Lục Tiểu Phụng - Cổ Long

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 151
5 sao 5 / 5 ( 32 đánh giá )

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long - Chương 6 - Vụ bí mật tuyệt đại trên chốn giang hồ

↓↓

- Người chết.

bạn đang xem “Lục Tiểu Phụng - Cổ Long ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Hoa Mãn Lâu cười hỏi :


- Sao các hạ biết người chết là kẻ chân chính đui mù? Có khi người chết vẫn có thể nhìn thấy nhiều việc. Chúng ta đều là những người sống thì làm sao biết được cảm giác của người chết?


Độc Cô Phương lạnh lùng đáp :


- Rồi ngươi sẽ biết ngay.


Tiêu Thu Vũ nói theo :


- Bọn ta không nhận ra ngươi mà cũng không có cừu hận gì với ngươi nhưng chúng ta đến đây để giết ngươi đó.


Hoa Mãn Lâu nghe nói chẳng những không giật mình kinh hãi mà còn lộ vẻ khoan khoái không giảm bớt chút nào. Gã mỉm cười thản nhiên đáp :


- Thực ra tại hạ ngồi đây để chờ các vị.


Độc Cô Phương ngạc nhiên hỏi :


- Ngươi biết chúng ta đến đây để giết ngươi rồi ư?


Hoa Mãn Lâu đáp :


- Lục Tiểu Phụng chẳng phải là con người ngu dốt nhưng y đắc tội với nhiều người hơn là y tưởng tượng, vì có lúc y làm cho người ta mất lòng mà y không biết.


Độc Cô Phương mỉm cười.


Hoa Mãn Lâu lại nói :


- Chẳng ai muốn người khác nhận xét mình không bằng kẻ đui mù. Hai vị đây là những tay cao thủ như vậy, dĩ nhiên càng không chịu thừa nhận điểm này. Hai vị đến kiếm tại hạ, một kẻ đui mù, để so hơn kém.


Vẻ mặt bình tĩnh, gã thủng thẳng nói tiếp :


- Bọn hảo hán trên giang hồ không ai nhịn đều tức khí.


Độc Cô Phương hỏi :


- Còn ngươi thì sao?


Hoa Mãn Lâu đáp :


- Ta không phải là hảo hán mà chỉ là kẻ đui mù.


Độc Cô Phương tuy cười lạt nhưng nét mặt không nhận nại được nữa đã lộ vẻ kinh dị vì anh chàng đui mù này biết được thật nhiều chuyện.


Tiêu Thu Vũ hỏi :


- Ngươi đã biết chúng ta tới sao còn chờ ở nơi đây?


Hoa Mãn Lâu hỏi lại :


- Kẻ đui mù thì còn chạy đi đâu được.


Độc Cô Phương bỗng lớn tiếng quát :


- Ngươi chết đi!


Hắn vừa quát vừa động thủ. Cây luyện tử thương lấp loáng như con độc xà đâm vào cổ họng Hoa Mãn Lâu.


Thanh đoạn trường kiếm cũng phóng ra. Hắn ra tay rất chậm chạp, chập chạp để không phát sinh tiếng gió.


Người mù đã không nhìn thấy, chỉ nghe phong phanh cây kiếm đã đâm tới để né tránh.


Thanh đoạn trường kiếm phóng ra không một tiếng động thì đúng là làm cho kẻ mù phải đứt ruột.


Huống chi phía dưới Hoa Mãn Lâu lại bị cây luyện tử thương đánh tới. Dù luyện tử thương không đánh trúng thì nhát kiếm này cũng không thể sểnh tay được.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Những ngày mưa lạ

Những ngày mưa lạ

Kỳ nghỉ bất chợt Đợt break sau common test bỗng được kéo dài thêm do những cơn mưa

28-06-2016
Để anh cõng em

Để anh cõng em

Trái tim em là nơi: dù đi đến tận cùng thế giới, anh vẫn muốn quay về...  *** Vi yêu

24-06-2016
Quán

Quán

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016
Cuộc Sống Đơn Giản

Cuộc Sống Đơn Giản

Trích đoạn:“Mẹ, con chỉ biết đó là bạn sơ trung với Đông Mặc.” Lâm Dương nói

23-07-2016 73 chương
Ngồi bàn đầu

Ngồi bàn đầu

Phải cố gắng lắm tôi mới về được đến nhà, lúc đi trên đường mấy lần trong

24-06-2016
Vì nó là bạn cháu

Vì nó là bạn cháu

Audio - "Tôi nghe câu chuyện này ở Việt Nam và người ta bảo đó là sự thật. Tôi không

01-07-2016
Khi người ta trẻ

Khi người ta trẻ

Khi chết, hẳn cô đã tưởng tượng ra mọi người khóc lóc, Vỹ hoảng sợ, hối hận,

01-07-2016

Lamborghini Huracán LP 610-4 t