Ring ring
Lục Tiểu Phụng - Cổ Long

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 151
5 sao 5 / 5 ( 97 đánh giá )

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long - Chương 24 - Mở cuộc điều tra chân sáu ngón

↓↓
Lục Tiểu Phụng buông tiếng thở dài. Đột nhiên chàng phát giác mình không nên tìm đến con tiểu yêu tinh này, cũng không nên trò chuyện với thị.


Nhưng chàng lại lập tức cảm thấy mình nghĩ vậy là sai.


Lục Tiểu Phụng tiếp tục cầm xẻng xúc đất đổ lên. Đột nhiên dưới đất lộ ra một tà áo màu hồng hãy còn mới nguyên.


Tuyết Nhi nhảy bổ lên la :

bạn đang xem “Lục Tiểu Phụng - Cổ Long ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Công tử coi đó. Ta đã nói là không sai mà. Dưới này quả đã chôn người.


Bây giờ thị không cần thúc giục, Lục Tiểu Phụng hăm hở đào sâu xuống.


Chàng buồng cuốc, tay cầm xẻng xúc đất. Chàng xúc mấy cái, thi thể chôn dưới đất từ từ lộ ra vẫn còn y nguyên chưa hủ nát.


Tuyết Nhi lại lấy cây đèn lồng đã treo trên miệng giếng từ trước.


Ngọn đèn lồng soi vào mặt xác chết.


Tuyết Nhi đột nhiên bật tiếng la hoảng. Chiếc đèn lồng trong tay thị cầm không chắc suýt nữa rớt xuống tay Lục Tiểu Phụng.


Lục Tiểu Phụng cũng sửng sốt đến thộn mặt ra.


Nỗi kinh nghi của chàng lúc này tưởng chừng trước nay chưa từng gặp lần nào hoảng hốt như vậy.


Xác chết không phải là Thương Quan Phi Yến mà hiển nhiên là Thượng Quan Đan Phụng.


Ngọn đèn lồng không ngớt đưa đi lại vì tay Tuyết Nhi run bần bật không dừng lại được.


Mặt xác chết chẳng những chưa hủ nát chút nào mà còn linh động như người sống.


Cặp mắt loại trô trố tựa hồ trợn lên nhìn Lục Tiểu Phụng.


Lục Tiểu Phụng vốn không phải là người nhỏ mật, nhưng chàng nghĩ tới trước đây chưa lâu còn nói chuyện với Thượng Quan Đan Phụng mà câu cười tiếng nói của nàng còn rất ngon ngọt, rất quyến rũ. Chàng cũng run bần bật không cầm vững cái xẻng trong tay.


Cái xẻng rớt xuống đúng vào người xác chết.


Bỗng nghe đánh choang một tiếng tựa hồ đụng vào kim thiết.


Lục Tiểu Phụng không nhịn được thò tay xuống sờ mới phát giác thi thể vừa lạnh buốt vừa cứng đơ chẳng khác gì đồng, sắt.


Bàn tay chàng cũng lạnh ngắt, chàng không nhịn được thở dài sườn sượt nói :


- Quả nhiên nàng bị độc tử rồi.


Tuyết Nhi hỏi :


- Ai... ai đã hạ độc giết y?


Lục Tiểu Phụng không trả lời, vì chàng không tìm ra được đáp án.


Tuyết Nhi nói :


- Người bị trúng độc mà chết, thi thể rất mau hủ nát. Xem chừng y mới bị hạ độc chưa lâu.


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Nàng chết khá lâu rồi.


Tuyết Nhi hỏi :


- Sao công tử biết thế?


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Vì chất độc trong người nàng đã phát tán thấm vào đất.


Chính Tuyết Nhi đã nói câu này mà thị nói rất đúng.


Lục Tiểu Phụng lại nói tiếp :


- Vả lại coi chỗ đất này cũng nhận thấy ít ra đã đào lên một hai tháng.


Tuyết Nhi hỏi :


- Phải chăng công tử có ý nói y bị chết ít ra là một vài tháng?


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Đúng thế!


Tuyết Nhi lại hỏi :


- Nhưng sao thi thể lại chưa hủ nát?


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Vì nàng trúng độc, mà là chất độc rất kỳ quái. Có thứ dược vật giữ được thi hài mấy trăm năm không hủ nát. Huống chi, chỗ đất này chẳng những khô khan mà sâu kiến lại tuyệt tích. Bất luận thi thể ai chôn vùi xuống đây cũng không hủ nát mau lẹ.


Tiếng chàng nói đều đều mà chậm chạp, vì miệng nói, nhưng trong lòng mải nghĩ chuyện khác.


Lục Tiểu Phụng thật còn lắm chuyện.


Tuyết Nhi trầm ngâm miệng lẩm bẩm :


- Trước đây một hai tháng thì khi đó thư thư ta chưa tìm đến Hoa Mãn Lâu.


Lục Tiểu Phụng lẩm nhẩm gật đầu.


Tuyết Nhi lại nói :


- Thư thư ta đưa Hoa Mãn Lâu về đây rồi ta mới theo y đi kiếm công tử.


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Đúng thế!


Tuyết Nhi hỏi :


- Nếu y chết trước đây một hai tháng thì sao còn đi kiếm công tử được? Mặt khác sao công tử còn thấy mặt y?


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Tại hạ gặp Thượng Quan Đan Phụng mà không phải là Thượng Quan Đan Phụng chân chính.


Tuyết Nhi hỏi :


- Vậy công tử gặp ai?


Lục Tiểu Phụng không đáp, hỏi lại :


- Từ hai tháng nay cô có gặp thư thư xuất hiện cùng một lúc với nàng lần nào không?


Tuyết Nhi trầm ngâm một lát rồi lắc đầu đáp :


- Dường như không có.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Trong vòng hai tháng nay cô có nhận thấy thái độ của y khác lạ chút gì không?


Tuyết Nhi nghẫm nghĩ hồi lâu rồi gật đầu đáp :


- Thái độ y dường như có khác. Trước kia y gặp ta nói nói cười cười, nhưng gần đây tực hồ y chỉ muốn trốn lánh ta.


Lục Tiểu Phụng nói :


- Bởi vì y không phải là Thượng Quan Đan Phụng chân chính, nên y sợ cô khám phá ra.


Tuyết Nhi chau mày hỏi :


- Y không phải Thượng Quan Đan Phụng thì là ai? Sao y hóa trang giống đến thế được? Chẳng lẽ...


Đột nhiên thị nhảy bổ lên lớn tiếng hỏi tiếp :


- Chẳng lẽ công tử cho là thư thư ta đã hóa trang làm Thượng Quan Đan Phụng?


Lục Tiểu Phụng không đáp. Chàng ngậm miệng có khi là đã mặc nhiên thừa nhận.


Tuyết Nhi trừng mặt lên nhìn chàng hỏi tiếp :


- Chẳng lẽ công tử xác định Thượng Quan Đan Phụng không sát hại thư thư ta, mà ngược lại, chính thư thư ta đã gia hại y hay sao?


Lục Tiểu Phụng thở dài đáp :


- Tại hạ chỉ biết rằng hiện giờ y đích thị chết rồi.


Tuyết Nhi hỏi gạn :


- Vì lẽ gì thư thư ta lại hạ sát Thượng Quan Đan Phụng? Công tử có thể nói rõ lý do này được chăng?


Lục Tiểu Phụng yên lặng không đáp. Chẳng hiểu chàng không nói ra được hay chàng không muốn nói?


Đột nhiên chàng cúi xuống nhìn cái giầy ở chân xác chết.


Tuyết Nhi la thất thanh :


- Công tử muốn làm chi vậy?


Lục Tiểu Phụng đáp :


- Tại hạ muốn coi chân y xem sao!


Tuyết Nhi lại la lên :


- Công tử điên rồi. Đúng là con người điên khùng không hơn không kém.


Lục Tiểu Phụng thở dài nhăn nhó cười đáp :


- Tại hạ cũng tự biết cử động này quả có chút điên khùng, nhưng chẳng thể không coi được.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Gió lạnh gò hoang

Gió lạnh gò hoang

Đã lâu rồi chưa xảy ra chuyện ghê gớm đến vậy. Và câu chuyện còn được

24-06-2016
Bố của con gái

Bố của con gái

Một người bố, có thể với tất cả mọi người nó cũng như bao người bố khác trên

30-06-2016
Ván bài lật ngửa

Ván bài lật ngửa

Phụ nữ, nếu đã yêu thì dù sống chết, dù có phải xuống địa ngục cũng không từ

23-06-2016
Tình yêu tìm lại

Tình yêu tìm lại

Tin nhắn chỉ có vài chữ, mà nó làm tim Long như thắt lại "Em muốn gặp lại anh, nơi

24-06-2016
Tết, anh lại không về

Tết, anh lại không về

Cho đến bây giờ cứ mỗi dịp tết đến nhìn các anh trong xóm đi học hay làm về trên

24-06-2016
Chó Sói mài răng

Chó Sói mài răng

Một con Cáo thấy chó Sói cứ nằm trên cỏ mà mài răng, bèn khuyên: - Trời đẹp, mọi

24-06-2016
Nắng mưa con gái

Nắng mưa con gái

 11h 45', nó liếc cái điện thoại và nhấp nhổm. Năm phút nữa. Nào, tập trung vào,

27-06-2016
Vết thương

Vết thương

Anh nói, bởi vì em là một cô gái mãi mãi luôn xuất hiện cùng vết thương. *** Lần

24-06-2016