Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Lục Tiểu Phụng - Cổ Long

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 151
5 sao 5 / 5 ( 42 đánh giá )

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long - Chương 6 - Tư Không Ngộ Độc Người Co Rúm

↓↓
Tiết Băng nhẹ nhàng hỏi :


- Chẳng lẽ công tử không vì tiện thiếp mà phá lệ một phen ?


Lúc này mặt thị càng đỏ hơn, đỏ như gấc chín, lại đỏ như hoa anh đào giữa ngày xuân .


Lục Tiểu Phụng buông tiếng thở dài từ từ ngồi xuống .

bạn đang xem “Lục Tiểu Phụng - Cổ Long ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Tiết Băng nhìn chàng mỉm cười nói :


- Sao công tử nhát gan đến thế ? Công tử chưa dẫn dụ tiện thiếp mà trán đã toát mồ hôi .


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Vì trong mình tại hạ nóng nực quá ! Tiết Băng nói :


- Tiện thiếp cũng nóng nảy chẳng kém gì .


Lục Tiểu Phụng cười hỏi :


- Cô nương là giá là băng sao lại nóng nảy ?


Tiết Băng đáp :


- Tiện thiếp cũng lấy làm kỳ không hiểu tại sao trong mình lại nóng nhiệt ?


Thị đảo mắt nhìn quanh, đột nhiên vỗ tay nói :


- Tiện thiếp hiểu rồi .


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Hiểu thế nào ?


Tiết Băng đáp :


- Tư Không Trích Tinh tuy không hạ độc vào rượu, nhưng gã đã hòa nhiệt dược, cố ý cho chúng ta uống vào rồi nóng đến chết người .


Lục Tiểu Phụng nói :


- Đã nóng chết người thì đành cởi áo ra .


Tiết Băng đáp :


- Công tử để cái đó trong mình mà cởi áo ra là gã có cơ hội đánh cắp .


Lục Tiểu Phụng thở dài nói :


- Tại hạ rất lấy làm kỳ ở chỗ gã đã là vua ăn cắp sao lại dùng đến biện pháp vụng về này ?


Tiết Băng đáp :


- Biện pháp tuy vụng về nhưng rất công hiệu .


Lục Tiểu Phụng cười "hì hì" thủng thẳng nói :


- Đáng tiếc cho gã là tại hạ không để cái đó trong mình, dĩ nhiên gã không lấy cắp đi được .


Tiết Băng sửng sốt hỏi :


- Chẳng lẽ công tử đem cái đó dấu ở một nơi nào khác ?


Lục Tiểu Phụng cười đáp :


- Tại hạ dấu ở một nơi vĩnh viễn không ai tìm thấy. Gã mà đến đây lấy cắp thì dù có ba chục bàn tay cũng chỉ lấy được mấy tấm áo rách là cùng .


Tiết Băng cười khúc khích nói :


- Công tử qua? không phải là người tốt .


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Dĩ nhiên tại hạ chẳng tử tế gì .


Trên nóc nhà phía đối diện có người ẩn nấp. Dĩ nhiên người này là Tư Không Trích Tinh .


Gã trong lòng tức bực ngấm ngầm thóa mạ :


- Thằng lõi này qua? là quân tệ hại .


Gã quên mình cũng chẳng tử tế gì. Người tử tế không bao giờ nằm phục trên nóc nhà để nghe lén chuyện người ta .


Tư Không Trích Tinh tự hỏi :


- Thằng cha này đem giấu cái đó ở địa phương nào ? Bữa nay hắn đến những nơi đâu .


Mấy người uống rượu bên ngoài, lúc đã ngà ngà say mới dọn vào trong nhà .


Ngoài hai chỗ này, Lục Tiểu Phụng chỉ còn đi tiểu tiện một lần .


Tư Không Trích Tinh tự hỏi :


- Chẳng lẽ hắn dấu cái đó trong túp lều tranh ?


Rồi gã tự nhủ :


- Có thể lắm ! Thằng lõi Lục Tiểu Phụng chẳng việc gì là không làm được. Có khi hắn dấu ngay trong cái vò không còn rượu vì cho rằng mình không nghĩ tới .


Lục Tiểu Phụng đã cởi áo ngoài ra, tiện tay vắt lên ghế bên cửa sổ. Cửa sổ này vẫn bỏ ngỏ .


Dĩ nhiên Lục Tiểu Phụng không cất cái đó trong túi áo, vì chẳng bao giờ chàng lại vô ý đến thế .


Lục Tiểu Phụng vốn chẳng phải là người sơ tâm. Chàng phải đào sáu trăm tám chục con giun mà vẫn không nản chí .


Tư Không Trích Tinh toan bỏ đi, nhưng gã vừa đứng lên, cặp mắt đột nhiên sáng rực. Gã tự hỏi :


- Phải chăng Lục Tiểu Phụng vẫn giấu cái đó trong áo ? Hắn cho là ta không ngờ tới. Phải chăng hắn nói thế cố ý để cho ta nghe chăng ?


Rồi gã mỉm cười lẩm bẩm :


- Thằng lỏi này qua? là một con tiểu hồ ly. Đáng tiếc bữa nay gã đụng phải lão cáo già là ta đây .


Nụ cười của gã qua? nhiên giống lão hồ ly .


Cái áo vắt lên ghế ngó thấy rồi nhưng không với tới. Gã tự hỏi :


- Hạ thủ bằng cách nào bây giờ ?


Lão cáo già phải có biện pháp. Ba chữ vua ăn cắp chẳng phải gã lấy cắp được.


Trong nhà tiếng cười vọng ra không ngớt. Chẳng hiểu họ làm gì mà khoái thế? Chẳng lẽ họ lấy làm sung sướng là có kẻ ở bên ngoài đang ăn sương nuốt gió nhìn họ ngồi trong nhà ung dung uống rượu mà thèm thuồng ?


Tư Không Trích Tinh đột nhiên từ trên nóc nhà nhảy xuống. Gã đẩy cửa tiến vào .


Tiết Băng giương cặp mắt thao láo lên nhìn gã ra chiều kinh ngạc, dường như dù là trong giấc mơ cũng chẳng tưởng tượng thấy gã xuất hiện đột ngột giữa tình trạng này .


Lục Tiểu Phụng cũng ngạc nhiên không kém .


Tư Không Trích Tinh chẳng lý gì đến hai người, ung dung ngồi xuống, gã tự mình rót rượu uống .


Đột nhiên gã buôâng tiếng thở dài, miệng lảm nhảm :


- Uống rượu qua? khoái hơn uống gió .


Tiết Băng cười hỏi :


- Có ai bảo ngươi ở ngoài uống gió đâu ?


Tư Không Trích Tinh đáp :


- Cái đó là tự mình tại hạ làm ra .


Tiết Băng chớp mắt mấy cái cười nói :


- Ngươi cũng y như là một thằng ngốc .


Tư Không Trích Tinh đáp :


- Dù chẳng phải thằng ngốc thì ít ra cũng là một kẻ ngẩn ngơ .


Tiết Băng cười hỏi :


- Ngươi thừa nhận mình là kẻ ngẩn ngơ ư ?


Tư Không Trích Tinh gật đầu đáp :


- Nếu không ngẩn ngơ thì làm sao lại nhận vụ đánh cuộc nữa .


Lục Tiểu Phụng la lên :


- Không đánh cuộc nữa ư ? Không đánh cuộc nghĩa là làm sao ?


Lục Tiểu Phụng hỏi tiếp :


- Nhưng chúng ta đã giao ước, bây giờ ngươi định thế nào ?


Tư Không Trích Tinh đáp :


- Giao ước là một việc, không đánh cuộc là một việc khác. Việc gì mà chẳng rút lại được ? Tiếng nói ra cũng như phát trung tiện qua cửa miệng là bay đi luôn .


Lục Tiểu Phụng ngơ ngác một lúc rồi gượng cười hỏi :


- Ta vẫn không hiểu tại sao đột nhiên ngươi lại xoay chiều ?


Tư Không Trích Tinh cười lạt hỏi lại :


- Công tử tưởng tại hạ không biết công tử định giở trò ma qui? hay sao ?


Lục Tiểu Phụng hỏi :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Anh và cô

Anh và cô

Cô trễ kinh 3 ngày. Mừng quýnh, cô vội mua que thử. 1 vạch. Cô tự nhủ chắc còn sớm

23-06-2016
Bán trinh

Bán trinh

Tôi thoát ra khỏi bàn tay dơ nhếch của Long, thoát ra cái mùi ghê tởm trên con người

30-06-2016
Cha ghẻ

Cha ghẻ

Tôi cảm thấy ông ta cướp đi trên đôi tay tôi tất cả những gì tôi đang có. Đã vậy.

29-06-2016