XtGem Forum catalog
Lục Tiểu Phụng - Cổ Long

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 151
5 sao 5 / 5 ( 143 đánh giá )

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long - Chương 7 - Mượn rượu tiêu sầu

↓↓

Hải Kỳ Khoát nói :

bạn đang xem “Lục Tiểu Phụng - Cổ Long ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Ta cũng muốn giết Lục Tiểu Phụng, ta cũng sợ lão Đao Bả Tử không chịu, giữa chúng ta chỉ có một điểm không giống nhau.


Biểu Ca nhịn không nổi mở miệng hỏi :


- Điểm gì?


Hải Kỳ Khoát nói :


- Ta được may mắn hơn ngươi, ta tìm được một tên thế ta lãnh nợ.


Biểu Ca thật ra đã hiểu, nhưng lại cố ý hỏi :


- Ai?


Hải Kỳ Khoát nói :


- Ngươi.


Biểu Ca hỏi :


- Ngươi muốn ta giết Lục Tiểu Phụng giùm ngươi?


Hải Kỳ Khoát nói :


- Ngươi không chịu?


Biểu Ca nói :


- Tại sao lại không chịu? Ta tính giết hắn mà, nếu không ta còn bó hắn đem lại đây làm gì?


Hải Kỳ Khoát nói :


- Lúc đó ngươi giết hắn, có ta lại chịu cái nợ, bấy giờ thì sao?


Biểu Ca cười khổ nói :


- Hiện tại ta không chịu giết hắn, ngươi sẽ giết ta.


Hải Kỳ Khoát cười lớn nói :


- Ngươi quả thật là một người hiểu biết, vì vậy trước giờ ta vẫn thích ngươi lắm.


Biểu Ca hỏi :


- Nếu ta giết hắn, ngươi có thả ta ra không?


Hải Kỳ Khoát nói :


- Hiện tại ta thả ngươi ra đây, trước sau gì ngươi cũng chẳng thoát khỏi tay ta mà.


Lão buông móc câu ra.


Biểu Ca thở phào một hơi, quay đầu lại nhìn lão, gương mặt lại lộ ra một nụ cười, y bỗng hỏi :


- Ngươi xem ta có phải là một người tính khí nóng nảy, không có điềm tĩnh hay không?


Hải Kỳ Khoát nói :


- Ngươi không giống.


Biểu Ca hỏi :


- Có phải ta biết Hoa quả phụ là người đàn bà rất lợi hại, không dễ chọc vào hay không?


Hải Kỳ Khoát nói :


- Ngươi biết.


Biểu Ca hỏi :


- Thế thì tại sao ta lại đánh nhau với mụ ta?


Hải Kỳ Khoát hỏi :


- Tại sao?


Nụ cười của Biểu Ca biến ra kỳ quái :


- Bởi vì ta muốn các ngươi cho rằng, vũ công của ta rất thấp kém.


Hải Kỳ Khoát hết còn cười :


- Thật ra thì sao?


Biểu Ca nói :


- Thật ra thì ta chỉ cần một chiêu là giết được ngươi!


Câu nói đó có mười hai chữ, nói đến chữ thứ tám y mới xuất thủ, nói đến chữ cuối cùng, y đã giết chết Hải Kỳ Khoát.


Y xuất thủ nhanh mà hữu hiệu, thật ra, không ai nhìn rõ y xuất thủ ra làm sao, chỉ nghe có hai tiếng động trầm trọng vang lên làm người ta muốn mửa, cũng như tiếng con dao đồ tể chém lên thịt chết. Sau đó, Hải Kỳ Khoát ngã khuỵu xuống như một cục thịt nguội ngắt.


Lục Tiểu Phụng và Hoa quả phụ đều giật nảy mình lên, Quả Gia Bà dĩ nhiên lại càng kinh ngạc.


Biểu Ca phủi phủi tay, mỉm cười nói :


- Ta đã nghe tiếng hương chủ của Phụng Vĩ Bang là một người rất siêu quần, nhất là đại tổng quản Cao Đào lại càng siêu đẵng, tiếc là mãi đến bây giờ ta còn chưa thấy qua những thứ tuyệt kỹ oai trấn giang hồ đó.


Quản Gia Bà vỗn đã là người mặt mày nhăn nhó, bây giờ lại còn như muốn khóc lên được :


- Ta có tuyệt kỹ gì đâu? Bản sự duy nhất của ta là làm quản gia trông nhà cho thiên hạ thế thôi.


Biểu Ca hỏi :


- Ngươi không biết giết người?


Quản Gia Bà lập tức lắc đầu :


- Ta không biết.


Biểu Ca lại thở ra nói :


- Nếu vậy chi bằng ngươi để cho ta giết ngươi quách cho rồi.


Quản Gia Bà cũng thở ra, thân hình của lão bỗng xoay đi một cái, chỉ trong một chớp mắt, đã có tới ít nhất bốn năm chục thứ ám khí bay ra, khắp trời hàn quang lóe sáng, toàn bộ bay lại chỗ Biểu Ca.


Thì ra người này khắp người trên dưới đâu đâu cũng có giấu ám khí trí mệnh, tùy thời tùy lúc đều có thể ném ra.


Ném ra được bao nhiêu đó ám khí trong khoảnh khắc, khắp thiên hạ không quá mười người.


Tránh được bao nhiêu đó ám khí trong chớp mắt, dĩ nhiên lại càng có ít người hơn.


Biểu Ca lại là một trong những người thiểu số đó, không những y đã biết trước Quản Gia Bà tính làm gì, y còn đã chuẩn bị sẵn cách đối phó.


Ám khí vừa phóng ra, thanh kiếm của y đã chờ đó.


Ánh kiếm xẹt qua thành một đường sáng bạc, quyện đi hết ám khí, rồi lại lóe lên cái nữa, Quản Gia Bà cũng ngã xuống, ngã xuống đất rồi máu tươi mới bắt đầu chảy ra.


Máu tươi đã chảy ra rồi, Lục Tiểu Phụng mới thở ra một hơi nói :


- Đấy chính là Ba Sơn bảy lần bảy là bốn mươi chín đường Hồi Phong Vũ Kiếm Liễu Kiếm?


Biểu Ca nói :


- Đúng vậy.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Ngươi chính là truyền nhân y bát duy nhất của Ba Sơn kiếm khách, Cố Phi Vân?


Biểu Ca nói :


- Chính là ta.


Lục Tiểu Phụng than thở :


- Ba Sơn thần kiếm, quả thật là hảo kiếm pháp.


Biểu Ca nói :


- Vốn là thế.


Lục Tiểu Phụng nói :


- Nhưng ta nghĩ không ra, hạng người như ngươi, tại sao lại bị Tây Môn Xuy Tuyết bức cho không có đường để đi?


Biểu Ca nói :


- Dĩ nhiên ngươi cũng nghĩ không ra, tại sao ta giết bọn họ, mà không giết ngươi.


Lục Tiểu Phụng quả thật nghĩ không ra.


Biểu Ca cười cười nói :


- Đạo lý cũng rất đơn giản thôi, bởi vì ta vốn không nghĩ đến chuyện giết ngươi.


Lục Tiểu Phụng càng không hiểu.


Biểu Ca nói :


- Lão Đao Bả Tử cho rằng, tổ chức này rất bí mật, thật ra trong giang hồ đã có ba người biết được từ lâu, người thứ nhất là gia sư.


Lục Tiểu Phụng thay đổi nét mặt nói :


- Nếu vậy ngươi...


Biểu Ca nói :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Chìa khoá tình yêu

Chìa khoá tình yêu

Nàng chọn mặc bộ đồ lót và váy ngủ mà chàng thích nhất, nàng trang điểm và sức

24-06-2016
Thương cho roi cho vọt?

Thương cho roi cho vọt?

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Vài chục năm

27-06-2016
Má, con và...

Má, con và...

"Nhưng giờ tôi biết má cũng buồn, bởi nhiều lúc tôi bỏ bà một mình ở nơi cũ, thời

24-06-2016
Tình trong biển tình

Tình trong biển tình

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016