The Soda Pop
Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long

Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 32
5 sao 5 / 5 ( 61 đánh giá )

Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long - Chương 30 - Nanh vuốt gặp nhau

↓↓

Bởi vì với không gian hạn chế trong phòng, nếu đứng thì toàn thân sẽ lộ ra trong phạm vi khống chế của ám khí đối phương.

bạn đang xem “Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Còn lúc ngồi, mục tiêu được thu gọn lại một phần, mà phạm vi càng nhỏ lại càng tốt.


Ngoài ra, Mạnh Tinh Hồn ngồi với tư thế đó, lúc cần có thể dùng chiếc gối làm lá chắn che đỡ ám khí rất tốt, còn chiếc chăn thì biến thành vũ khí tấn công.


Tuy chàng chưa luyện qua công phu thúc tự thành côn nhưng vốn làm nghề thích khách, thường xuyên sống trong mạo hiểm nên bất cứ vật gì tới tay Mạnh Tinh Hồn đều có thể trở thành vũ khí.


Lục Hương Xuyên không rời mắt khỏi đối phương như người luyện thú nhìn con thú chưa thuần trước khi huấn luyện, không bỏ sót một hành động nào của Mạnh Tinh Hồn.


Đương nhiên hắn biết rõ đối phương là kẻ nguy hiểm thế nào, và ngồi như thế cũng không phải bị động.


Song phương nhìn vào mắt nhau không chớp, chẳng những theo dõi mọi hành động mà còn quan sát những biểu hiện trong ánh mắt.


Và cả hai đều bình tĩnh, hết sức bình tĩnh.


Ai đã từng quan sát hai con chó dữ cắn nhau, mắt không dời nhau, chờ đợi những biểu hiện khác thường của đối phương để đâm bổ vào cắn đứt yết hầu địch thủ thì mới hình dung được tình cảnh và thái độ của Mạnh Tinh Hồn và Lục Hương Xuyên lúc bấy giờ. Không biết qua bao lâu Lục Hương Xuyên bỗng cười nói :


- Xem ra ngươi quả là một đối thủ rất đáng sợ!


Mạnh Tinh Hồn chỉ lơ đãng đáp :


- Vậy sao?


Lục Hương Xuyên nói :


- Chẳng những ngươi biết che giấu nhược điểm của mình mà còn rất bình tĩnh.


Mạnh Tinh Hồn lại bật ra :


- Vậy sao?


Lục Hương Xuyên lại nói :


- Chỉ tiếc là ngươi đã phạm phải sai lầm chí mạng, sai lầm không tha thứ được!


Mạnh Tinh Hồn vẫn lập lại hai tiếng :


- Vậy sao?


Lục Hương Xuyên lại tiếp :


- Ngươi đối phó với kiểu người như ta lẽ ra không được giữ thế thủ mà phải tấn công trước. Bởi vì thứ đáng sợ nhất của ta là ám khí, ngươi có tấn công trước thì mới hạn chế được uy lực.


Mạnh Tinh Hồn chậm rãi gật đầu :


- Ngươi nói cũng phải! Lẽ ra ta nên xuất thủ trước, nhưng ta lại không thể làm thế.


Bây giờ thì đến lượt Lục Hương Xuyên hỏi :


- Vì sao?


Mạnh Tinh Hồn đáp :


- Bởi vì chân ta vừa bị thương, động tác còn chưa linh hoạt như thường. Nếu ta xuất thủ trước, lỡ ra không đắc thủ thì tình hình nguy hiểm hơn bây giờ nhiều.


Lục Hương Xuyên cười hỏi :


- Ngươi không tự tin?


- Không, đối với cường địch như ngươi, không ai tự tin thắng ngay lần xuất thủ đầu tiên.


- Vì thế ngươi không dám mạo hiểm?


Mạnh Tinh Hồn gật đầu :


- Quả thật ta không dám.


Lục Hương Xuyên lại cười nói :


- Lẽ ra ngươi không nên nói thật tất cả với ta như vậy!


Mạnh Tinh Hồn cũng đáp bằng giọng điệu đó :


- Và thật tình ngươi cũng đừng vạch ra sai lầm của ta thì hơn, bởi vì ta càng phạm sai lầm bao nhiêu, đối với ngươi càng có lợi bấy nhiêu.


Lục Hương Xuyên cười nói :


- Ta vạch ra sai lầm như vậy là để nhử ngươi xuất thủ trước mà thôi!


Mạnh Tinh Hồn đáp :


- Và ngươi đã thất bại!


Lục Hương Xuyên thừa nhận :


- Đúng thế! Ta đã thất bại!


Kể cũng lạ!


Việc sống chết ngay trước mắt, thế mà cho đến lúc đó họ vẫn bình tĩnh, bình tĩnh đến đáng kinh ngạc!


Không thấy chút tức giận hay căm thù nào lộ ra mặt, và không ai tỏ ra vẻ lo lắng khẩn trương, giống như họ đang tranh luận chuyện gì không liên quan đến mình vậy.


Tuy thế, sự tình đó lại mang áp lực cực kỳ trọng đại!


Cũng may rằng trong mật thất này không có người thứ ba nào. Nếu không người đó tất bị áp lực làm cho phát điên.


Lại qua thời gian rất lâu không ai nói gì.


Mạnh Tinh Hồn bỗng cười, bắt đầu cuộc đối thoại mới :


- Thật ra ta đã biết từ trước rằng ngươi là một đối thủ đáng sợ!


Lục Hương Xuyên đáp :


- Đa tạ!


Mạnh Tinh Hồn nói tiếp :


- Chẳng những ngươi giữ được bình tĩnh mà còn rất biết cách uy hiếp đối phương, làm cho đối phương lộ rõ nhược điểm của mình.


Lục Hương Xuyên cười nói :


- Vì kinh nghiệm giết người của ta cũng không thua kém ngươi.


Mạnh Tinh Hồn hỏi :


- Bây giờ ngươi đã biết được nhược điểm của ta, vì sao còn chưa xuất thủ?


Lục Hương Xuyên đáp :


- Bởi vì ngươi tuy có nhược điểm nhưng phòng thủ rất kín. Nhiều trường hợp phòng thủ còn khó hơn cả tấn công và hiệu quả hơn. Năng lực phòng thủ của ngươi hơn bất cứ ai mà ta đã từng gặp.


Mạnh Tinh Hồn nói :


- Nhưng ám khí của ngươi...


Lục Hương Xuyên ngắt lời :


- Ám khí của ta tuy lợi hại nhưng dùng để đối phó với ngươi cũng không tin chắc rằng lần xuất thủ đầu tiên đã hữu hiệu ngay được...


- Cho dù thế thì xong lần xuất thủ đầu tiên, ngươi có thể phát lần thứ hai mà?


Lục Hương Xuyên lắc đầu :


- Ngươi nói thế sai rồi!


- Sai chỗ nào?


Lục Hương Xuyên giảng giải :


- Cao thủ quyết đấu, chỉ có lần đầu tiên mới có thể lấy được mạng đối phương. Còn sau đó khí thế đã mất, lòng tự tin suy giảm, dù cố sức bao nhiêu cũng khó đắc thủ.


Mạnh Tinh Hồn nhếch môi cười hỏi :


- Vì thế ngươi quyết chờ cho được ta xuất thủ trước chứ gì?


Lục Hương Xuyên thẳng thắn thừa nhận :


- Phải! Tính ta vốn rất kiên nhẫn.


Mạnh Tinh Hồn cười nói :


- Rất tốt! Vậy thì ngươi cứ tiếp tục đợi nốt đi, chẳng hại gì.


- Đương nhiên ta sẽ đợi tiếp. Chờ lâu chừng nào ta càng có lợi chừng đó.


Mạnh Tinh Hồn hỏi :


- Vì sao?


Lục Hương Xuyên không trả lời mà lại hỏi :


- Ngươi có biết Cao lão đại cũng tới đây không?


- Không biết.


- Nếu lâu mà thấy ta không lên, thế nào cô ta cũng xuống đây xem.


Mạnh Tinh Hồn thản nhiên hỏi :


- Thế thì sao?


- Cho dù Cao lão đại không giúp ta, nhưng có mặt cô ta, nhất định ngươi không thể tập trung tư tưởng được. Lúc đó ta càng có lợi thế.


Mạnh Tinh Hồn tuy ngoài mặt không lộ chút cảm nghĩ nào nhưng trong lòng có chút bất an.


Lục Hương Xuyên vẫn không rời mắt khỏi đối phương, nói tiếp :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
7 ngày chia tay

7 ngày chia tay

"Đơn giản thôi. Em và anh sẽ chia tay nhau trong vòng 7 ngày, bắt đầu từ ngày mai. Tuyệt

30-06-2016
Quả táo của Jules

Quả táo của Jules

"Trong tình yêu, duyên số luôn có cách giúp ta tìm lại nhau. Đôi khi, chỉ cần đến một

30-06-2016
Chiến Lang

Chiến Lang

Chiến Lang là một tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Hắc Khiết Minh có nội dung xoay

22-07-2016 50 chương
Thư ngăn bàn

Thư ngăn bàn

Cả hai đứa lăn đùng ra ghế, nhưng trước khi một trong 2 đứa... giãy chết thì đứa

28-06-2016
Mùa đi qua

Mùa đi qua

Nếu một ngày các cô gái được ngỏ lời "thích mãi", xin hãy cứ dành một góc trong

24-06-2016
Tự sát

Tự sát

Máu, phun từng dòng đỏ lòm ra từ cổ tay, đau rát, cái cảm giác đau và sợ hãi dâng

23-06-2016