The Soda Pop
Thất chủng binh khí 1 - Trường Sinh Kiếm - Cổ Long

Thất chủng binh khí 1 - Trường Sinh Kiếm - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 3
5 sao 5 / 5 ( 1 đánh giá )

Thất chủng binh khí 1 - Trường Sinh Kiếm - Cổ Long - Hồi 2 - Bạch Ngọc Kinh trên trời

↓↓

- Cô xem dáng tôi có phải là kẻ đã từng giết người không ?

bạn đang xem “Thất chủng binh khí 1 - Trường Sinh Kiếm - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Viên Tử Hà nói:


- Không giống.


Cô đành phải thừa nhận.


Bạch Ngọc Kinh nói:


- Chính tôi, tôi cũng thấy không giống.


Viên Tử Hà hỏi:


- Nhưng, tại sao bọn họ lại sợ anh ?


Bạch Ngọc Kinh nói:


- Không chừng bọn họ sợ là cô, chứ không phải tôi.


Viên Tử Hà bật cười, cô hỏi:


- Sợ tôi ? Tại sao phải sợ tôi ?


Bạch Ngọc Kinh thở dài nói:


- Nhất tiếu khuynh nhân thành, tái tiếu khuynh nhân quốc, kiếm có bén nhọn đến đâu, e rằng không bằng được nụ cười của mỹ nhân.


Viên Tử Hà cười càng ngọt ngào, cô chớp mắt nói:


- Anh... anh có sợ tôi không ?


Ánh mắt cô phảng phất chứa một lực lượng không thể kháng cự được, phảng phất đang khiêu chiến với y.


Bạch Ngọc Kinh thở ra nói:


- Tôi muốn không sợ cũng không được.


Viên Tử Hà cắn môi, hỏi:


- Anh sợ tôi, có phải là sẽ nghe theo lời tôi không ?


Bạch Ngọc Kinh nói:


- Dĩ nhiên.


Viên Tử Hà nhoẻn miệng cười nói:


- Tốt, vậy thì tôi muốn anh uống vài ly rượu với tôi trước đã.


Bạch Ngọc Kinh giật mình hỏi:


- Cô cũng uống rượu sao ?


Viên Tử Hà nói:


- Anh xem tôi có giống một người uống được rượu không ?


Bạch Ngọc Kinh lại thở ra, nói:


- Giống.


Y đành phải thừa nhận.


Bởi vì y biết, giết người và uống rượu, những chuyện đó, nhìn dáng điệu nhất định chẳng ai có thể nhìn ra.


oOo Bạch Ngọc Kinh đã từng say, thường thường say, nhưng trước giờ y chưa bao giờ say đến như vậy.


Lúc y còn rất nhỏ, y đã từng có một bài học.


Trong giang hồ có ba hạng người khó chọc vào nhất ... Ăn mày, hòa thượng và đàn bà.


Nếu ta muốn ngày tháng trôi qua thái bình một chút, tốt nhất là không được lại đụng vào bọn họ, bất kể là muốn đánh nhau, hoặc là uống rượu, cũng tốt nhất là đừng đụng vào.


Vì bây giờ y mới bị đầu nhức như bị vỡ tung ra.


Y chỉ nhớ được lần cuối cùng thua luôn ba bận, uống liên tiếp ba chén rượu lớn, uống rất nhanh, rất oai phong.


Sau đó đầu não của y hình như bỗng biến thành trống không, nếu không có cái gì lạnh lạnh như băng đá bỗng đặt vào mặt y, không chừng đến bây giờ y vẫn còn chưa tỉnh dậy.


Cái gì lạnh băng đó, chính là bàn tay của Tiểu Phương.


Không ai có bàn tay gì lạnh như vậy, chỉ bất quá Tiểu Phương không còn tay phải.


Bàn tay phải của y là cái lưỡi câu bằng sắt.


Tiểu Phương tên là Phương Long Hương, thật ra y không còn nhỏ nữa. Nhưng nghe đến cái tên đó, nếu cho rằng y là một người đàn bà, là quá lầm lẫn, trên đời này không chừng ít có ai còn đàn ông hơn y. Đuôi mắt của y tuy đã có nếp nhăn, nhưng ánh mắt của y vẫn còn rất sáng, ít gì cũng thấy được một vài chuyện người khác không thấy được.


Hiện tại, y đang nhìn Bạch Ngọc Kinh.


Nghĩ bụng cũng đã thấy gã, y lập tức lấy hai tay ôm lấy đầu, nói:


- Trời ơi, ngươi đấy sao ! Sao ngươi lại ở đây ?


Phương Long Hương nói:


- Bởi vì tổ tiên của ngươi tích đức, vì vậy ta mới ở đây.


Y lấy lưỡi câu nhè nhè cọ xát cần cổ của Bạch Ngọc Kinh, hững hờ nói:


- Nếu là Song Câu Hàn Xương lại đây, cái đầu của ngươi e đã dọn nhà rồi.


Bạch Ngọc Kinh thở ra một hơi lẩm bẩm:


- Không phải là rớt xuống khỏe khoắn sao ?


Phương Long Hương cũng thở ra nói:


- Cái tật của ngươi là cứ ham khỏe khoắn.


Bạch Ngọc Kinh hỏi:


- Sao ngươi biết ta ở đây ?


Phương Long Hương hỏi lại:


- Ngươi có biết làm sao ngươi lại ở đây không ?


Nơi đây là một căn phòng rất sạch sẽ, ngoài cửa sổ có bóng mát của một cây bạch thụ thật lớn phủ kín.


Bạch Ngọc Kinh nhìn bốn phía, cười khổ nói:


- Không lẽ ngươi đem ta lại đây sao ?


Phương Long Hương nói:


- Ngươi nghĩ là ai khác ?


Bạch Ngọc Kinh hỏi:


- Cái vị Viên cô nương đâu rồi ?


Phương Long Hương nói:


- Cũng say với ngươi, túy lúy như nhau.


Bạch Ngọc Kinh cười phì nói:


- Ta đã biết mà, cô ta nhất định uống đâu bằng ta.


Phương Long Hương nói:


- Cô ta uống không bằng ngươi ? Thế thì tại sao ngươi say trước ?


Bạch Ngọc Kinh nói:


- Ta uống nhiều hơn cô ta.


Phương Long Hương nói:


- Sao ?


Bạch Ngọc Kinh nói:


- Lúc uống rượu thi, dĩ nhiên là ta không thể nào thật tình thi đua quá, lúc thi đánh đáo cũng không thật lắm, ngươi xem như vậy làm sao mà ta không uống nhiều hơn.


Phương Long Hương nói:


- Nếu ngươi đánh lộn với cô ta, dĩ nhiên cũng không thể nào đánh thiệt được.


Bạch Ngọc Kinh nói:


- Đương nhiên.


Phương Long Hương nói:


- Giang hồ nói chuyện quả nhiên không hề sai lầm.


Bạch Ngọc Kinh hỏi:


- Nói chuyện gì ?


Phương Long Hương nói:


- Vì đàn ông đa số đều có cái tật đó của ngươi, vì vậy người kinh nghiệm giang hồ đều biết rằng, đánh nhau, uống rượu, đều nhất định không thể đụng phải đàn bà.


Bạch Ngọc Kinh hỏi:


- Ngươi là tay giang hồ lão luyện ?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Trăng lạnh (Phần cuối)

Trăng lạnh (Phần cuối)

Ngôi nhà nằm im lìm, cô độc nơi cuối con đường, bây giờ Cường mới thấy rõ sự âm

24-06-2016
Thiên sứ vô ưu

Thiên sứ vô ưu

(khotruyenhay.gq) Tham gia viết bài cho tập truyện: "Ai cũng có một chuyện tình để

28-06-2016
Bố luôn ở đó mà

Bố luôn ở đó mà

Vậy là ngày bố và tôi dự định đi du lịch cùng nhau cũng đã đến. Thay vì vui vẻ

25-06-2016
Người phụ nữ bố yêu

Người phụ nữ bố yêu

Người con gái khi yêu thường yêu thật tâm thật dạ và cô ấy cũng thế, tình cảm của

29-06-2016
Ế, vì là game thủ

Ế, vì là game thủ

Cô đơn ở giữa đám đông Bởi đông người quá nhưng không có người... *** Duyên

26-06-2016