The Soda Pop
Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long

Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 32
5 sao 5 / 5 ( 96 đánh giá )

Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long - Chương 15 - Bạn thù đổi vị

↓↓

Trong gió vẳng lại tiếng chuông. Mạnh Tinh Hồn nhớ ra đó là tiếng chuông báo hiệu bữa ăn tối, bởi thế thấy trong lòng rất khẩn trương.

bạn đang xem “Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Y đứng lên bước nhanh ra khỏi phòng.


"Ta tuyệt đối không thể chết được!"


Mạnh Tinh Hồn nghĩ thế, nhưng làm cách nào để sống tiếp ở nơi đầy hiểm họa và cạm bẫy này?


Y đi qua những luống cúc và nhận ra bây giờ đang là thời gian chúng bắt đầu tàn tạ.


Hoa cúc là loài hoa sớm phô vẻ mỹ diệu của mình, và cũng chính là loài hoa sớm tàn tạ nhất.


* * * * *


Lão Bá dùng móng tay tỉa những chiếc lá tàn úa dưới những bông cúc cuối thu.


Ông cố giữ vẻ đẹp cho những bông hoa cuối cùng, dù biết đó là những cố gắng tuyệt vọng.


Không ai có thể làm thay đổi quy luật thiên nhiên, chẳng qua cố gắng để phần nào thỏa mãn ước nguyện của mình.


Bàn tay của Lão Bá tỉa lá không còn như thời trai tráng nữa mà có phần run rẩy báo hiệu sự già nua.


Nhưng Lão Bá lý giải theo cách của mình.


"Hoa cúc tàn thì đã có hoa đào, sau đó là hoa mai, hoa hồng... trong vườn của ta bốn bốn mùa hoa nở sum xuê thì cần gì phải do một loài hoa tàn mà cảm khái?"


"Hơn nữa một mùa hoa đang úa tàn đã phô hết vẻ đẹp, tức dâng hết giá trị của mình, ngay chính loài hoa còn không thương tiếc cho mình thì sao ta lại phải cảm hoài?"


"Ngay cả con người cũng thế thôi!"


Người sống có thể làm được hay không những ý nguyện của mình, cũng ví như bông hoa có thể khoe sắc hay không.


Nhưng khi chết đi là không còn gì đáng để giữ lại.


Mạnh Tinh Hồn lại không hoàn toàn tán đồng với quan niệm đó.


Y dần dần cảm thấy giá trị của một người không phải giới hạn trong cuộc sống hoặc cái chết mà chủ yếu là ở tình cảm giữ lại trong lòng những người khác.


Mạnh Tinh Hồn hồ nghi tự hỏi :


"Còn quan niệm của Lão Bá thì sao?"


Lão Bá vẫn tuyệt đối không nghi ngờ quan niệm của mình và lúc ngẩng đầu lên đã trông thấy Mạnh Tinh Hồn.


Tuy vẻ mặt trầm trọng nhưng bước chân của Mạnh Tinh Hồn vẫn nhanh và chắc nịch.


Trong ánh hoàng hôn, chỉ cần nghe tiếng bước chân đã cảm phục trước sức thanh xuân mà đời người chỉ trải qua có một lần.


Chỉ cần nghe tiếng bước chân, Lão Bá đã thấy thèm muốn và ganh tị.


Vì ông không bao giờ có thể quay lại thời kỳ thanh xuân như vậy nữa.


Sự thật Lão Bá không quá khắc nghiệt. Giá như Tôn Kiếm vẫn còn sống để tái tạo tuổi thanh xuân cho ông, có lẽ Lão Bá không quá nghiệt ngã ghen tị với đời như vậy.


Nhưng bây giờ Tôn Kiếm đã chết, nghĩa là Lão Bá mất hết mọi hy vọng.


Vì vậy nếu ông có nhìn cuộc đời với nhân quan quá nhiều ghen tị thì có lẽ cùng nên lượng tình mà bỏ quá phần nào.


Trên thế gian vì sao có quá nhiều người đáng chết mà Tôn Kiếm lại bị giết chết?


Câu hỏi đó hoàn toàn không vô tư, nhưng dù sao có thể hiểu được, có thể tha thứ.


Mạnh Tinh Hồn đi thẳng đến trước mặt Lão Bá.


Lão Bá hỏi ngay :


- Ngươi có biết vì sao ta chọn thời điểm này để đi tản bộ không?


Mạnh Tinh Hồn đáp :


- Tôi biết.


Vẻ mặt Lão Bá rất khó coi.


Ông lại tiếp :


- Lục Hương Xuyên chẳng lẽ không nói với ngươi rằng bây giờ đang là bữa ăn tối hay sao?


Mạnh Tinh Hồn lại bình thản đáp :


- Tôi cùng biết.


Giọng Lão Bá gay gắt :


- Xem ra ngươi biết không ít. Ngươi có thể trả lời vì sao ta đi tản bộ vào giờ này.


- Vì ông không muốn bị ai làm phiền.


Lão Bá gật đầu nói :


- Vì thế lẽ ra ngươi không nên đến đây!


Mạnh Tinh Hồn chợt cười nói :


- Tôi bây giờ nên ở đâu, có lẽ ông không bao giờ ngờ tới!


Lão Bá nhíu mày hỏi :


- Lẽ ra ngươi nên ở đâu?


Mạnh Tinh Hồn đáp :


- Ở đây!


Y nói xong nhổ bật khóm cúc để lộ cửa mật động mà mờ sáng hôm nay đã được Lục Mãn Thiên hướng dẫn cho biết.


Lão Bá nhíu mày nhìn vào mật động hồi lâu mới hỏi :


- Đáng lẽ ngươi phải mai phục trong đó?


Mạnh Tinh Hồn gật đầu :


- Chính thế!


- Với mục đích gì?


- Giết ông!


Lão Bá chợt nhìn vào mặt Mạnh Tinh Hồn, nhưng ánh mắt tỏ vẻ ngạc nhiên mà như muốn bóc trần hết nội tâm đối phương, nhưng không nói gì.


Mạnh Tinh Hồn không khỏi lúng túng đành nói :


- Tôi đến đây chỉ nhằm mục đích giết ông!


Lão Bá trầm mặc một hồi lâu rồi chợt cười hỏi :


- Ngươi tưởng rằng ta không biết sao?


Mạnh Tinh Hồn kinh hãi thốt lên :


- Ông biết?


Lão Bá gật đầu :


- Đương nhiên!


Mạnh Tinh Hồn không giữ được bình tĩnh, hỏi tiếp :


- Ông biết gì?


Lão Bá càng bình tĩnh hơn, trả lời :


- Trước hết, ngươi không phải là Tần Trung Đình.


- Làm sao ông nói thế?


Lão Bá cười nhạt nói :


- Nước da ngươi không bắt nắng, chứng tỏ ít khi tiếp xúc với ánh thái dương, như vậy không phải người từ nhỏ ở trên thương thuyền lênh đênh trên biển với nước da sạm nắng.


Nghe tới đó, Mạnh Tinh Hồn tái mét mặt, và chính y cũng tự biết mình hoang mang đến đâu.


Đương nhiên Lão Bá không cần quan sát vẻ mặt y lúc này để khẳng định mà biết rõ từ trước.


Mạnh Tinh Hồn ngỡ rằng chuyến này mình không để lộ bất cứ sơ hở nào.


Y tin tưởng vào kế hoạch của Cao lão đại mà y cho rằng hết sức chu đáo, thế mà không ngờ có một điểm bị Lão Bá bóc trần.


Như vậy y đã đánh giá thấp Lão Bá.


Không ai nên đánh giá thấp Lão Bá, đặc biệt là Mạnh Tinh Hồn.


Bởi vì sự sống và cái chết của y đều phụ thuộc vào đó.


Mà chẳng phải chỉ bản thân Mạnh Tinh Hồn mà còn có mẫu tử Tiểu Điệp nữa.


Thế mà lần đầu gặp Lão Bá, chẳng những Mạnh Tinh Hồn tin rằng kế hoạch của mình trót lọt mà còn chính mình đã đánh lừa được Lão Bá.


Đó mới chính là đòn cân não lớn nhất giáng vào đầu Mạnh Tinh Hồn.


Xưa nay y tin vào thành công của mình như là điều đương nhiên, nhưng bây giờ lại không đơn giản thế.


Xưa nay không ai phát hiện được ý đồ của Mạnh Tinh Hồn và khả năng xuất quỷ nhập thần của y, nhưng bây giờ kế hoạch đã không thể sử dụng.


Xưa nay, đến thời điểm quyết định, Mạnh Tinh Hồn buộc phải dùng tuyệt chiêu được chuẩn bị hết sức công phu, nhưng chiêu này hoàn toàn bị phá.


Mạnh Tinh Hồn không cay cú, trái lại trong lòng lộ vẻ khâm phục hỏi :


- Ông đã biết tôi đến đây để giết ông, vậy sao còn để tôi tự do mà không bị câu thúc?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Quan điểm sống

Quan điểm sống

Chúng ta ai cũng có những quan điểm sống riêng của mình, nó làm nên những giá trị

01-07-2016
 Gấu ơi, về với em!

Gấu ơi, về với em!

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện ngắn "Ai cũng có một chuyện tình

28-06-2016
Dạ cổ

Dạ cổ

Tiếng hát ai oán trong đêm, như kể lể về lòng người bẽ bàng. Còn ám ảnh

25-06-2016
Hẹn em, tuổi 25

Hẹn em, tuổi 25

25 tuổi, tôi chênh vênh giữa được và mất. Giữa ở và đi. *** 25 năm cuộc đời,

27-06-2016
Biển có bao giờ lặng

Biển có bao giờ lặng

Lần này thì tôi sợ thật, lầu bầu chê trách Naomi một tràng rồi mới gượng nằm cách

25-06-2016
Dải ngân hà đã xa

Dải ngân hà đã xa

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Tôi tự hỏi

27-06-2016
Vương quốc mất trí

Vương quốc mất trí

Có một ông thầy phù thuỷ rất cao tay, vì muốn tiêu diệt vương quốc nọ, đã đổ

27-06-2016