The Soda Pop
Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long

Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 32
5 sao 5 / 5 ( 61 đánh giá )

Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long - Chương 15 - Bạn thù đổi vị

↓↓
Lão Bá đang đứng trước mặt Diệp Tường, toàn thân run lên.


Nhưng cuối cùng ông cũng dằn được cơn thinh nộ, buông Diệp Tường ra nói :


- Thôi được! Bây giờ ngươi nói đi. Hài tử đó có đúng là con của ngươi không?


Diệp Tường đáp :

bạn đang xem “Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Không phải!


Hắn thở dài một tiếng nói tiếp :


- Nhưng tôi thà phải chịu đựng tất cả để làm phụ thân của hài tử đó.


Lão Bá nghiến răng rít lên :


- Đồ súc sinh! Ngươi dám...


Diệp Tường bình tĩnh ngắt lời :


- Vì sao ông căm hận hài tử đó như vậy? Hài tử đó có tội tình gì chứ? Nó đã không có cha, như vậy đã đáng thương lắm rồi, ông là ông ngoại nó, lẽ ra nên thương nó để cùng Tiểu Điệp san sẻ bớt nỗi đau mới phải...


Lão Bá hét lên :


- Ai là ông ngoại nó?


Diệp Tường không chút sợ hãi, cứng rắn trả lời :


- Chính ông!


Giọng hắn cũng trở nên gay gắt hơn :


- Ông muốn thừa nhận hay không cũng được! Vì trong cơ thể nó có máu thịt của ông.


Hắn chưa kịp nói hết thì Lão Bá đã bổ tới giang thẳng cánh tay tát vào mặt hắn.


Diệp Tường không tránh, và dù có muốn tránh cũng không được, bởi vì cái tát của Lão Bá nhanh như ánh chớp.


Diệp Tường còn chưa kịp trông thấy gì thì mắt đã tối sầm lại, đầu óc quay cuồng.


Hắn không ngất đi, vì ngay sau đó bị cú đấm thứ hai giáng thẳng vào tiểu phúc.


Cơn đau này làm cho Diệp Tường tỉnh lại, lưng gập xuống, tay ôm lấy bụng dưới ngã xuống quằn quại, máu tươi lẫn nước bọt trong miệng trào ra.


Mạnh Tinh Hồn chỉ biết giương mắt nhìn, toàn thân cứng đờ như hóa đá.


Diệp Tường chịu được, nhưng y hầu như không sao chịu nổi, tưởng chừng bất chấp tất cả để xuất thủ.


Nhưng y nghiến chặt răng cố nhịn, vì vọng động lúc này có nghĩa là mất mạng.


Hành động đó trái với ước nguyện của chính Diệp Tường, và Tiểu Điệp sẽ không sao tha thứ được.


Bởi Lão Bá là phụ thân của nàng.


Diệp Tường vẫn không ngừng lăn lộn, miệng tiếp tục rỉ máu, chỉ cần nhìn dáng điệu cũng biết hắn chịu đau đớn thế nào.


Lão Bá đứng lặng nhìn hắn.


Cơn phẫn nộ đã được trút xuống, ông bình tĩnh lại dần, nhưng miệng vẫn còn thở phì phì.


Đột nhiên, Diệp Tường đang ôm bụng lăn lộn bỗng bật người lên.


Từ chiếc chuông nhỏ trong tay hắn chợt phát ra mười mấy ánh hào quang về phía Lão Bá.


Đồng thời từ bàn tay phải không biết từ bằng cách nào đã xuất hiện một thanh đoản kiếm chỉ dài chừng một gang tay nhưng nhìn ánh thép cũng đủ biết sắc khủng khiếp.


Lưỡi kiếm vạch một đường như vệt sao băng, nhanh đến kinh hồn.


Ám khí bất ngờ, kiếm thế thần tốc, không ai có khả năng đối phó nổi, cũng không ai tránh được.


Mạnh Tinh Hồn đương nhiên biết rõ Diệp Tường là kẻ giết người đáng sợ thế nào, thế nhưng xưa nay chưa bao giờ y được tận mắt chứng kiến hành động thực sự của hắn.


Bây giờ thì y đã thấy.


Thời gian gần đây y có mối hoài nghi, không tin rằng trước đây Diệp Tường có thể giết nhiều người đến thế.


Còn bây giờ thì y đã tin.


Hành động của Diệp Tường chẳng những chọn đúng thời cơ bất ngờ nhất mà còn thần tốc đến khó mà tưởng tượng.


Thời cơ không ai ngờ nhất cũng là thời điểm chọn lựa chính xác nhất.


Lúc đó chỉ cần xuất thủ thì đối phương không sao đối phó nổi, cũng không sao tránh nổi.


Hành động chuẩn xác, thần tốc và thâm độc.


Đó là ba điều kiện cơ bản nhất để giết người, và kết quả duy nhất là chết. Cho dù có thể chưa biết kết quả đó thuộc về ai.


Thời gian gần đây ai đã thấy qua Diệp Tường tất không nghĩ rằng hắn lại có khả năng phát xuất ra hành động như vậy.


Dưới con mắt Mạnh Tinh Hồn, Diệp Tường đã khôi phục lại bản lĩnh năm xưa, giai đoạn mà hắn ở đỉnh điểm khiến cho cả ba tên đàn em là Mạnh Tinh Hồn, Tiểu Hà và Thạch Quần đều kính phục và ao ước.


Mạnh Tinh Hồn cũng hiểu rằng lẽ ra tráng khí đó trong Diệp Tường đã nguội tắt, chỉ do tình bằng hữu với Mạnh Tinh Hồn và tình yêu đối với Tiểu Điệp mà hắn dốc tận lực phát xuất chiêu kiếm tối hậu đó, vận dụng hết tiềm lực của bản thân.


Không ai đủ khả năng tránh được cú phản kích này... chỉ ngoại trừ Lão Bá.


Thanh đoản kiếm phóng tới như vệt sao băng, nhưng chưa kịp tới mục tiêu thì đã gãy làm đôi xuống đất.


Diệp Tường vừa phi thân lên đã ngã bịch xuống, cánh tay phải gãy lìa.


Lão Bá vẫn đứng nguyên chỗ cũ, tưởng chừng chưa hề có cử động nào.


Mặc dù ông đã dùng ống tay áo phất rụng những mũi ám khí nhưng Mạnh Tinh Hồn vẫn thấy rõ có tới ba bốn vệt sáng cắm vào ngực ông ta.


Y tin rằng mình đã thấy rõ,và không còn nghi ngờ gì được.


Mạnh Tinh Hồn hiểu rõ uy lực của những ám khí này, bởi vì chính y cũng định dùng ám khí như Diệp Tường vừa dùng để giết Lão Bá.


Bất kỳ ai chỉ cần bị một mũi ám khí như vậy cắm vào người là ngã ngay, và trút hơi thở cuối cùng trước khi đứng dậy.


Thế mà Lão Bá vẫn không ngã xuống, cùng không chết.


Mấy mũi ám khí trúng vào người ông ta giống như chạm phải tường thép, phát ra những tiếng leng kenh.


Mạnh Tinh Hồn hiểu ngay rằng bên trong y phục Lão Bá còn một lớp áo bảo vệ dệt bằng sợi thép hoặc thứ kim loại nào đó làm cho ám khí không xuyên qua nổi.


Mạnh Tinh Hồn bỗng thấy một cơn lạnh chạy dọc sống lưng.


Kế hoạch của y định giết Lão Bá chưa chu toàn bằng Diệp Tường, thời điểm y chọn ra tay cũng chưa bất ngờ bằng hắn, độ thâm độc của Mạnh Tinh Hồn cũng không thể sánh bằng Diệp Tường bởi hẳn ra tay bằng sức mạnh của tình yêu và tình bằng hữu.


Thế nhưng, cho dù bỏ qua tất cả những điều đó, nếu những mũi ám khí của Mạnh Tinh Hồn có thể cắm được vào người Lão Bá thì nhất định cái chết của y sẽ rất bi thảm.


Đó là bài học thiết thực cho Mạnh Tinh Hồn, đúng là một bài học xương máu theo đúng nghĩa vốn có của nó.


Bài học đó được rút ra không phải do kinh nghiệm hoặc do tổn thất mà Mạnh Tinh Hồn phải trả. Chính Diệp Tường đã phải đổi bằng sinh mạng mình để cho Mạnh Tinh Hồn bài học này.


Diệp Tường cố bò lên nhưng không được, lại ngã vật xuống nhưng vẫn gượng nhổm đầu dậy nói :


- Ta đã không nhầm. Đúng vậy, ta đã không nhầm!


Mạnh Tinh Hồn hiểu rằng câu đó là Diệp Tường muốn trối trăng lại cho mình.


Hắn cất tràng cười điên cuồng, nói tiếp :


- Quả nhiên ta không thể giết được ông. Hiện tại trên đời không ai giết được ông.


Lão Bá không nói gì, chỉ đưa mắt nhìn Lục Hương Xuyên rồi quay người bỏ đi, thậm chí không nhìn lại Diệp Tường một lần.


Lục Hương Xuyên thừa hiểu ý nghĩa của cái nhìn đó.


Hắn lạnh lùng nhìn Diệp Tường lăn lộn trên mặt đất hồi lâu rồi chợt quay sang Mạnh Tinh Hồn hỏi :


- Ngươi có mang theo đao không?


Mạnh Tinh Hồn trả lời ngay :


- Không có!


Lục Hương Xuyên lại hỏi :


- Ngươi giết người không cần dùng đao ư?


- Có dùng, nhưng tôi dùng đao người khác. Trong tay đối phương có bất kỳ binh khí gì tôi đều dùng được.


Mạnh Tinh Hồn nói câu đó một cách máy móc. Đến nỗi y ngỡ ngàng trước giọng nói của mình, như nghe âm thanh của ai khác vậy.


Lục Hương Xuyên cúi nhặt đoạn lưỡi của thanh đoản kiếm gãy lên hỏi :


- Ngươi có thể dùng khúc kiếm này để giết người không?


Mạnh Tinh Hồn gật đầu :


- Được!


Lục Hương Xuyên lại nói :


- Còn chưa vì Lão Bá mà giết người. Bây giờ chính là cơ hội đó.


Hắn vừa nói vừa cười rất điềm tĩnh, như mời Mạnh Tinh Hồn dùng một bữa cơm, lại tiếp :


- Ta đã nói rằng ngươi chẳng cần vội, cơ hội đó trước sau gì cũng có. Bây giờ thì ngươi đã tin ta rồi chứ?


Hầu như Mạnh Tinh Hồn không nghe hắn nói gì.


Thanh đoản kiếm vốn rất ngắn, sau khi gãy chỉ còn dài hơn ngón tay.


Mạnh Tinh Hồn máy móc cầm lấy đoạn kiếm gãy, nhưng không biết phải làm gì.


Trong tai y vang lên những tiếng ong ong, còn mắt không thấy gì, mọi vật quay cuồng như chong chóng.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Ba ngày yêu hơi hơi

Ba ngày yêu hơi hơi

Tôi tình cờ gặp lại nàng trên đường. Tính ra chúng tôi cũng đã lâu lắm ko gặp nhau

30-06-2016
Sẽ không để em xa anh

Sẽ không để em xa anh

Sa biết, người con trai này có thể sẽ không thuộc về mình. Ngoài trời đang mưa, nó

01-07-2016
Ác ma - Liên Liên

Ác ma - Liên Liên

Giới thiệu: Trích đoạn 1 "Cháu sẽ biết điều nghe lời. . . . . ." Thấy lão gia gia

15-07-2016 11 chương
Bữa cơm gia đình

Bữa cơm gia đình

Thế đó, nhà là nơi gửi gắm yêu thương, là nơi chào đón và che chở cho tôi khi bị

24-06-2016
Dưới ngọn đèn

Dưới ngọn đèn

Có thể nói tôi với nàng đã có một cuộc sống khá êm đềm khi chúng tôi lấy nhau.

23-06-2016
Xóm trọ

Xóm trọ

Thụy và Tuấn yêu nhau được một năm. Mong manh và hờ hững, đôi khi Thụy tự hỏi

01-07-2016