Thất chủng binh khí 1 - Trường Sinh Kiếm - Cổ Long

Thất chủng binh khí 1 - Trường Sinh Kiếm - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 3
5 sao 5 / 5 ( 140 đánh giá )

Thất chủng binh khí 1 - Trường Sinh Kiếm - Cổ Long - Hồi 2 - Bạch Ngọc Kinh trên trời

↓↓
Bạch Ngọc Kinh không phải ở trên trời, y ở trên lưng ngựa.


Yên ngựa của y đã cũ kỹ lắm, đôi giày và vỏ kiếm của y cũng đồng dạng cũ kỹ, nhưng y phục của y rất mới mẻ.


Vỏ kiếm của y đang đụng lao xao vào yên ngựa, gió xuân thổi mát rượi trên gương mặt y.


Y cảm thấy rất khoan khoái, rất thoải mái.

bạn đang xem “Thất chủng binh khí 1 - Trường Sinh Kiếm - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Yên ngựa cũ ngồi rất êm, giày cũ mang rất êm, vỏ kiếm cũ sẽ không làm suy suyển lưỡi kiếm, y phục mới mẻ ít nhiều cũng làm cho tinh thần người ta phấn khởi, sức sống tràn trề.


Nhưng làm cho y thoải mái nhất, không phải là những thứ đó, mà là đôi mắt kia.


Trước mặt là một cỗ xe lớn, có một đôi mắt thật mê hồn, cứ liếc liếc lại chỗ y, y đã thấy qua đôi mắt ấy một lần rồi.


Y nhớ là lần đầu thấy đôi mắt ấy, là trong một khách sạn ở một tiểu trấn nọ.


Y bước vào khách sạn, cô vừa mới bước ra.


Cô đụng vào người y.


Nụ cười của cô đầy vẻ thẹn thùa và xin lỗi, má cô hồng như ráng chiều sau cơn mưa. Nhưng y hy vọng mình đụng cô thêm lần nữa, bởi vì thật tình cô là một cô gái đẹp mê hồn, còn y không phải là một người quân tử đạo mạo gì cho lắm.


Lần thứ hai gặp cô, là ở trong một quán ăn, lúc y uống đến ly thứ ba, cô đang bước vào, nhìn thấy y, cô cúi đầu nhoẻn miệng cười.


Nụ cười vẫn còn đầy vẻ thẹn thùa và xin lỗi. Lần này y cũng cười. Bởi vì y biết, nếu cô đụng phải người khác, nhất định cô sẽ không cười thêm lần nữa.


Y cũng biết mình không phải là người đàn ông khó thương gì cho lắm, cái điểm đó, y trước giờ rất lấy làm tự tin.


Vì vậy tuy y đi ra trước, y không hề vội vã trên đường.


Hiện tại, cỗ xe ngựa của cô quả nhiên đã theo kịp y, nhưng không biết là hữu ý, hay là vô ý.


Y vốn là một kẻ lãng tử, vốn thích đời nay đây mai đó, trên đường dong ruổi, y từng làm bạn với đủ thứ các hạng người.


Trong đó cũng có những gã râu xồm tóc đỏ ngoài quan ngoại, cũng có những tay thiết kỵ qua lại trong sa mạc, những tay lục lâm hảo hán trừng mắt là giết người, cũng có những tay thiếu hiệp giang hồ ý khí khoát đạt.


Trong cuộc đời trôi nổi, yên ngựa, vỏ kiếm của y cũng thành cũ kỹ đi, râu tóc cũng từ từ khô cứng đi.


Nhưng sinh hoạt của y, vẫn mãi mãi mới mẻ và sinh động.


Trước giờ y không bao giờ dự liệu trước được trong con đường phiêu bạt đó, sẽ có chuyện gì phát sinh ra, sẽ gặp những hạng người nào.


Gió càng lạnh.


Mưa xuân triền miên, bỗng rơi ồ ạt xuống, rơi ướt đẩm tấm áo mùa xuân của y.


Cỗ xe đằng trước đang ngừng lại.


Y đi tới đó, bèn thấy vòm cửa cuốn lên, cặp mắt mê hồn kia đang nhìn y chăm chú.


Cặp mắt mê hồn, nụ cười e thẹn, gương mặt trái xoan không trang điểm phấn son, chiếc áo diễm lệ tím sẫm như ráng chiều.


Cô chỉ xuống chân mình, rồi lại chỉ vào tấm áo đã bị ướt đẩm của y.


Bàn tay của cô như ngó sen.


Y chỉ vào người mình, rồi lại chỉ vào thùng xe.


Cô gật gật đầu, nhoẻn miệng cười, cửa xe đã mở ra.


Trong xe thoải mái và khô ráo, tấm thảm lót trên xe mềm mại trơn láng như da thịt của cô.


Y xuống ngựa, bước vào xe.


Mưa rơi triền miên dày đặc, không những vậy, còn rơi thật đúng lúc.


Mùa xuân, ông trời cứ thích an bày những chuyện kỳ diệu, cho những người kỳ diệu ngẫu nhiên gặp nhau.


Đã không gượng ép chút nào, cũng không cần phải nói năng chi, y phảng phất như trời sinh là sẽ nên gặp người này, phảng phất trời sinh là ngồi trong xe đó.


Đường xá tịch mịch, người tịch mịch, có ai nói rằng bọn họ không nên gặp nhau không. Y đang tính lấy ống tay áo lau nước mưa trên mặt, cô đã đưa cho y một tấm khăn mềm mại màu hồng. Y nhìn cô chăm chú, còn cô đang cúi đầu vân vê tà áo.


- Anh đừng ngại.


- Tôi họ Bạch, tên là Bạch Ngọc Kinh.


Cô cười thật tươi nói:


- Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh, Ngũ lâu thập nhị thành, Tiên nhân phủ ngũ đỉnh, kết phát thụ trường sinh.


Y cũng bật cười nói:


- Cô cũng thích Lý Bạch lắm sao ?


Cô lấy ngón tay cuộn chéo áo, miệng ngâm lên:


Ngã tịch đông hải thượng Lao Sơn xan tử hà Thân kiến an kỳ công Thực táo đại như qua Trùng niên yết Hán Chúa Bất yêm hoàng quy gia Châu nhan tà xuân hôn Bạch phát kiến sinh nha Sở kỳ tửu kim dịch Phi bộ đăng vân xa Nguyện tùy phu tử thiên vân thượng Nhàn dữ tiên nhân tảo lạc hoa Ngâm đến câu Lao Sơn, giọng của cô tựa hồ ngừng một chút.


Bạch Ngọc Kinh hỏi:


- Lao cô nương ?


Đầu cô cúi xuống càng thấp, cô nói nhỏ:


- Viên Tử Hà... Bỗng nhiên tiếng vó ngựa nổi lên, ba con ngựa chạy như bay qua bên cỗ xe, ba cặp mắt bén ngót đồng thời nhìn lom lom vào trong xe một cái.


Ngựa chạy như bay qua, người cuối cùng bỗng từ trên yên ngựa búng ngược người lên hai trượng, hạ xuống yên ngựa của Bạch Ngọc Kinh, mũi chân điểm xuống, đã câu thanh kiếm đang trên yên ngựa lên.


Ba con ngựa đang chạy qua rồi bỗng quay đầu trở lại.


Người này lại tung người lên, nhẹ nhàng đáp xuống lại con ngựa của mình.


Ba con ngựa lại tiếp tục chạy, trong chớp mắt đã biến vào trong màn mưa mù mịt, không còn thấy bóng dáng đâu.


Cặp mắt mỹ lệ của Viên Tử Hà lại càng mở lớn lên, cô thất thanh nói:


- Bọn họ trộm mất thanh kiếm của anh rồi.


Bạch Ngọc Kinh cười cười.


Viên Tử Hà cắn môi, nói:


- Nghe nói, có những người trong giang hồ xem thanh kiếm của mình còn hơn cả tính mạng.


Bạch Ngọc Kinh nói:


- Tôi không phải thuộc hạng người đó.


Viên Tử Hà thở nhẹ ra một tiếng, hình như có vẻ thất vọng.


Có mấy cô thiếu nữ nào không đi tôn sùng các bậc anh hùng ?


Nếu mình vì một thanh kiếm mà đi liều mạng với người khác, các cô có thể cho mình là đồ ngu xuẩn, không chừng sẽ vì mình mà rơi lệ.


Nhưng nếu mình nhìn người khác vác thanh kiếm của mình đi mà không nói gì, các cô nhất định sẽ rất thất vọng.


Bạch Ngọc Kinh nhìn nhìn cô, y bỗng cười một tiếng nói:


- Chuyện trong giang hồ, cô biết nhiều lắm sao ?


Viên Tử Hà nói:


- Không nhiều, nhưng tôi rất thích nghe, tôi cũng thích nhìn nữa.


Bạch Ngọc Kinh hỏi:


- Vì vậy cô mới trốn một mình ra đây ?


Viên Tử Hà gật gật đầu, cô lại đi vân vê tà áo của mình.


Bạch Ngọc Kinh nói:


- Chuyện mình thấy được, nhất định sẽ không đẹp như chuyện mình nghe.


Viên Tử Hà còn muốn hỏi thêm, nhưng cô lại nhịn không nói.


Chính ngay lúc đó, bỗng lại có tiếng vó ngựa vang lên dồn dập, ba con người vừa chạy như bay qua lúc nãy lại quay trở về.


Kỵ sĩ đi đầu bỗng quay ngược lá cờ lại, thò tay ra, trả thanh kiếm lúc nãy trở về lại yên ngựa.


Còn hai người kia đồng thời ôm quyền thi lễ trên yên ngựa, sau đó lại chạy biến mất trong màn mưa.


Viên Tử Hà mở to cặp mắt, cô cảm thấy vừa kinh ngạc vừa kỳ quái, lại vừa phấn khởi hỏi:


- Bọn họ lại trả thanh kiếm về lại cho anh rồi kìa !


Bạch Ngọc Kinh cười cười.


Viên Tử Hà chớp mắt, cô hỏi:


- Anh đã biết bọn họ sẽ đem trả lại thanh kiếm cho anh trước rồi phải không ?


Bạch Ngọc Kinh lại cười cười.


Viên Tử Hà nhìn y, ánh mắt cô sáng rực lên, cô nói:


- Hình như bọn họ có vẻ sợ anh lắm.


Bạch Ngọc Kinh hỏi:


- Sợ tôi ?


Viên Tử Hà nói:


- Anh... thanh kiếm này nhất định đã từng giết nhiều người lắm !


Cô tựa hồ phấn khởi đến mức giọng nói muốn run rẩy lên.


Bạch Ngọc Kinh hỏi:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Lòng mẹ

Lòng mẹ

"A ru hời ơ hời ru Mẹ thương con có hay chăng Thương từ khi thai nghén trong lòng Mấy

24-06-2016
Mẹ tôi

Mẹ tôi

Ba xuất hiện, mẹ thấy như trời bừng sáng khi nhìn thấy ba lững thững đi vào nhà,trong

29-06-2016
Gió, mưa, em và yêu...

Gió, mưa, em và yêu...

Có ai trách Nhỏ đâu, Nhỏ chỉ xem hắn là bạn thôi – chí ít là vậy. Còn hắn

24-06-2016
Cafe yêu

Cafe yêu

Điều em sẽ làm đầu tiên nếu anh nói yêu em là gì? *** Ciao cafe - Điều em sẽ làm

27-06-2016
Hương lúa

Hương lúa

Lụa tựa lưng bên anh tút từng cọng rơm vàng óng hít hà mùi thơm của hoa đồng cỏ

28-06-2016

Polaroid