Duck hunt
Lục Tiểu Phụng - Cổ Long

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 151
5 sao 5 / 5 ( 72 đánh giá )

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long - Chương 7 - Mượn rượu tiêu sầu

↓↓

- Ta chính là người đặc biệt được phái lại nằm vùng, bởi vì tuy bọn họ biết trong giang hồ có nơi tên là U Linh sơn trang, nhưng đối với tổ chức này bí mật hư thực ra sao, lại không biết được bao nhiêu.

bạn đang xem “Lục Tiểu Phụng - Cổ Long ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Vì vậy bọn họ cố ý cho ngươi bị Tây Môn Xuy Tuyết bức cho không còn đường đi?


Biểu Ca nói :


- Chuyện đó vốn là cái mưu mô, họ tính sẵn Tây Môn Xuy Tuyết sẽ đứng ra can thiệp vào chuyện này, cũng tính sẵn U Linh sơn trang sẽ có người ra tiếp ứng kết hiệp ước với ta.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Tại sao?


Biểu Ca nói :


- Bởi vì ta vừa mới thừa kế di sản rất lớn, tùy thời tùy lúc đều có thể chìa ra mười vạn lượng.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Tiền đóng hiệp ước ở nơi đây là mười vạn lượng?


Biểu Ca nói :


- Vì muốn chuộc lại mạng sống của mình, mười vạn lượng không thể xem là nhiều.


Lục Tiểu Phụng thừa nhận :


- Đúng là không nhiều.


Sinh mạng vốn vô giá, trên đời này còn có thứ gì trân quý hơn sinh mạng của mình.


Biểu Ca nói :


- Bọn họ muốn ta lại đây, sứ mệnh trọng yếu nhất là phải điều tra ra rõ ràng, lão Đao Bả Tử là ai.


Lục Tiểu Phụng nói :


- Ngay cả bọn họ cũng không biết lai lịch của lão Đao Bả Tử sao?


Biểu Ca nói :


- Không ai biết cả.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Còn ngươi?


Biểu Ca cười khổ nói :


- Ta đến đây đã lâu rồi, mà ngay cả mặt thật của lão ra sao, ta còn chưa thấy qua, vì vậy ta càng nóng ruột muốn tìm người đó.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Người đó là ai?


Biểu Ca nói :


- Người đến tiếp ứng cho ta.


Y lại giải thích :


- Bọn họ có hứa sẽ gởi người lại tiếp ứng ngay cho ta, nhưng những người mới lại đây hành động không được tự do lắm, vì vậy khó mà phát hiện ra được Cố Phi Vân là Biểu Ca.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Ngươi tìm hoài không được, nóng ruột quá bèn đi tìm bọn họ trước?


Biểu Ca nói :


- Ta đã tìm mười hai người rồi.


Lục Tiểu Phụng nói :


- Tìm trật hết cả?


Biểu Ca nói :


- Vì vậy ta đành phải giết họ bịt miệng.


Lục Tiểu Phụng nói :


- Lần này ngươi nghĩ rằng ta là người lại tiếp ứng ngươi?


Biểu Ca nhìn chàng lom lom nói :


- Ta chỉ hy vọng lần này không trật!


Lục Tiểu Phụng thở ra một hơi nói :


- Ta cũng hy vọng lần này ngươi không trật.


Ánh mắt của Biểu Ca biến thành như lưỡi đao bén nhọn, y bỗng hỏi :


- Trừ gia sư Ba Sơn kiếm khách ra, còn có hai người nữa là ai? Ai sai ngươi lại đây? Mật hiệu của ngươi là gì?


Lục Tiểu Phụng nói :


- Ta không thể nói ra.


Biểu Ca nói :


- Bởi vì ngươi không biết?


Lục Tiểu Phụng gật gật đầu, cười khổ nói :


- Thật tình có lỗi quá, lần này hình như ngươi lại tìm trật nữa.


Trong địa lao có đèn, bây giờ đang tiết xuân, vốn không thể nào làm người ta lạnh lẽo được.


Nhưng Lục Tiểu Phụng bỗng thấy lông trên người mình đang dựng đứng cả lên, đấy không phải vì bàn tay của Biểu Ca đang cầm thanh kiếm, mà bởi vì trong địa lao bỗng có thêm một người nữa, một người mặc áo màu xám tro, đội chiếc nón bằng lá trúc.


Lục Tiểu Phụng đã thấy người này, Hoa quả phụ cũng thấy, nhưng Biểu Ca lại không cảm thấy gì cả.


Người này giống như một u hồn, có hình dạng mà không có thực chất.


Cái nón bằng lá trúc hình dáng kỳ dị, che hết cả gương mặt của y, Lục Tiểu Phụng hoàn toàn không thấy mặt mũi y ra sao, nhưng chàng đã đoán ra người đó là ai.


Gương mặt của Hoa quả phụ không có tí biểu tình gì, nhưng ánh mắt của bà ta nhịn không nổi đã lộ vẻ mừng rỡ.


Người này đang đưa tay ra dấu với bà ta.


Biểu Ca hình như cũng cảm thấy có gì đó không ổn, y bỗng quay người lại.


Phía sau không có một ai, ngay cả cái bóng cũng không.


Người này như cái bóng dính chặt với người y, người này lại đưa tay ra dấu cho Hoa quả phụ.


Đợi đến lúc y quay đầu lại nhìn, bà ta bèn sa sầm nét mặt hỏi :


- Ngươi đang tính giết Lục Tiểu Phụng, hay là giết ta?


Biểu Ca chầm chậm ngồi xuống, ung dung nói :


- Xem ra, các ngươi không có vẻ gì là sợ chết?


Hoa quả phụ nói :


- Nếu đã chắc là chết rồi, sợ thì làm được gì? Chỉ bất quá...


Biểu Ca nói :


- Chỉ bất quá ngươi không muốn chết hồ đồ quá thế thôi?


Hoa quả phụ thừa nhận, câu nói ấy trúng vào ý của bà ta.


Biểu Ca nói :


- Vì vậy ngươi cũng muốn hỏi ta, trừ sư phụ ta là Ba Sơn kiếm khách ra, còn ai biết được bí mật này nữa?


Hoa quả phụ nói :


- Nếu trước sau gì chúng ta cũng chết, ngươi nói ra thì có hề gì?


Biểu Ca nhìn lom lom vào bà ta, y bỗng cười lên, cười lớn lên.


Hoa quả phụ hỏi :


- Ngươi cười gì?


Biểu Ca nói :


- Ta đang cười ngươi. Rõ ràng là ngươi biết, vậy mà lại đi hỏi ta.


Hoa quả phụ hỏi :


- Ta biết gì?


Biểu Ca nói :


- Trừ sư phụ của ta còn có hai người, một là Mộc đạo nhân, còn có một người nữa là phụ thân của ngươi, ngươi cũng như ta vậy, lại đây nằm vùng, tại sao lại làm bộ làm tịch?


Hoa quả phụ biến hẳn sắc mặt.


Biểu Ca nói :


- Ta nghĩ chắc hiện tại ngươi đã biết lão Đao Bả Tử là người như thế nào rồi, bởi vì ngươi là đàn bà, ngươi có thể bồi tiếp lão ta lên giường ngủ.


Hoa quả phụ hỏi :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Đồng cỏ may ngày ấy

Đồng cỏ may ngày ấy

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Ai từng bảo

27-06-2016