XtGem Forum catalog
Thất chủng binh khí 1 - Trường Sinh Kiếm - Cổ Long

Thất chủng binh khí 1 - Trường Sinh Kiếm - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 3
5 sao 5 / 5 ( 88 đánh giá )

Thất chủng binh khí 1 - Trường Sinh Kiếm - Cổ Long - Hồi 2 - Bạch Ngọc Kinh trên trời

↓↓

Bạch Ngọc Kinh nhìn cô, ánh mắt y từ từ biến thành ôn hòa, y nói:

bạn đang xem “Thất chủng binh khí 1 - Trường Sinh Kiếm - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Hiện tại, cô sợ muốn chết thật sao ?


Viên Tử Hà nói:


- Ừm.


Bạch Ngọc Kinh hỏi:


- Còn lúc nãy ?


Viên Tử Hà cúi đầu nói:


- Lúc nãy ... lúc nãy em giả bộ một chút.


Bạch Ngọc Kinh hỏi:


- Tại sao lại giả bộ ?


Viên Tử Hà nói:


- Tại vì em ... Gương mặt trắng bệch của cô bỗng đỏ lên, bỗng thụi mạnh một cái vào ngực y nói:


- Tại sao anh cứ nhất định ép người ta nói ra ? Anh thật không phải người tốt.


Bạch Ngọc Kinh nói:


- Tôi đã không phải người tốt rồi, sao cô còn dám để tôi lại trong phòng ?


Viên Tử Hà càng đỏ mặt nói:


- Em ... em có thể nhường cái giường cho anh nằm đấy, em nằm dưới đất.


Bạch Ngọc Kinh nói:


- Sao tôi nỡ lòng nào để cô ngủ dưới đất ?


Viên Tử Hà cắn môi nói:


- Không sao, chỉ cần anh ở lại đây, chuyện gì cũng không quan hệ.


Bạch Ngọc Kinh nói:


- Thôi, cô cứ ngủ trên giường.


Viên Tử Hà nói:


- Không ... Viên Tử Hà ngủ trên giường.


Bọn họ đều bỏ giày ra nằm trên giường... chỉ bỏ giày ra, còn y phục đều vẫn còn mặc chỉnh tề như thường.


Một hồi thật lâu, Viên Tử Hà mới thở nhẹ ra một hơi nói:


- Em thật không ngờ rằng anh là một người như vậy.


Bạch Ngọc Kinh nói:


- Tôi cũng không ngờ tới.


Viên Tử Hà hỏi:


- Có phải ... có phải anh sợ sẽ có người xông vào ?


Bạch Ngọc Kinh nói:


- Không hoàn toàn vậy.


Viên Tử Hà hỏi:


- Không hoàn toàn vậy ?


Bạch Ngọc Kinh nói:


- Tuy tôi không phải là kẻ quân tử, nhưng tôi cũng không phải là kẻ tiểu nhân thừa lúc người ta bị nguy.


Y thò tay ra, vỗ nhẹ vào tay cô, dịu dàng nói:


- Không chừng vì tôi thích cô, vì vậy mới không muốn lúc cô đang sợ hãi đi khi phụ cô, huống gì tình cảnh này là do tôi gây nên.


Viên Tử Hà trừng mắt hỏi:


- Không lẽ anh cố ý kêu mấy người đó lại đây dọa em ?


Bạch Ngọc Kinh cười khổ nói:


- Không phải vậy, nhưng bọn họ đến tìm tôi là thật đấy.


Viên Tử Hà hỏi:


- Tại sao lại đến tìm anh ?


Bạch Ngọc Kinh nói:


- Vì trên người tôi có một thứ, là thứ bọn họ muốn giành lấy.


Viên Tử Hà long lanh ánh mắt hỏi:


- Anh có cho là em lại tìm anh, vì tính lấy cái thứ đó không ?


Bạch Ngọc Kinh nói:


- Anh không hề nghĩ đến chuyện đó.


Viên Tử Hà hỏi:


- Nếu như em vậy thì sao ?


Bạch Ngọc Kinh nói:


- Vậy thì tôi đưa cho cô.


Viên Tử Hà hỏi:


- Đưa cho em thứ đó ?


Bạch Ngọc Kinh nói:


- Ừ.


Viên Tử Hà hỏi:


- Cái thứ đó đã trân quý như vậy, sao anh còn tùy tiện đưa cho em ?


Bạch Ngọc Kinh nói:


- Bất cứ thứ gì, chỉ cần cô mở miệng ra, lập tức đưa cho cô.


Viên Tử Hà hỏi:


- Thật không anh ?


Bạch Ngọc Kinh nói:


- Tôi đưa cho cô đây.


Y đưa tay vào trong lòng thật.


Viên Tử Hà bỗng nghiêng người qua, ôm chặt lấy y.


Toàn thân cô tràn đầy tình cảm, cô dịu dàng nói:


- Em chẳng muốn thứ gì cả, em chỉ muốn anh với em ... Giọng nói của cô nghẹn ngào, nước mắt của cô bỗng trào ra.


Bạch Ngọc Kinh hỏi:


- Em đang khóc sao ?


Viên Tử Hà gật gật đầu, cô nói:


- Bởi vì em sung sướng quá.


Cô lau nước mắt của mình nơi trên má của Bạch Ngọc Kinh:


- Nhưng em cũng có chuyện muốn nói cho anh biết.


Bạch Ngọc Kinh nói:


- Em nói đi, anh nghe đây.


Viên Tử Hà nói:


- Em trốn nhà ra ngoài, bởi vì mẹ em bắt em phải lấy một ông già có tiền của.


Đấy là một chuyện rất bình phàm, xảy ra mọi nơi.


Nhưng trong một loại chuyện như vậy, không biết bao hàm bao nhiêu nước mắt chua cay của bao nhiêu người.


Chỉ cần trên đời này còn có bà mẹ ham tiền của, lão già hiếu sắc, chuyện đó sẽ vĩnh viễn tiếp tục xảy ra.


Viên Tử Hà nói:


- Lúc em chạy ra khỏi nhà, trên người chỉ đem theo chút nữ trang, hiện tại cũng sắp bán hết sạch.


Bạch Ngọc Kinh đang lắng nghe.


Viên Tử Hà nói:


- Em lại không có tài cáng kiếm ra tiền, vì vậy ... vì vậy em mới tính tìm một người đàn ông.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Hạnh phúc mong manh

Hạnh phúc mong manh

(khotruyenhay.gq) - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016
Cho anh bước cùng em

Cho anh bước cùng em

Sao anh không níu kéo em, tại sao anh không một lần ngoái lại, nhìn xem con bé ngốc nghếch

26-06-2016
Thiên Văn

Thiên Văn

Những bí ẩn chưa được tháo gỡ, những nhân vật kì lạ xuất hiện trong tập một seri

20-07-2016 16 chương
Anh và em

Anh và em

Chúng tôi dời đi lúc chiều nhập nhoạng. Đồ đạc lỉnh kỉnh trên xe. Tôi nhìn lại

27-06-2016
Ván bài lật ngửa

Ván bài lật ngửa

Phụ nữ, nếu đã yêu thì dù sống chết, dù có phải xuống địa ngục cũng không từ

23-06-2016
Sapa

Sapa

Bỗng nhiên, người anh từng thương yêu trở nên hoàn toàn xa lạ. *** 1. Căn phòng dài,

27-06-2016
Thượng võ

Thượng võ

Hồi ấy, tôi với Khanh ở cùng tiểu đoàn. Khanh là đại đội trưởng, tôi là trợ lý

25-06-2016
Bến đỗ

Bến đỗ

Nó. Một con bé 22 tuổi. Hồn nhiên. Yêu thơ văn. Thích những con chữ. Giàu cảm xúc. Hay

23-06-2016