Thất Chủng Binh Khí 5 - Bá Vương Thương - Cổ Long

Thất Chủng Binh Khí 5 - Bá Vương Thương - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 14
5 sao 5 / 5 ( 148 đánh giá )

Thất Chủng Binh Khí 5 - Bá Vương Thương - Cổ Long - Chương 7 - Con đường này

↓↓

Gương mặt của y rất ít thấy có biểu tình gì, nước da màu đồng dậm, mày rậm mủi sư tử, cặp mắt hình tam giác, ánh mắt loang loáng đầy tinh quang, lẫm lẫm có oai, tuy y vừa lên xe là ngồi đó không động đậy gì, nhưng xem ra lại giống như một con báo trên núi đang chuẩn bị tùy thời tùy lúc chồm lại cắn xé người ta.

bạn đang xem “Thất Chủng Binh Khí 5 - Bá Vương Thương - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Người này xem ra không những kiêu hãn dũng mãnh, mà nhất định là một tay thần lực trời sinh.


Đặng Định Hầu nhìn bàn tay của y, nhìn được cây thương y cầm trong tay.


Bàn tay của y to lớn mà thô dã.


Y lúc nào cũng bỏ thỏng hai bàn tay xuống gối, trừ ngón trỏ ra, các ngón kia đều cắt ngắn, nhìn kỹ sẽ thấy, là do lấy răng cắn ra.


- Người này tuy ngoài mặt tàn bạo vô tình, trong lòng nhất định không được bình tĩnh cho lắm.


Đặng Định Hầu quan sát người ta từ điểm nhỏ nhặt, y biết, chỉ có những người tâm tình mâu thuẫn bất an, mới hay cắn móng tay.


Cặp Nhật Nguyệt Song Thương nặng nề ấy, không nằm trong tay của y. Hai cây thương đều được để trong bao, cũng có một người lúc nào cũng cầm đi theo y.


Người đó cũng là một gã đại hán vạm vỡ, xem ra còn kiêu hãn hơn cả Đại Lực Thần, hiện tại, y đang ngồi đối diện với Nhạc Lân, hai bàn tay không lúc nào rời khỏi hai cây thương, thậm chí ánh mắt cũng không lúc nào rời khỏi chúng.


Trần Hoài lại là một người rất nhỏ thó, người y không giống như một người làm ăn, gương mặt y lúc không cười, cũng đượm một nụ cười rất ngụy bí.


Bọn họ nãy giờ đang nhìn Đinh Hỷ tít mắt cười, làm như hoàn toàn không để ý còn có một người là Đặng Định Hầu đang ngồi ở đó.


Đinh Hỷ dĩ nhiên cũng không vội vã gì giới thiệu bọn họ với nhau, y mỉm cười nói:


- Các ông đến Hạnh Hoa Thôn uống rượu đấy sao?


Nhạc Lân nghinh mặt lên nói:


- Chúng ta không lại đó uống rượu, không lẽ còn muốn đi tìm con mụ đó sao?


Người đi uống rượu lại uống không được rượu, dĩ nhiên là không khỏi có chút bực tức.


Đinh Hỷ cười cười, móc từ trong xe ra một bình rượu, đánh bay nắp hủ, mùi rượu bay ra thơm ngào ngạt.


Trần Hoài hít vào một hơi thật sâu khen:


- Rượu ngon.


Triệu Đại Bình cười mà như không cười, nói nhẫn nha:


- Tiểu Đinh quả thật càng lúc càng hào nhoáng, uống rượu toàn là thứ Nữ Nhi Hồng ở Giang Nam giá tiền mấy chục lượng bạc, thật là hiếm có.


Trần Hoài cười nói:


- Không chừng đây chỉ bất quá là vật định tình của tiểu cô nương nào cho y đấy thôi.


Đại Lực Thần bỗng lớn tiếng nói:


- Bất kể rượu ở đâu ra, người ta đem ra đãi mình, tại sao mình còn đi trách móc gì họ?


Nhạc Lân nói:


- Đúng, chúng ta uống miếng rượu rồi hãy tính.


Y chụp ngay lấy bình rượu, đưa lên miệng tu ừng ực một hồi, uống một hơi e cũng đến cả cân rượu.


Trần Hoài bỗng thở ra một tiếng, nói:


- Rượu ngon như vậy, trăm năm cũng khó mà gặp, Vạn Thông lại uống không được, xem ra tên tiểu tử đó không có phúc khí tý nào.


Đinh Hỷ nói:


- Đúng vậy, lúc nãy tôi lấy làm lạ, tại sao y không đi chung với mấy ông.


Trần Hoài nói:


- Lúc chúng ta đi, y còn đang nằm ngủ.


Đinh Hỷ hỏi:


- Ngủ đâu?


Trần Hoài nói:


- Ở cái am của ni cô phía đằng trước.


Đinh Hỷ hỏi:


- Am ni cô? Tại sao lại ngủ trong một cái am của ni cô?


Trần Hoài vừa cười vừa nói:


- Bởi vì trong cái am ni cô đó, cô này còn trẻ tuổi còn đẹp đẽ hơn cả cô kia.


Đinh Hỷ hỏi:


- Y dám đụng tới ni cô sao?


Trần Hoài nói:


- Không lẽ ngươi quên mất ngoại hiệu của y thế nào rồi sao?


Đinh Hỷ cười lớn.


Trần Hoài nhắm tít mắt cười nói:


- Vô Khổng Bất Nhập chính là không có chỗ nào là không chui vào. Một người có thể có tên lầm, nhưng ngoại hiệu chắc chắn là không lầm lẫn đâu được.


Dưới chân núi, trong đám cây cỏ xanh rì, thấy có góc tường màu hồng, chim chóc đậu trên một tấm biển có sơn ba chữ thiếp vàng:


- Quan Âm Am.


Khắp thiên hạ, bất kỳ nơi nào, cũng nhất định sẽ có một cái am của ni cô có tên là Quan Âm Am, cũng giống như nhất định sẽ có một quán rượu tên là Hạnh Hoa Thôn.


Người ra mở cửa dĩ nhiên là một ni cô, chỉ tiếc là ni cô này đã không trẻ tuổi, cũng không xinh đẹp cho lắm.


Thật ra, ni cô này còn già hơn cả Hồng Hạnh Hoa.


Dù là đàn bà có đẹp như tiên nữ, đến lúc về già, cũng không thể nào xinh đẹp cho được.


Đinh Hỷ nhìn Trần Hoài cười cười.


Trần Hoài cũng cười cười, hạ giọng nói:


- Ta đã nói cô này còn trẻ tuổi còn đẹp đẽ hơn cô khác, đây là người già nhất xấu nhất, vì vậy chỉ đủ tư cách làm người mở cửa.


Đinh Hỷ hỏi:


- Người trẻ tuổi nhất thì sao?


Trần Hoài nói:


- Người trẻ tuổi nhất, dĩ nhiên đang ở trong phòng tên tiểu tử Vạn Thông ấy chứ còn gì nữa.


Đinh Hỷ hỏi:


- Y còn trong đó sao?


Trần Hoài nói:


- Nhất định là còn.


Gương mặt của y lại lộ ra cái nụ cười ngụy bí, y vừa cười vừa nói:


- Bây giờ dù có ai đem chổi đuổi đi, y cũng nhất định không chịu đi.


Bọn họ đi xuyên qua đại điện, xuyên qua sân sau, phía sau có cây ngô đồng, bên cạnh có một cái thiền phòng cửa đóng kín mít, không có tiếng người.


- Vạn Thông ở trong đó sao?


- Ừ.


- Xem ra y ngủ say như người chết vậy.


- Giống hệt.


Bà ni cô đi phía trước nhất, đưa tay ra gõ nhẹ vào cửa thiền phòng, bên trong có một ni cô cúi đầu chắp tay, từ từ bước ra.


Ni cô này quả thật trẻ tuổi hơn nhiều, ít ra cũng trẻ hơn bà lúc nãy bảy tám tuổi.


Bà ra mở cửa ít ra cũng bảy tám chục tuổi.


Đinh Hỷ nhịn không nổi mở miệng hỏi:


- Đây là người trẻ nhất chăng?


Trần Hoài nói:


- Hình như là vậy.


Đinh Hỷ bật cười.


Trần Hoài nói:


- Bọn mình không chừng chê bà ta tuổi tác có hơi lớn, nhưng Vạn Thông thì không chọn lựa lắm.


Đinh Hỷ hỏi:


- Thế nào?


Trần Hoài nói:


- Bởi vì hiện tại, bất kỳ người đàn bà nào, đối với y cũng đều là một thứ như nhau.


Đinh Hỷ hỏi:


- Tại sao?


Trần Hoài nói:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Nếu bạn phải khóc

Nếu bạn phải khóc

Cuối cùng, nếu bạn không dám khóc, thì bạn không xứng đáng được buồn. *** Nhà

28-06-2016
Tình không đong đếm

Tình không đong đếm

Trong lá số tử vi, cung Phu Thê chỉ vợ chồng được coi là cung quan trọng, còn bạn bè

28-06-2016
Quân Sủng Cô Vợ Nhỏ

Quân Sủng Cô Vợ Nhỏ

Quân Sủng Cô Vợ Nhỏ là truyện ngôn tình quân nhân dành cho các bạn thích đọc thể

21-07-2016 42 chương
Những năm tháng ấy

Những năm tháng ấy

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện ngắn "Rồi sẽ qua hết, phải

25-06-2016
My best boy friend

My best boy friend

From: Con bạn trời đánhTo: Thằng bạn thánh đâm *** Ai trong chúng ta cũng có một đứa

27-06-2016

Polly po-cket