80s toys - Atari. I still have
Thất Chủng Binh Khí 5 - Bá Vương Thương - Cổ Long

Thất Chủng Binh Khí 5 - Bá Vương Thương - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 14
5 sao 5 / 5 ( 85 đánh giá )

Thất Chủng Binh Khí 5 - Bá Vương Thương - Cổ Long - Chương 12 - Đại bảo tháp

↓↓

Vương đại tiểu thơ hỏi:

bạn đang xem “Thất Chủng Binh Khí 5 - Bá Vương Thương - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Ba người chúng ta đều lại?


Đặng Định Hầu lắc lắc đầu nói:


- Một mình ta lại xem, hai người ở lại đây.


Vương đại tiểu thơ cơ hồ muốn la toáng cả lên, cô nói:


- Ở đây có gì đáng xem?


Đặng Định Hầu giải thích:


- Các người có thể ở đây xem xét động tĩnh dùm ta, nếu ta bị thất thế, ít nhất các người còn có thể tiếp ứng được với ta chút gì.


Vương đại tiểu thơ nói:


- Nhưng mà tôi...


Đặng Định Hầu ngắt lời cô:


- Chắc cô không muốn ba người chúng ta cùng bị phát hiện, cùng bị hỏng cả một lượt chứ?


Vương đại tiểu thơ chỉ còn cách im miệng, lúc không nói gì, dĩ nhiên cô lại đang cắn môi.


Lão Sơn Đông nói:


- Phía sau miếu sơn thần có một cây ngân hạnh, cũng gần bảo tháp lắm, chúng ta núp sau đó coi chừng dùm ngươi.


Vương đại tiểu thơ bỗng mở miệng ra hỏi:


- Không biết trên cây có quả hạnh không?


Lão Sơn Đông hỏi:


- Bây giờ cô tính ăn trái hạnh sao đây?


Vương đại tiểu thơ nói:


- Tôi không tính ăn, chỉ bất quá muốn nhét nó đầy vào miệng của ông.


Tuy bảo tháp chỉ còn có sáu tầng, xem ra vẫn còn cao lắm, càng lại gần, càng cảm thấy nó cao.


Có những người cũng giống vậy, phải nhất định lại gần họ, mới biết họ vĩ đại chừng nào.


Nếu đứng trên bảo tháp nhìn xuống, thì chắc không còn nhìn thấy gì cả, thậm chí ngay cả một điểm ánh sáng cũng không nhìn thấy.


Nguyên cả cái bóng của tòa sơn phong bao trùm lấy bảo tháp, trừ cái điểm sáng nhỏ bé đó, bốn bề tối mịt.


Tiếng gió lại càng đê trầm.


Trừ tiếng gió thì thào như than thở đó ra, tứ phía hoàn toàn chẳng nghe có tiếng động gì.


Động tác của Đặng Định Hầu rất nhẹ nhàng, y tin là dù con mèo, động tác cũng chưa chắc gì nhẹ nhàng linh xảo như vậy.


Bóng tối trùm kín người của y, y cũng tin rằng người trên bảo tháp dù có là quỹ cũng không thể phát hiện ra được mình.


Nhưng chính ngay lúc đó, trên tháp lại có người đang lạnh lùng nói:


- Tốt lắm, ngươi đến đúng giờ lắm.


Đặng Định Hầu giật cả mình lên, y còn chưa biết chắc, người này đang nói chuyện với mình hay không.


Người đó lại nói tiếp:


- Ngươi đã lại rồi, còn gì mà chần chừ không lên đây?


Đặng Định Hầu thở ra, lần này y đã biết chắc, người này đang nói chuyện với y.


Xem ra động tác của y tuy còn nhẹ nhàng hơn cả mèo, cảm giác người này còn tinh linh hơn cả chó.


Y ưỡn ngực, nắm chặt tay lại, ráng giữ cho giọng nói mình được bình tĩnh:


- Ta đã lại rồi, dĩ nhiên là phải lên.


Mỗi tầng bên ngoài đều có mái ngói cong cong đưa ra, lấy khinh công của Đặng Định Hầu, muốn nhảy lên từng tầng một, cũng không có gì là khó.


Nhưng y thà đi bằng cầu thang, y không muốn mình đang bay nhảy, bỗng có một lưỡi đao từ trong bóng tối đâm ra.


Y cũng không muốn bị người ta thò chân ra đá mình xuống, chết ở đây như một con chó ghẻ.


Y thà đi cầu thang.


Bất kể cầu thang ở đây có hẹp tới đâu, có tối tăm tới đâu, y vẫn thà đi cầu thang còn hơn.


Dù trong tháp có mai phuc gì nữa, y cũng thà đi cầu thang.


Chỉ cần bàn chân của mình bước thực trên mặt đất, trong lòng của y cũng vững chắc như vậy.


Y đi từng bước một, thà đi chậm một chút, ít ra so với đi không bao giờ tới cũng còn tốt hơn.


Trong tháp không có mai phục, cũng không có người.


Bốn bề những lớp giấy bao bọc lấy cửa sổ đều bị rách nát tả tơi, gió thổi vào phạch phạch từng cơn.


Càng lên trên cao, gió càng lớn, tiếng gió càng ồn, trái tim của Đặng Định Hầu càng đập nhanh.


Trong tháp không có mai phục, phải chăng bởi vì toàn bộ lực lượng đều tập trung ở trên đỉnh tháp?


Nếu đã biết y lên tới đỉnh là khó mà xuống lại, tại sao còn phí bao nhiêu đó chuyện làm gì?


Bàn tay của Đặng Định Hầu lạnh ngắt, lòng bàn tay mồ hôi rịn ra, thậm chí ngay cả chót mủi của y cũng có mồ hôi chảy xuống.


Đây không phải là vì y đang sợ, mà vì y đang khẩn trương.


Hung thủ rốt cuộc là ai?


Gian tế rốt cuộc là ai?


Cái bí mật ấy trong phút chốc sẽ bị phơi bày ra, đến giờ phút này, còn ai không khẩn trương?


Trên đỉnh tháp dĩ nhiên là có người.


Một ngọn đèn, hai người.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Hai mặt của thời gian

Hai mặt của thời gian

(khotruyenhay.gq) "Hãy tin vào điều kỳ diệu của thời gian, còn nếu không, hãy tin vào sự

30-06-2016
Cây cầu hi vọng

Cây cầu hi vọng

Đây là một câu chuyện có thật về kỹ sư John Roebling – người xây dựng cây cầu

01-07-2016
Trăng bạc

Trăng bạc

(khotruyenhay.gq) Thanh chợt nhận ra lí do em trai luôn chờ đợi để nghe cái âm thanh ồn ã

28-06-2016
Tình thoảng

Tình thoảng

Trong tình yêu, quan trọng là ai đến trước, ai đến sau. Đôi khi người đến sau yêu

25-06-2016
Sinh nhật thứ 25

Sinh nhật thứ 25

Thì ra không phải tôi đang cô đơn, vẫn còn có người đang nhớ tôi, đang nghĩ về tôi,

24-06-2016
Kẹo Kéo

Kẹo Kéo

- Tôi giống kẹo kéo hả? - ... - Vì sao? - Giản dị, nhưng ngọt và dính! *** Cửa hàng

29-06-2016