XtGem Forum catalog
Thất chủng binh khí 2 - Khổng Tước Linh - Cổ Long

Thất chủng binh khí 2 - Khổng Tước Linh - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 6
5 sao 5 / 5 ( 117 đánh giá )

Thất chủng binh khí 2 - Khổng Tước Linh - Cổ Long - Hồi 4 - Vận mệnh

↓↓

Y vẫn mãi tránh né, trốn người khác, trốn chính mình, trốn cái cảm giác tội lỗi.

bạn đang xem “Thất chủng binh khí 2 - Khổng Tước Linh - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Chỉ ở nơi này có cô, y mới được bình an trong giây phút.


Song Song dịu dàng nói:


- Vì vậy em mong anh đừng đau lòng cho em, bởi vì chính em chưa bao giờ đau lòng vễ mình, chỉ cần chúng ta bên nhau thật lòng sung sướng, dù em có đẹp xấu cũng không sao cả.


Những lời đó đáng lý ra phải là y nói, nhưng chính cô lại mở miệng nói.


Y bỗng phát hiện ra, mấy năm nay, cô là người đã chiếu cô, bảo vệ cho y.


Nếu không có cô, không chừng y đã phát điên lên, đã vỡ tung đầu não ra.


Song Song tiếp tục nói:


- Hiện tại anh có hiểu ý của em chưa ?


Cao Lập không nói gì nữa.


Y quỳ xuống, thành tâm thành ý quỳ xuống.


Thu Phong Ngô nhìn bọn họ, nước mắt nóng hổi ứa ra rơi xuống hai gò má.


Y cũng phát hiện ra một chuyện.


Ông trời mãi mãi là kẻ rất công bằng.


Tuy ông ta không cho Song Song một thân xác mỹ lệ, nhưng lại cho cô một tâm hồn mỹ lệ.


oo Ngôi mộ mới.


Thật ra, đấy không phải là mộ.


Đất đã được nện chặt, không những vậy, cỏ còn được đem từ nơi xa lại phủ lên.


Hiện tại không ai có thể nhìn ra dưới miếng đất này đã chôn thi thể một vị đại hiệp cả một thời.


Đây là ý kiến của Cao Lập và Thu Phong Ngô cùng bàn với nhau, bọn họ không muốn còn ai lại quấy nhiễu anh hồn của ông ta.


Không có mộ bài, mộ bài ở trong lòng bọn họ.


Ông ta không phải là thần, ông ta là con người.


Một con người vĩ đại, một người bạn vĩ đại.


Một thân vũ công kinh thiên động địa của ông ta, không chừng người ta sẽ quên đi, nhưng những chuyện ông ta đã làm cho họ, nhất định sẽ vĩnh viễn ở trong lòng họ.


Hoàng hôn, họ lại đem rượu lại nơi đây.


Nguyên một thùng rượu lớn.


Bọn họ thay phiên nhau uống thùng rượu, sau đó phần còn lại đem rưới hết lên mảnh đất.


Cao Lập và Song Song sánh vai quỳ xuống.


- Đây là rượu mừng của chúng tôi.


- Tôi biết ông vẫn muốn được dịp uống ly rượu mừng của chúng tôi.


- Tôi nhất định sẽ đem nàng đi, chiếu cố cho nàng trọn đời, dù đi đến đâu, cũng sẽ không rời nàng.


- Tôi nhất định sẽ cho nàng sống sung sướng mãi mãi.


Bọn họ biết ông ta nhất định là mong bọn họ còn sống mãi, trên đời này không còn chuyện gì khác hơn để tỏ lòng thành tâm và tôn kính của họ đối với người đã chết.


Sau đó Song Song bèn rón rén bước qua một bên, để hai người bạn đồng sinh tử hoạn nạn nói lời ly biệt.


Chiều về càng đậm, chim bay về tổ cất tiếng kêu bi ai, tựa hồ như đang thương tiếc kiếp người phải chia lìa.


Thu Phong Ngô nhìn Cao Lập.


Cao Lập nhìn Thu Phong Ngô.


Trên đời này có ngôn từ gì có thể nói lên được tình cảm biệt ly ?


Không biết trải qua bao lâu, Thu Phong Ngô rốt cuộc gượng cười lên một tiếng, nói:


- Anh có biết tôi là một người có bao nhiêu phúc đức không ?


Cao Lập cũng gượng cười một tiếng, nói:


- Tôi biết.


Thu Phong Ngô nói:


- Hiện tại anh không cần tôi phải đi với anh nữa.


- Anh muốn về nhà ?


- Tôi đã hứa rồi, tôi phải về.


Cao Lập nói:


- Tôi hiểu.


- Còn hai người ?


- Tôi cũng đã hứa, chúng tôi nhất định sẽ sống mãi với nhau.


- Hai người tính đi đâu ?


Cao Lập nói:


- Trời đất lớn bao nhiêu, chúng tôi sẽ có nơi để ở.


Thu Phong Ngô chầm chậm gật đầu nói:


- Nhưng bất kể hai người ở đâu, nhất định phải đến tìm tôi.


- Nhất định.


- Đem cô ấy đến cùng với anh.


- Dĩ nhiên.


Thu Phong Ngô bỗng thò tay ra, nắm chặt lấy bàn tay của Cao Lập, y nói:


- Tôi còn muốn anh hứa với tôi một chuyện.


- Anh nói đi.


- Sau này bất kể anh có chuyện gì khó khăn, anh nhất định phải tới tìm tôi.


Màn đêm đã buông xuống.


Cái bóng ốm yếu đơn độc của Thu Phong Ngô rốt cuộc đã biến vào màn đêm.


Cao Lập ôm nhẹ lấy Song Song, y cảm thấy trong lòng vừa hạnh phúc, vừa đau khổ.


Song Song dịu dàng nói:


- Anh thật là một người có phúc.


Cao Lập gật gật đầu:


Song Song nói:


- Rất ít người kết được một người bạn như vậy.


Cao Lập cúi đầu xuống, hôn nhẹ lên tóc của cô, dịu dàng nói:


- Rất ít người lấy được một cô vợ như em.


Y quả thật rất hạnh phúc.


Y có một người bạn tốt, và có một người vợ hiền.


Đối với bất cứ một người nào, bao nhiêu đó đã quá đủ.


Nhưng không biết tại sao, trong lòng y lại đầy những bi thương và sợ hãi, một thứ bi thương và sợ hãi hướng tới tương lai vô định.


Bởi vì thật tình y không nắm chắc được mình có sống được sung sướng mãi mãi hay không.


Song Song ngẩng đầu lên, cô bỗng hỏi y:


- Có phải anh đang sợ không ?


Cao Lập gượng cười nói:


- Anh sợ ? Sợ gì ?


Song Song nói:


- Sợ chúng ta sẽ không sống được sung sướng mãi mãi, sợ những người đó sẽ tìm lại nữa, sợ chúng ta không biết mình sống ra sao.


Cao Lập trầm mặc.


Y trước giờ rất hiểu, sinh hoạt là một gánh nặng không thể đo lường.


Song Song nói:


- Thật ra, anh không nên sợ gì cả, một người chỉ cần có quyết tâm, thì thế nào cũng có cách để sinh sống.


- Nhưng ...


Song Song ngắt lời y:


- Em không sợ khổ, chỉ cần ở bên anh, dù có khổ chút xíu cũng là sung sướng thôi.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Chuyên gia đun nước

Chuyên gia đun nước

Nó không bao giờ đun nước ở nhà cả. Quanh năm, suốt tháng nó la cà khắp thôn xóm, sang

01-07-2016
Thiên đường sụp đổ

Thiên đường sụp đổ

(khotruyenhay.gq) - Đây chẳng phải lần đầu tiên và em thì cũng không phải người đàn

27-06-2016
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Đây là quả báo chăng?

Đây là quả báo chăng?

Hắn năm nay 30 tuổi, một vợ và một con trai. Vợ hắn xinh, con hắn đẹp, và tất nhiên,

30-06-2016