XtGem Forum catalog
Lục Tiểu Phụng - Cổ Long

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 151
5 sao 5 / 5 ( 48 đánh giá )

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long - Chương 6 - Tư Không Ngộ Độc Người Co Rúm

↓↓

Tiết Băng hỏi :

bạn đang xem “Lục Tiểu Phụng - Cổ Long ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Vậy mà sao công tử còn ngồi đây chưa đi theo dõi ?


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Nhưng gã cũng sợ tại hạ sinh lòng ngờ vực .


Tiết Băng trầm ngâm nói :


- Tạm thời công tử chưa phát giác cái đó bị đánh tráo nên gã chắc là yên trí lớn .


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Gã càng yên chí thì càng không sinh lòng ngờ vực .


Tiết Băng nói :


- Gã chờ đến sáng sớm mai lúc chúng ta ra đi rồi mới ung dung đi phúc đáp người kia .


Lục Tiểu Phụng thở dài nói :


- Xem chừng cô trà trộn với tại hạ, cũng sắp biến thành con tiểu hồ ly rồi .


Tiết Băng đảo mắt nhìn quanh, mặt tựa như cười mà không cười, thị cất tiếng nhẹ nhàng hỏi :


- Vậy bậy giờ công tử định làm gì ?


Lục Tiểu Phụng cố ý làm như chưa ngó thấy mặt thị, đáp :


- Dĩ nhiên tại hạ đi bồi tiếp gã .


Tiết Băng tựa hồ muốn nhảy lên hỏi :


- Tại sao công tử không bồi tiếp tiện thiếp mà lại bầu bạn với gã ?


Lục Tiểu Phụng hững hờ đáp :


- Gã không biết dẫn dụ tại hạ, mà tại hạ cũng không dẫn dụ gã.


Tại hạ bầu bạn với gã ít ra cũng được an toàn hơn nhiều .


Tiết Băng mím môi hằn học nhìn chàng. Đột nhiên thị mỉm cười nói :


- Bây giờ tiện thiếp mới nhận ra công tử là hạng nào .


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Tại hạ là hạng gì ?


Tiết Băng đáp :


- Công tử là một con chó .


Lục Tiểu Phụng sửng sốt gượng cười hỏi :


- Tại sao cô lại bảo tại hạ biến thành con chó ?


Tiết Băng thủng thẳng đáp :


- Tư Không Trích Tinh mà là cáo già thì dĩ nhiên công tử là chó, vì chó chuyên tìm cáo già để cắn .


oOo Tư Không Trích Tinh nằm duỗi dài trên giường co tay lại để gối đầu mắt nhìn chằm chặp vào chung rượu để trước ngực .


Lục Tiểu Phụng rất thích uống rượu kiểu này. Chàng còn có bản lãnh không phải thò tay với lấy chung rượu mới uống được, mà lại không để sớt một giọt nào ra ngoài .


Lục Tiểu Phụng biết việc gì là Tư Không Trích Tinh học được ngay. Nghệ thuật của gã còn hay hơn cả Lục Tiểu Phụng .


Gã nghe ngoài cửa có tiếng người vừa cười vừa nói :


- Đây là tuyệt kỹ độc môn của ta. Ngươi không học được đâu.


Một người đẩy cửa bước vào. Dĩ nhiên là Lục Tiểu Phụng .


Tư Không Trích Tinh chẳng lý gì đến chàng, mắt vẫn đăm đăm nhìn vào chung rượu trước ngực, lạnh lùng cất tiếng hỏi :


- Công tử đến đây làm chi ?


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Chẳng làm gì cả. Chỉ đến làm bầu bạn với ngươi thôi .


Tư Không Trích Tinh hỏi :


- Sao công tử không bầu bạn với cô kia mà lại bầu bạn với tại hạ ?


Lục Tiểu Phụng cười "hì hì" hỏi lại :


- Có phải bây giờ chúng ta không đánh cuộc với nhau nữa ?


Tư Không Trích Tinh "Ồ" một tiếng .


Lục Tiểu Phụng nói :


- Vì thế mà chúng ta vẫn là bằng hữu .


Tư Không Trích Tinh lại "Ồ" một tiếng .


Lục Tiểu Phụng cười hỏi :


- Chúng ta đã là bằng hữu thì sao ta không thể đến bồi tiếp ngươi ?


Tư Không Trích Tinh đáp :


- Đương nhiên là công tử có thể đến bầu bạn với tại hạ, nhưng hiện giờ tại hạ lại muốn đi bồi tiếp Tiết cô nương .


Đột nhiên gã hít mạnh một hơi chân khí. Chung rượu để trước ngực bị gã hút lại. Rượu trong chung chảy vào miệng gã ... Đáng tiếc là gã không uống được hết. Chỗ rượu còn lại đổ cả ra người .


Lục Tiểu Phụng cả cười nói :


- Ta đã bảo mà. Chiêu thức này ngươi không học nổi .


Tư Không Trích Tinh trợn mắt nhìn chàng. Gã toan đứng dậy, đột nhiên sắc mặt tái mét. Da mặt co rúm lại, rồi cả người gã co quắp tựa hồ bị mũi dao nhọn đâm vào dạ dày .


Lục Tiểu Phụng giật mình kinh hãi, la thất thanh :


- Ngươi làm sao thế ?


Tư Không Trích Tinh há miệng muốn nói mà không thốt ra được tiếng nào .


Lục Tiểu Phụng bước lẹ tới đỡ gã dậy. Bỗng chàng ngửi thấy mùi hương kỳ dị.


Chàng liền cầm chung rượu đưa lên ngửi, bất giác biến sắc nói :


- Trong rượu có chất độc .


Tư Không Trích Tinh lúc này da mặt biến thành xám ngắt, đầu toát mồ hôi lạnh như mưa nhỏ giọt .


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Chung rượu này ở đâu ra ? Vừa rồi có ai vào đây không ?


Tư Không Trích Tinh gắng gượng lắc đầu. Mắt gã đăm đăm nhìn hồ rượu để trên bàn .


Trong hồ hãy còn rượu. Lục Tiểu Phụng chụp lấy hồ rượu đưa lên mũi ngửi. Rượu trong hồ không có chất độc. Chàng lại nói :


- Chất độc đúng để trong chung .


Chung rượu vẫn để trong phòng từ trước. Lúc nãy Tư Không Trích Tinh nằm phục trên nóc nhà nghe lén, chắc có người đã động thủ trước vào cái chung này .


Lục Tiểu Phụng trong lòng nóng nảy dẫm chân hỏi :


- Ngươi vốn là con người rất cẩn thận, sao bữa nay lại sơ ý đến thế ?


Tư Không Trích Tinh nghiến chặt hai hàm răng cố gắng đưa ra được ba tiếng:


- Thê Hà Am ! Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Phải chăng ngươi biết ở đó có thuốc giải và yêu cầu ta đưa ngươi tới để tìm phương cứu trị ?


Tư Không Trích Tinh gắng gượng gật đầu đáp :


- Lẹ lên ...


Lục Tiểu Phụng nói :


- Được rồi, ta đi kiếm Tiết Băng rồi chúng ta đưa ngươi đi .


Chàng ôm Tư Không Trích Tinh dậy xông ra ngoài đến kiếm Tiết Băng nhưng không thấy thị đâu nữ .


Thị vừa uống rượu còn lại nửa chung để trên bàn, nhưng thị mất hút tự hồi nào .


Trên cái đĩa trước đựng thịt bò bây giờ đặt một bàn tay, mà là một bàn tay bị chặt đứt .


Lục Tiểu Phụng nhìn kỹ thấy ra là bàn tay của Tôn Trung .


Chẳng lẽ người đó lại ước hẹn bang thủ đến tầm cừu và đem Tiết Băng đi rồi ?


Tiết Băng chẳng phải là người dễ đối phó mà sao lại bị bắt đưa đi một cách dễ dàng ?


Lục Tiểu Phụng không rảnh để suy nghĩ kỹ càng. Lúc này bất luận chuyện gì chàng cũng đành gác lại. Việc khẩn yếu thứ nhất là cứu sống Tư Không Trích Tinh .


Huống chi mới trong khoảnh khắc đã xảy ra những việc rất đột ngột, rất khủng khiếp. Bất luận chàng nghĩ đến đâu cũng không thông suốt được .


May mà cái xe ngựa đưa hai người đến còn đứng đó .


Lục Tiểu Phụng kêu tên xa phu ôm Tư Không Trích Tinh lên xe.


Lúc này chân tay gã đã lạnh cứng, chàng lẩm bẩm :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Nước mắt của cá

Nước mắt của cá

Ở một vùng biển xa xôi, có một con cá lớn rất đẹp nhưng lại cô đơn, hàng ngày nó

01-07-2016
Bác Sĩ Bảo Cưới

Bác Sĩ Bảo Cưới

Trích đoạn:Giống như bất cứ lần nào khác trong đời. Anh biết khi có một con người

21-07-2016 15 chương
Biển mặn

Biển mặn

Cô đẹp mà, cô có quyền, cô có quyền được sống sung túc hơn, không phải nghèo khó

24-06-2016
Ván cờ cuộc đời

Ván cờ cuộc đời

Đúng như người ta vẫn bảo, ván cờ như cuộc đời, chỉ khi bị dồn vào đường cùng

23-06-2016