Old school Swatch Watches
Thất Chủng Binh Khí 5 - Bá Vương Thương - Cổ Long

Thất Chủng Binh Khí 5 - Bá Vương Thương - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 14
5 sao 5 / 5 ( 90 đánh giá )

Thất Chủng Binh Khí 5 - Bá Vương Thương - Cổ Long - Chương 5 - Biến họa lạ kỳ

↓↓

- Vậy thì ngươi nên kêu gã họ Đinh mau mau bò ra đây.

bạn đang xem “Thất Chủng Binh Khí 5 - Bá Vương Thương - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Đặng Định Hầu hỏi:


- Ra rồi thì sao nữa?


Vương đại tiểu thơ nói:


- Chỉ cần y thành thật trả lời cho ta một câu hỏi, ta nhất định sẽ không làm khó dễ gì với y.


Đặng Định Hầu nói:


- Được, tôi vào trước thương lượng xem ra sao.


Y vừa tính bước vào, bỗng nhiên bình một tiếng, đỉnh xe đã bị đụng phá một lỗ lớn.


Một người trong xe bay thẳng lên, thân pháp vừa nhanh vừa hung mãnh, xem ra ít nhất có thể xung lên tới ba trượng.


Có điều y chỉ tối đa nhảy lên được ba thước.


Trên cái hố đã có một tấm lưới vừa thô vừa lớn phủ xuống chung quanh.


Đặng Định Hầu thở dài, cười khổ nói:


- Ta đã biết mà, ngươi gặp phải Vương đại tiểu thơ, là tự đâm đầu vào lưới.


Đinh Hỷ vênh mặt lên, ngồi trên nóc xe, lạnh lùng nói:


- Vui quá vui quá, con người ông quả thật quá thú vị.


Bình thời, y gặp chuyện như vậy vẫn còn cười được, bây giờ không thấy y cười.


Cũng không biết tại sao, y gặp phải Vương đại tiểu thơ, ngay cả cười cũng không cười nổi nữa.


Vương đại tiểu thơ cũng không cười, cô vênh mặt lên nói:


- Trên này có tám cây cung, nhưng nếu ngươi động đậy, trong khoảnh khắc sẽ có năm mươi sáu mủi tên bắn ra.


Đinh Hỷ không động đậy.


Y nhìn ra được những gã đại hán đó đều là tay cung tiễn thủ rất giỏi.


Vương đại tiểu thơ cười nhạt hỏi:


- Sao ngươi không thử động đậy đi?


Đinh Hỷ nói:


- Bởi vì ta đang chờ.


Vương đại tiểu thơ hỏi:


- Chờ gì?


Đinh Hỷ nói:


- Chờ cô hỏi ta chuyện cô muốn hỏi.


Vương đại tiểu thơ cắn chặt môi, cô mà khẩn trương lên, là cắn chặt môi.


Rốt cuộc cô muốn hỏi Đinh Hỷ chuyện gì? Tại sao lại khẩn trương quá như vậy?


Đặng Định Hầu nghĩ không ra.


Vương đại tiểu thơ rốt cuộc cất tiếng lạnh lùng nói:


- Tuy ngươi làm nhiều chuyện bậy bạ, ta nể mặt Đặng Định Hầu, chẳng thèm gây chuyện với ngươi, chẳng qua có hai chuyện, ta không thể không hỏi ngươi cho rõ ràng.


Đinh Hỷ nói:


- Cô hỏi đi!


Gương mặt của Vương đại tiểu thơ bỗng biến thành xanh lè, hai bàn tay nắm chặt lại, cô cắn chặt môi rồi, mới hỏi từng tiếng một:


- Ngày mười ba tháng năm năm nay, ngươi ở đâu?


Đinh Hỷ nói:


- Cô phí bao nhiêu đó công lao, đào một cái hang lớn như vậy, chỉ để hỏi ta có câu đó sao?


Vương đại tiểu thơ nói:


- Đúng vậy, ta muốn hỏi ngươi chính là câu đó, vì vậy, tốt nhất ngươi nên trả lời thành thực cho ta.


Xem ra không những cô khẩn trương, mà còn khích động, ngay cả giọng nói cũng run rẩy lên.


Ngày mười ba tháng năm, Đinh Hỷ ở đâu, lại có quan hệ gì đến cô?


Tại sao cô lại khẩn trương như vậy?


Đặng Định Hầu càng nghĩ không ra.


Đinh Hỷ cũng nghĩ không ra, y bỗng thở ra một hơi nói:


- May mà cô hỏi mười ba tháng năm, coi như vận khí của ta cũng không đến nổi tệ.


Vương đại tiểu thơ hỏi:


- Tại sao?


Đinh Hỷ nói:


- Bởi vì cô hỏi ngày nào khác, ta sẽ quên mất lúc đó mình đang ở đâu.


Vương đại tiểu thơ hỏi:


- Còn chuyện mười ba tháng năm thì ngươi lại nhớ?


Đinh Hỷ gật gật đầu nói:


- Bởi vì hôm đó, ta làm một chuyện rất khoái trá.


Vương đại tiểu thơ hỏi:


- Chuyện gì?


Hai bàn tay cô nắm càng chặt lại, toàn thân đang run rẩy cả lên.


Nhưng Đinh Hỷ đang quay đầu lại, nói với Đặng Định Hầu:


- Ông có biết hôm đó tôi làm chuyện gì không?


Đặng Định Hầu cười nói:


- Ta biết, dĩ nhiên là ta biết.


Vương đại tiểu thơ lớn tiếng hỏi:


- Hôm đó y đã làm chuyện gì?


Đặng Định Hầu đáp:


- Y ăn cướp tiêu xa của ta.


Vương đại tiểu thơ hỏi:


- Có biết là cướp tiêu ở đâu không?


Đặng Định Hầu đáp:


- Gần đâu Thái Nguyên.


Vương đại tiểu thơ hỏi:


- Ngươi không nhớ lầm?


Đặng Định Hầu đáp:


- Chuyện gì khác ta còn quên, chuyện này quên không được.


Vương đại tiểu thơ hỏi:


- Tại sao?


Đặng Định Hầu đáp:


- Ta có ít nhất ba mươi vạn năm ngàn lý do.


Vương đại tiểu thơ không hiểu.


Đặng Định Hầu cười khổ nói:


- Vì chuyện đó, mà ta phải bồi thường mất ba mươi vạn năm ngàn lượng bạc, mỗi lượng đều có thể làm ta nhớ rất rõ chuyện đó.


Vương đại tiểu thơ không nói gì nữa, xem biểu tình trên gương mặt cô, hình như cô đang thở phào một hơi, mà cũng hình như thất vọng vô cùng.


Đinh Hỷ hỏi:


- Bây giờ cô còn chuyện gì hỏi nữa không?


Vương đại tiểu thơ nói:


- Dĩ nhiên là còn.


Đinh Hỷ hỏi:


- Còn?


Vương đại tiểu thơ lạnh lùng nói:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Endless Love

Endless Love

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện ngắn "Ai cũng có một chuyện tình

28-06-2016
Đàn ông tồi…

Đàn ông tồi…

Tôi tìm cách gọi cho em giữa đêm, một phần vì nhớ, một phần vì muốn thỏa mãn dục

26-06-2016
Người chồng tham ăn

Người chồng tham ăn

Xưa, có một người rất ham ăn, thấy gì cũng muốn ăn một miếng, nếm thử một chút.

28-06-2016
Giả Heo Ăn Thịt Hồ Ly

Giả Heo Ăn Thịt Hồ Ly

Giả Heo Ăn Thịt Hồ Ly là một truyện ngôn tình võng du mình giới thiệu cho bạn nào

23-07-2016 4 chương
Con cá sông yêu thương

Con cá sông yêu thương

Anh Hai kể Trung nghe chuyện nhà trong làn khói bếp nghi ngút của nồi bánh tét đêm

24-06-2016
Những dòng lưu bút

Những dòng lưu bút

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Những cây

27-06-2016
Người mẹ yếu đuối

Người mẹ yếu đuối

- Có phải mẹ qua laị với ông Thành bấy lâu nay đúng không, con ghét mẹ? *** Là con

23-06-2016