Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Thất chủng binh khí 2 - Khổng Tước Linh - Cổ Long

Thất chủng binh khí 2 - Khổng Tước Linh - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 6
5 sao 5 / 5 ( 86 đánh giá )

Thất chủng binh khí 2 - Khổng Tước Linh - Cổ Long - Hồi 5 - Cố nhân tình thâm

↓↓

- Hắn nghĩ là Tiểu Vũ đã chết rồi. Hắn không ngờ tôi còn có một người bạn.

bạn đang xem “Thất chủng binh khí 2 - Khổng Tước Linh - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Thu Phong Ngô lại trầm tư một hồi thật lâu, rồi mới chầm chậm nói:


- Anh cũng làm sai một chuyện.


- Sao ?


- Anh không nên để Song Song ở lại đó. Đáng lý ra anh nên để Song Song đến tìm tôi.


Cao Lập nói:


- Bởi vì còn Song Song nên tôi mới có điều cố kỵ. Hắn làm gì dám đụng tới Song Song.


Thu Phong Ngô nói:


- Có thể hắn không dám nhưng hắn có thể lấy Song Song ra uy hiếp anh.


Cao Lập nói:


- Hắn đã từng có cơ hội đó nhưng hắn không làm vậy.


Thu Phong Ngô nói:


- Đó bất quá vì lúc ấy hắn còn chưa thấy ra là anh đối với Song Song tình cảm ra sao.


Y lại nhìn chằm chằm vào Cao Lập, nói từng tiếng một:


- Tôi hỏi anh, lúc anh về đó, nếu y kề thanh kiếm vào cổ Song Song, đòi đổi cái mạng của Song Song lấy cái mạng của anh thì anh sẽ tính sao ?


Cao Lập bỗng thấy cả người lạnh toát.


Thu Phong Ngô nói:


- Anh biết rõ là anh chết rồi thì Song Song cũng không sống nổi nữa. Hắn biết rõ là anh nhất định không nỡ nhìn Song Song chết trước mắt mình, phải không ?


Cao Lập bỗng ngã ầm ra, ngã xuống giường, mồ hôi tuôn ra như mưa. Y bỗng phát giác ra hai năm nay Thu Phong Ngô không những càng thêm lão luyện mà tư tưởng của y lại càng chu mật, đã ngấm ngầm có một thứ khí độ và oai nghi của một bậc tông chủ.


Những gì y đã được không phải chính là cái mà Cao Lập đã đánh mất sao ?


Nhưng giữa hai người, rốt cuộc ai là người hạnh phúc hơn ? Hạnh phúc và bất hạnh vốn không phải là thứ tuyệt đối.


Nếu ta muốn có thêm chút ít bên này thì phải bỏ bớt đi một chút bên kia. Kiếp người vốn đâu cần phải nghiêm trọng quá thế.


Nghĩ đến đó, Cao Lập bỗng nói:


- Nếu tôi không để cho y có cơ hội kề thanh kiếm vào cổ Song Song thì sao ?


Thu Phong Ngô bật cười. Y vừa cười vừa nói:


- Câu nói này mới giống như là lời anh nói.


Cao Lập nói:


- Tôi biết anh bây giờ đã là chủ nhân của Khổng Tước Sơn Trang.


Thu Phong Ngô nói:


- Gia phụ tôi đã qua đời.


- Vì vậy tôi đến đây nhờ anh một chuyện.


- Anh cứ nói.


- Anh có thể từ chối. Tôi không hề trách anh.


Thu Phong Ngô đang lắng tai nghe, biểu tình trên gương mặt của y biến đổi thật kỳ quái, phảng phất như đã đoán được Cao Lập muốn nhờ vả chuyện gì.


Cao Lập nói:


- Tôi muốn mượn Khổng Tước Linh của anh.


Thu Phong Ngô không nói thêm lời nào, ngay cả một tiếng cũng không. Y chỉ nhìn vào bàn tay mình đăm đăm.


Cao Lập cũng không nói gì nữa. Y cũng đang nhìn bàn tay của Thu Phong Ngô.


Đôi bàn tay đó rất chỉnh tề, rất sạch sẽ, được bảo dưỡng rất đầy đủ. Đôi bàn tay đó không còn là đôi bàn tay dính đầy bùn đất máu tanh. Y có còn là người dám hy sinh tính mạng cho bạn bè nữa không ?


Bên ngoài song cửa. Đêm đã xuống đậm đặc.


Thu Phong Ngô ngồi yên lặng trong bóng tối, ngay cả ngón tay cũng không thấy động đậy mảy may.


Cao Lập không còn thấy biểu tình trên gương mặt của y.


Gió thổi qua. Trong sân đã có tiếng lá rơi.


Đã vào cuối thu. Ánh trăng chiếu nghiêng nghiêng qua kẽ lá.


Thu Phong Ngô vẫn còn chưa nói gì, y cũng chưa động đậy.


Cao Lập cũng không nói gì. Y chầm chậm ngồi dậy, tìm đôi giày dưới giường.


Thu Phong Ngô không ngẩng đầu lên.


Cao Lập mang giày vào, chầm chậm bước qua một bên y, rón rén mở cửa.


Bên ngoài, đêm mát như sữa.


Trái tim của y lạnh ngắt nhưng y không trách Thu Phong Ngô.


Y biết mình đã yêu cầu quá đáng.


Y không quay đầu lại nhìn Thu Phong Ngô bởi vì y không muốn để Thu Phong Ngô cảm thấy ngượng ngùng. Y rón rén bước ra. Bước tới sân ngoài, y nhặt một chiếc lá vàng, nhìn qua rồi nhẹ nhàng buông xuống.


Sau đó y ảm thấy một bàn tay đang đặt lên vai mình. Một bàn tay kiên cường mà ổn định. Bàn tay của một người bạn.


Y nắm chặt lấy bàn tay đó, quay đầu lại, lập tức y thấy Thu Phong Ngô. Ánh mắt của y tựa hồ như có lệ nóng trào ra.


Y yêu cầu quả thật là quá nhiều.


Nhưng đối với một người bạn chân tình, bất kể là y yêu cầu tới đâu thì đều không thể coi là quá nhiều.


Trong địa đạo không có một tiếng động.


Bao nhiêu tiếng động đã bị cách ly ngoài bức tường dày ba thước.


Bọn họ đi trong địa đạo như vậy cơ hồ đã gần nửa tiếng.


Cao Lập không còn nhớ đã đi qua bao nhiêu ngõ quanh, lên bao nhiêu bệ đá, xuyên qua bao nhiêu tầng cửa sắt.


Y cảm thấy mình bỗng như bước vào lăng mộ của một bậc đế vương thời cổ, âm u, ẩm thấp và thần bí.


Cánh cửa cuối cùng lại càng vĩ đại, làm bằng tấm đồng dày hơn ba thước, nặng cả ngàn cân.


Trên cánh cửa có mười ba ổ khóa.


Thu Phong Ngô vỗ tay một cái, địa đạo không có lấy một bóng người bỗng có mười hai người hiện ra.


Đa số đều già nua, râu tóc đều đã bạc phơ. Người trẻ nhất cũng trên dưới năm mươi.


Thái độ của mỗi người trông thật nghiêm trang, bước chân thật nhẹ nhàng, khỏe mạnh. Bất cứ ai cũng nhìn ra ngay là mười hai người này không người nào không phải là cao thủ.


Mỗi người đều lấy ra một cái chìa khóa, mở một ổ khóa ra. Chìa khóa được buộc bằng dây xích sắt vào người.


Chìa khóa cuối cùng nằm trong người của Thu Phong Ngô.


Cao Lập nhìn y mở ổ khóa cuối cùng. Y quay đầu lại lần nữa thì mười hai người kia đã biến đâu mất.


Không lẽ bọn họ không phải là người mà là quỷ u linh từ dưới lòng đất chui lên phòng thủ nơi cấm địa này.


Cửa đã mở.


Thu Phong Ngô không biết kéo nhẹ vào chỗ nào đó mà cánh cửa nặng ngàn cân bỗng trượt ra như kỳ tích.


Một luồng hơi lạnh âm u tạt vào trong mặt.


Bên trong là một căn phòng bằng đá thật rộng rãi. Trên vách đầy những rong rêu, có để sáu cây trường minh đăng.


Ánh đèn cũng u ám như lửa quỷ.


Trong phòng bốn bề là binh khí để trên giá, đủ các loại binh khí ngoại môn, có loại Cao Lập chưa bao giờ thấy qua.


Thu Phong Ngô đẩy một khối đá ra để lộ trên vách đá một cái kệ bằng sắt.


Khổng Tước Linh chắc là để trong kệ bằng sắt đó.


Đến bây giờ Cao Lập mới chân chính hiểu rõ cái thứ mình yêu cầu trân quý biết bao nhiêu.


Dù cho bạn bè có tốt đến đâu, chuyện yêu cầu của y cũng là nhiều quá.


Thu Phong Ngô mở kệ sắt, từ từ lấy ra một cái ống tròn lóng lánh màu vàng rực rỡ.


Bên ngoài ống rất trơn láng, xem ra thậm chí rất bình thường, chỉ bất quá là làm bằng vàng ròng thế thôi.


Cái gì càng thần bí thì bên ngoài xem ra càng bình thường. Cũng chính vì vậy mà nó mới giữ được vẻ thần bí đó.


Thu Phong Ngô dùng hai tay cầm lên, đưa tới trước mắt Cao Lập. Gương mặt của y cũng biến thành nghiêm trang, nghiêm trang đến độ muốn biến thành bi ai.


Cao Lập nhìn y, nhìn Khổng Tước Linh trên tay y, trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác thống khổ.


Trừ bọn họ ra, không ai hiểu nổi cảm giác ấy từ đâu đến. Một hồi thật lâu, Cao Lập mới thở dài một tiếng, nói:


- Anh bất tất phải giao cho tôi.


Thu Phong Ngô nói:


- Tôi đã cho anh mượn rồi đó.


Cao Lập nói:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Người mẹ

Người mẹ

Nhưng chúng tôi biết, với một cái lưng đã còng, bà tới trạm sữa lấy sữa về cho gia

30-06-2016
Nghề giáo

Nghề giáo

Ngày ấy... - Con gái của mẹ lớn lên thích làm nghề gì nào? Mẹ âu yếm tôi và

24-06-2016
Em rơi

Em rơi

Có những lúc em đứng chông chênh trên gờ đá bằng một chân, tự thích thú khi chìm vào

24-06-2016
Bóng ma trên đê

Bóng ma trên đê

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện kinh dị số 1) Cũng như sáng nay, ông

27-06-2016