uyển Thanh nhảy phắt lên, lạ lùng hỏi:


-Sao việc gì ông cũng biết, ông đích thực là gì của sư phụ tôi?


Đoàn Chính Thuần vẻ mặt đầy thống khổ, thanh âm nghẹn ngào:


-Ta ... ta thật không phải với sư phụ con. Uyển nhi, con ...


Mộc Uyển Thanh hỏi:


-Vì sao vậy? Tôi xem ông là người thật ôn hòa, thật tốt bụng mà?


Đoàn Chính Thuần hỏi thêm:


-Thế tên thực của sư phụ con, nàng không nói cho con nghe sao?


Mộc Uyển Thanh đáp:


-Sư phụ tôi bảo rằng tên bà ta là U Cốc Khách, còn đích thực tên gì, họ gì, tôi quả không biết.


Đoàn Chính Thuần lẩm bẩm:


-U Cốc Khách! U Cốc Khách ...


Ông chợt nhớ đến bài thơ "Giai Nhân" của Đỗ Phủ, từng chữ từng chữ như đâm vào tim...


Năm xưa có một giai nhân,


Hang cùng hiu quạnh trơ thân náu mình.


Cũng dòng thế phiệt trâm anh,


Lênh đênh lưu lạc phận đành cỏ cây ...


Tuyệt đại hữu giai nhân,


U cư tại thâm cốc.


Tự vân lương gia tử,


Linh lạc y thảo mộc ...


Chồng em bạc bẽo vô tình,


Chỉ còn biết đến người mình vừa quen ...


Phu tế khinh bạc nhi,


Tân nhân mỹ như ngọc ...


Vui vầy người mới nói cười,


Biết đâu người cũ ngậm ngùi xót xa.


Đãn kiến tân nhân tiếu,


Na văn cựu nhân khốc ...


Một hồi sau, ông lại hỏi:


-Thế trong bao nhiêu năm nay, sư phụ con sinh sống bằng cách nào? Hai người ở nơi đâu?


Mộc Uyển Thanh đáp:


-Tôi và sư phụ ở tại một sơn cốc, đằng sau một ngọn núi cao, thành thử sư phụ mới tự gọi mình là U Cốc Khách, tới lần này hai thầy trò mới ra khỏi nơi đây.


Đoàn Chính Thuần hỏi thêm:


-Thế cha mẹ con là ai? Sư phụ con có bao giờ nhắc tới không?


Mộc Uyển Thanh đáp:


-Sư phụ tôi nói rằng tôi là một đứa con hoang bị cha mẹ bỏ rơi. Sư phụ tôi nhặt được tôi ở bên đường đem về nuôi cho tới khi khôn lớn.


Đoàn Chính Thuần gặng thêm:


-Thế con có hận cha mẹ con không?


Mộc Uyển Thanh nghiêng đầu, cắn ngón tay ngẫm nghĩ. Đoàn Chính Thuần trông thấy tình cảnh đó, trong lòng dâng lên một nỗi chua xót nghẹn ngào. Mộc Uyển Thanh thấy hai hàng lệ ròng ròng chảy trên má ông, thật là lạ lùng hỏi lại:


-Sao ông lại khóc?


Đoàn Chính Thuần quay mặt đi, lau khô nước mắt, gượng cười:


-Ta nào có khóc đâu? Chắc tại uống quá chén, hơi rượu bốc lên đấy mà.


Mộc Uyển Thanh không tin, nói:


-Rõ ràng tôi thấy ông khóc mà. Đàn bà con gái mới khóc, đàn ông con trai cũng khóc nữa hay sao? Từ xưa tới nay tôi chưa thấy đàn ông khóc bao giờ, trừ trẻ con thôi.


Đoàn Chính Thuần thấy nàng chẳng biết gì chuyện đời, lại càng đau lòng nói:


-Uyển nhi, từ giờ trở đi ta sẽ đối với con thật tử tế để bù lại những gì ta thiếu sót bấy nay. Con có tâm nguyện gì, nói cho ta nghe, ta sẽ hết lòng làm cho con.


Mộc Uyển Thanh từ khi bắn tên độc vào Đoàn phu nhân, trong lòng hết sức lo sợ, nghe ông ta nói thế, vui mừng nói:


-Tôi bắn tên vào phu nhân của ông, ông không oán trách gì sao?


Đoàn Chính Thuần nói:


-Sư ân thâm trọng, sư mệnh nan vi. Chuyện của đời trước, nào có liên can gì đến con đâu. Ta không oán trách gì con cả. Có điều từ nay trở đi con không được vô lễ với phu nhân của ta nữa.


Mộc Uyển Thanh hỏi:


-Thế sau này sư phụ hỏi ra thì biết nói thế nào?


Đoàn Chính Thuần nói:


-Con đưa ta đến gặp sư phụ, ta sẽ nói cho bà ta nghe.


Mộc Uyển Thanh vỗ tay reo lên:


-Thế thì hay lắm.


Đột nhiên nàng nhíu mày nói:


-Sư phụ thường nói rằng đàn ông trên đời này đều là kẻ vô tình bạc nghĩa, trước nay không muốn gặp ai.


Trên mặt Đoàn Chính Thuần lộ vẻ kinh ngạc, hỏi lại:


-Trước nay sư phụ con không gặp đàn ông ư?


Mộc Uyển Thanh đáp:


-Đúng thế! Mỗi khi cần mua gạo mua muối, sư phụ đều sai Lương a bà đi. Có một lần Lương a bà bị bệnh, sai con bà ấy đem đến, sư phụ giận lắm, bắt y bỏ ở xa xa ngoài cửa, không cho y vào trong nhà.


Đoàn Chính Thuần thở dài:


-Hồng Miên, Hồng Miên, sao nàng tự mình làm khổ mình đến thế.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Bản tình ca mùa đông

Bản tình ca mùa đông

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Chuyện đời sinh viên") Hắn đi chậm

24-06-2016
Thương cha

Thương cha

Dù khoảng cách có thế nào đi nữa, con vẫn rất thương cha. *** "Một ông lão tuổi

28-06-2016
Vết thương

Vết thương

Anh nói, bởi vì em là một cô gái mãi mãi luôn xuất hiện cùng vết thương. *** Lần

24-06-2016
Nhỏ của ngày xưa

Nhỏ của ngày xưa

Nhà Nhỏ ở dưới chân núi, xa tít sau bạt ngàn rừng cà phê. Mỗi khi đến mùa, hoa

27-06-2016
Biết chết liền

Biết chết liền

Muốn sign out trên YM chỉ cần bấm tổ hợp phím Ctrl+ D nhưng muốn sign out ra khỏi tình

30-06-2016
Người trẻ chông chênh

Người trẻ chông chênh

Người trẻ lạc lõng, người trẻ băn khoăn,, người trẻ phân vân và rồi người trẻ

24-06-2016