XtGem Forum catalog
Thất chủng binh khí 4 - Đa tình hoàn - Cổ Long

Thất chủng binh khí 4 - Đa tình hoàn - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 14
5 sao 5 / 5 ( 92 đánh giá )

Thất chủng binh khí 4 - Đa tình hoàn - Cổ Long - Hồi 2 - Mộ hoang trong mưa bão

↓↓

Vương Nhuệ nói:

bạn đang xem “Thất chủng binh khí 4 - Đa tình hoàn - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Nếu vậy bọn họ đã nhất định không để cho ta cứu ngươi theo, nhất định phải giết cho được ngươi !


Dương Lân bật cười.


Vương Nhuệ cũng bật cười.


Nước mưa tuy lạnh buốt, nhưng máu chảy trong lồng ngực của họ đang nóng lên.


Vương Nhuệ cười khổ nói:


- Hai hôm nay, chuyện bất hạnh chúng ta đụng phải thật tình nhiều quá, trong lòng thật quá thống khổ, không khỏi biến ra thất thường, vì vậy ta mới cứ đi nghĩ chuyện đâu đâu, nghi chuyện này ngờ chuyện kia.


Sợ hãi vốn làm người ta biến thành đa nghi, đã nghi sẽ không khỏi sinh ra lầm lẫn trí mệnh.


Dương Lân nói:


- Vì vậy chúng ta nhất định phải trấn tĩnh lại, suy nghĩ xem nội gián là ai.


Vương Nhuệ nói:


- Ta nghĩ không ra.


Dương Lân nói:


- Nhưng lần thảm bại này của Song Hoàn Môn, nhất định là vì có người đã bán đứng chúng ta.


Vương Nhuệ rầu rầu nét mặt nói:


- Nhưng trừ hai người chúng ta ra, trong môn hạ Song Hoàn Môn, đã không còn ai sống sót.


Dương Lân nói:


- Còn một người.


Vương Nhuệ lập tức hỏi:


- Ai ?


Dương Lân nói:


- Tiêu Thiếu Anh !


Vương Nhuệ nói:


- Y không còn được xem là môn hạ của Song Hoàn Môn.


Dương Lân nói:


- Nhưng bí mật của Song Hoàn Môn, y biết không ít hơn bọn ta.


Vương Nhuệ nói:


- Ngươi nghĩ là y bán đứng bọn ta ?


Dương Lân không nói gì nữa, hai nắm tay của y nắm chặt lại.


Chính ngay lúc đó, bỗng nghe đánh "cách" lên một tiếng, từ một ngôi mộ bên cạnh phát ra.


Ngôi mộ đã bị đổ nát, lòi ra một góc quan tài.


Trong quan tài cũ nát đó, bỗng có một bàn tay thò ra.


oOo Một đôi bàn tay trắng xanh xám, bàn tay đang cầm ly rượu.


Người nằm trong quan tài, bất kể là sống hay chết, đều nhất định là con quỷ rượu.


Vương Nhuệ và Dương Lân đều biến sắc mặt.


Bọn họ không ai tin được trên đời này có quỷ thật, nhưng hiện tại đối với bọn họ, người còn đáng sợ hơn cả quỷ.


Người trong quan tài là ai ?


Bàn tay đang cầm ly rượu, đang đưa ly rượu ra hứng lấy những giọt mưa đã nhỏ hạt dần, ly rượu đã hứng đầy ắp.


Bàn tay rút lại, trong quan tài lại có tiếng than lên.


Một người đang than thở, cất tiếng ngâm nga:


- Đản nguyện vũ thủy giai hóa tửu (xin nước mưa biến thành rượu cả) - Chỉ hận thử sinh dã phi nhân (chỉ hận kiếp này không còn là người nữa) Vương Nhuệ, Dương Lân đưa mắt nhìn nhau, gương mặt bỗng lộ vẻ thật kỳ quái.


Bọn họ đã nhận ra được giọng của người này.


Dương Lân đột nhiên cười nhạt nói:


- Ngươi không còn là người !


Người trong quan tài lại than thở:


- Đã không phải là người, cũng không phải là quỷ, chỉ bất quá là thứ không phải người không phải quỷ, không phải lừa không phải ngựa, không ra gì cả.


Lại nghe phách lên một tiếng, nắp quan tài đã bật lên, một người chầm chậm ngồi dậy, trong quan tài, gương mặt trắng bệch, cả khuôn mặt đầy râu lún phún, còn đầy cả mùi rượu. Nước mưa như thác lũ kia cũng không thể tẩy hết, chỉ có cặp mắt là còn đen lánh sáng rực.


Dương Lân nhìn y chăm chú, nói từng tiếng một:


- Tiêu Thiếu Anh, đáng lý ra ngươi không nên lại đây.


oOo Mưa đã nhỏ đi.


Mưa lớn nào cũng qua mau, cũng như danh tiếng lúc nào cũng khó mà giữ được lâu.


- Đúng là tôi không nên lại đây thật.


Tiêu Thiếu Anh chầm chậm bò ra khỏi quan tài:


- Chỉ tiếc là tôi đã đến đây.


Vương Nhuệ cũng đang nhìn lom lom vào y nói:


- Ngươi đã biết tai họa xảy ra cho bản môn ?


Tiêu Thiếu Anh cười thê thảm nói:


- Tuy tôi không còn mặt mũi nhìn ai, tôi còn chưa điếc.


Vương Nhuệ nói:


- Ngươi biết chúng ta lại nơi đây ?


Tiêu Thiếu Anh gật gật đầu:


- Tôi biết Triệu lão đại là tay hảo hán có nghĩa khí !


Vương Nhuệ nói:


- Vì vậy ngươi tính đúng, ta nhất định sẽ tìm đến y ?


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Tôi cũng biết y là bạn của anh.


Vương Nhuệ hỏi:


- Ngươi còn biết chuyện gì nữa ?


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Tôi còn biết y nhất định sẽ không tự nhiên vô cớ gọi Tà nhãn lão lục đến đây đào mộ.


Vương Nhuệ nói:


- Vì vậy ngươi bèn theo lại.


Tiêu Thiếu Anh lại gật gật đầu.


Vương Nhuệ nói:


- Ngươi tính đúng là bọn ta nhất định sẽ lại đây ?


Tiêu Thiếu Anh cười càng thêm thê lương:


- Bất kể các anh lại hay không, quan tài cũng là chỗ uống rượu, dù tôi uống say quá chết đi, nơi đây cũng không có ai sẽ đuổi tôi đi.


Vương Nhuệ nhìn y, ánh mắt hình như lộ vẻ đồng tình.


Nhưng Dương Lân thì đang cười nhạt:


- Ngươi vốn rõ ràng có thể làm một con người, tại sao lại cứ muốn sống cái lối người không ra người quỷ không ra quỷ như vậy ?


Tiêu Thiếu Anh hững hờ nói:


- Bởi vì tôi cao hứng.


Dương Lân đóng miệng lại, gương mặt y đã lộ vẻ giận dữ.


Vương Nhuệ bỗng nói:


- Trong rương còn có rượu, đem ra đây, ta uống với ngươi hai ly.


Tiêu Thiếu Anh bật cười.


Dương Lân sa sầm nét mặt lạnh lùng nói:


- Ngươi còn muốn uống rượu với y ?


Vương Nhuệ thở ra:


- Tuy y không còn là môn hạ của Song Hoàn Môn, y vẫn còn là bạn của ta.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Thiên Văn

Thiên Văn

Những bí ẩn chưa được tháo gỡ, những nhân vật kì lạ xuất hiện trong tập một seri

20-07-2016 16 chương
Những nỗi đau là gió

Những nỗi đau là gió

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Hay gã

25-06-2016
Cánh cò trở về

Cánh cò trở về

Ở bến Lường, có vợ chồng lão Nguyên làm nghề chở đò ngang, cả hai tuổi đã ngoài

27-06-2016
Khi cảm xúc chạm nhau

Khi cảm xúc chạm nhau

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Ai cũng có một chuyện tình để

28-06-2016
Vết lằn tuổi thơ

Vết lằn tuổi thơ

(khotruyenhay.gq) - Hai! Khấn ai đây? Câu hỏi của thằng Ba làm Hân suy nghĩ, có lần má

30-06-2016