Cao Lập giống như con dã thú đã bị dồn tới đường cùng, chỉ còn ngồi chờ người khác đến làm thịt.
bạn đang xem “Thất chủng binh khí 2 - Khổng Tước Linh - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
Gã không biết tại sao mình lại lo lắng nữa.
Một lúc lâu, gã lạnh lùng nói:
- Bất kể là đi làm gì thì y nhất định cũng phải trở về.
Song Song nói:
- Ông đang an ủi mình đấy ư ?
- Hả ?
Ma Phong lại nói tiếp:
- Nếu hắn không về đây thì nàng chắc chắn phải chết.
Song Song thở ra nói:
- Tôi biết.
- Dĩ nhiên là hắn không thể bỏ rơi nàng phải không ?
- Cái đó cũng chưa chắc.
Ma Phong hỏi lại:
- Sao lại chưa chắc ?
Song Song thở ra. Nàng cười khổ nói:
- Ông cũng nên thấy rõ là tôi chẳng phải là người đàn bà làm cho đàn ông điên đảo.
Ma Phong biến sắc nói:
- Nhưng hắn đối với nàng cũng tốt lắm mà.
Song Song nói:
- Y đối xử với tôi tốt thật, vì vậy hiện tại dù y có bỏ tôi thì tôi cũng không trách y.
Biểu tình trên gương mặt của nàng có vẻ thật thê lương, thật bi đát. Nàng chầm chậm nói tiếp:
- Dù y có trở về thì nhất định cũng không phải là vì tôi mà là vì ông.
Ma Phong hỏi:
- Vì ta ?
Song Song nói từng tiếng một:
- Vì y muốn giết ông.
Bàn tay của Ma Phong bỗng cứng lại. Một hồi thật lâu gã mới cười nhạt nói:
- Nàng sợ ta đem nàng ra uy hiếp hắn nên nàng mới nói như thế.
Song Song hỏi:
- Ông tính đem tôi ra uy hiếp y ư ?
Nàng bỗng bật cười, cười thật thê lương. Nàng lại nói tiếp:
- Y là hạng người như thế nào thì ông phải rõ hơn tôi chứ. Các người vốn là những người cùng một loại. Ông có thể vì một người đàn bà như tôi mà hy sinh không ?
Ma Phong biến sắc. Y lạnh lùng cười nói:
- Hắn chẳng phải là tôi.
Song Song hỏi:
- Ông nghĩ rằng y đối xử rất tốt với tôi ?
Ma Phong nói:
- Ta nhìn ra được.
Song Song thở ra nói:
- Không chừng y cố ý làm như vậy cho ông thấy.
- Tại sao ?
- Y cố ý làm cho ông tưởng rằng y tốt với tôi, cố ý cho ông tưởng rằng y sẽ không bỏ rơi tôi để ông lơ là phòng thủ thì y mới có cơ hội trốn đi.
Gương mặt nàng lại lộ ra vẻ oán hận. Nàng nghiến răng nói:
- Nếu y đối xử tốt với tôi thì y đã không yên tâm bỏ đi như vậy.
Ma Phong ngẩn mặt ra. Y chỉ cảm thấy trái tim mình đang chùn xuống.
Song Song bỗng nói:
- Nhưng y sẽ trở về thôi bởi vì dù ông không giết y thì y cũng muốn giết ông.
Bàn tay của Ma Phong bỗng nắm chặt lấy cán kiếm. Bởi vì ngay lúc đó, y đã nghe có tiếng chân người.
Tiếng chân rất nhẹ nhàng, ngắn mà ổn định.
Bất cứ ai cũng nghe ra được rằng người đó nhất định là đang hứng khởi lắm.
Dù không nghe được cũng thấy được. Bởi vì Cao Lập đã bước nhanh vào nhà. Ánh mắt của y đang rạng rỡ, rõ ràng là tinh thần y đang sung túc.
Hai ngày nay y ngủ rất ngon. Trong xe rất thoải mái, và trong lòng y cũng không còn tí gì sợ hãi.
Ma Phong bỗng thấy cái ghế không còn thoải mái tí nào. Tư thế ngồi của y cũng không còn thoải mái tí nào.
Cao Lập chẳng thèm nhìn y đến nửa con mắt, hình như trong nhà không có một người như y ngồi ở đó.
Dĩ nhiên Song Song đã nghe ra được đó là tiếng chân của ai. Gương mặt nàng lộ ra một nụ cười. Nàng dịu dàng hỏi:
- Anh đã về rồi đấy à ?
Cao Lập nói:
- Anh đã về rồi đây.
- Tối nay anh tính ăn gì ?
- Gì cũng được. Anh đói muốn điên lên đây.
Song Song bật cười, nàng nói:
- Hình như mình còn tí thịt khô, em đem xào ăn được không ?
Cao Lập nói vào:
- Qúa tốt. Thêm chút tỏi thì càng tuyệt.
Xem dáng điệu của y thì hình như vừa mới đi dạo một vòng về, tuy có đi nhiều thật đó nhưng bây giờ về nhà rồi thì y cảm thấy rất khoan khoái, rất nhẹ nhàng.
Ma Phong nhìn chằm chằm vào y như từ trước giờ chưa gặp người nào như vậy.
Cao Lập quả thật đã biến thành một người khác. Y đang là một con dã thú bị bức vào cùng bỗng trở thành một thợ săn đang đuổi theo con mồi.
Một người thợ săn đầy kinh nghiệm, đầy tin tưởng và quyết tâm.
Cái gì đã biến đổi y như vậy ?
Ma Phong nghĩ không ra.
Trong lòng y bỗng cảm thấy một thứ sợ hãi không sao nói được. Một con người gặp chuyện mình không cách nào giải thích được, không cách nào hiểu được thì đều cảm thấy sợ hãi.
Song Song đã đi qua bên cạnh y, đi vào nhà bếp.
Y không cản trở.
Y cũng từng nghĩ đến chuyện đem nàng ra uy hiếp Cao Lập nhưng hiện tại không biết tại sao, y bỗng cảm thấy cái lối suy nghĩ đó có vẻ ấu trĩ, có vẻ buồn cười quá.
Trong nhà bếp đã có mùi thơm bốc lên.
Cao Lập bỗng cười nói:
- Nàng thật là người đàn bà đảm đang lắm.
Ma Phong gật đầu, Y nhìn không ra Cao Lập đang tính toán điều gì nên y chỉ còn cách gật đầu.
Cao Lập nói:
- Nàng cũng rất hiểu biết chuyện chìu chuộng chồng con.
Ma Phong nói:
- Quả thật là nàng không ngu.
Cái điểm đó thì không ai có cách gì phủ nhận được.
Cao Lập mỉm cười nói:
- Một người đàn ông lấy được người vợ như nàng thì quả thật là có vận khí.
Ma Phong hỏi:
- Rốt cuộc thì ngươi muốn nói gì ?
Cao Lập chầm chậm trả lời:
- Ta đang nói lúc nãy nếu ngươi đem nàng ra uy hiếp ta thì dù có muốn ta cắt đi cái đầu, không chừng ta cũng cắt đi cho ngươi.
Chương trước | Chương sau