Teya Salat
Lục Tiểu Phụng - Cổ Long

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 151
5 sao 5 / 5 ( 7 đánh giá )

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long - Chương 18 - Nga Mi tứ tú luận anh tài

↓↓
Hoa Mãn Lâu hỏi :


- Công tử cho là trong vòng ba chục chiêu Tây Môn Xuy Tuyết không thắng được Độc Cô Nhất Hạc hay sao?


Lục Tiểu Phụng thở dài đáp :


- Chẳng một ai có thể đưa Độc Cô Nhất Hạc vào đất chết trong vòng ba chục chiêu. Tây Môn Xuy Tuyết cũng vậy.

bạn đang xem “Lục Tiểu Phụng - Cổ Long ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Hoa Mãn Lâu trầm mặc hồi lâu rồi thở dài nói :


- Cái đó là công tử phỏng đoán như vậy.


Lục Tiểu Phụng nhăn nhó cười đáp :


- Vì thế mà bây giờ tại hạ lại hy vọng Tây Môn Xuy Tuyết đừng kiếm thấy Độc Cô Nhất Hạc.


* * * * *


Hai người đã đi qua quãng đường lớn tịch mịch tới trước con sông nhỏ ở ngoài "Châu quang bảo khí các".


Mảnh trăng thượng huyền chiếu làn sáng bạc xuống giòng nước chảy lờ đờ như vàng gieo ngấn nước.


Một người lặng lẽ đứng bên bờ sống, toàn thân mặc đồ trắng như tuyết.


Lục Tiểu Phụng ngó thấy người đó. Người cũng nhìn Lục Tiểu Phụng lên tiếng :


- Tại hạ chưa chết đâu.


Lục Tiểu Phụng cười nói :


- Coi Tây Môn huynh thực chẳng giống người chết chút nào.


Tây Môn Xuy Tuyết nói :


- Người chết là Độc Cô Nhất Hạc.


Lục Tiểu Phụng thôi không cười nữa.


Tây Môn Xuy Tuyết hỏi :


- Công tử chưa nghĩ tới hay sao?


Lục Tiểu Phụng thừa nhận điều đó mà bản tâm chàng không muốn thừa nhận.


Tây Môn Xuy Tuyết bật cười, tiếng cười rất cổ quái. Y nói :


- Chính tại hạ cũng không nghĩ tới.


Lục Tiểu Phụng "Ủa" lên một tiếng.


Tây Môn Xuy Tuyết nói :


- Lúc Tô Thiếu Anh sử dụng hai mươi mốt chiêu đó, tại hạ đã có thấy ba chỗ sơ hở.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Vì thế mà Tây Môn huynh nhận thấy ít ra có ba cơ hội để hạ sát Độc Cô Nhất Hạc chăng?


Tây Môn Xuy Tuyết gật đầu đáp :


- Thông thường tại hạ chỉ cần một cơ hội là đủ rồi, nhưng vừa rồi tại hạ động thủ với lão thì ngay một cơ hội cũng không nắm vững.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Tại sao vậy?


Tây Môn Xuy Tuyết đáp :


- Kiếm pháp của lão tuy có chỗ sơ hở, nhưng mỗi lần tại hạ phóng kiếm đâm tới là lão lại bổ sung chỗ sơ hở được ngay. Tại hạ chưa từng thấy ai tự biết chỗ sơ hở về kiếm pháp của mình, nhưng Độc Cô Nhất Hạc lại biết điểm này.


Lục Tiểu Phụng nói :


- Những kiếm pháp trên thế gian đều có chỗ sơ hở, nhưng người tự biết chỗ sơ hở trong kiếm pháp của mình thiệt không có mấy.


Tây Môn Xuy Tuyết nói :


- Tại hạ ba lần động thủ thì ba lần bị đối phương đỡ gạt liền biết là mình không giết được lão. Kiếm pháp nào cũng đã không giết được người tất chính mình phải chết không còn nghi ngờ gì nữa.


Lục Tiểu Phụng thở dài nói :


- Tây Môn huynh tuy có tính tự phụ, nhưng lại tự biết mình nên mới sống được.


Tây Môn Xuy Tuyết nói :


- Sở dĩ tại hạ không chết là vì sau ba chục chiêu, kiếm pháp của lão đột nhiên rối loạn.


Lục Tiểu Phụng nói :


- Một tay cao thủ như lão mà kiếm pháp đột nhiên rối loạn thì chỉ có hai nguyên nhân...


Tây Môn Xuy Tuyết vẫn lắng tai nghe.


Lục Tiểu Phụng nói tiếp :


- Tâm đã loạn thì kiếm pháp cũng loạn.


Tây Môn Xuy Tuyết đáp :


- Nhưng tâm lão không rối loạn.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Chẳng lẽ nội lực lão không kế tiếp được nữa?


Nội lực không kế tiếp cũng là một nguyên nhân khiến cho kiếm pháp rối loạn.


Lục Tiểu Phụng lại hỏi :


- Công lực lão rất thâm hậu thì làm sao mới ba chục chiêu đã không kế tiếp được nữa?


Tây Môn Xuy Tuyết đáp :


- Tại hạ đã nói chính mình cũng không nghĩ ra.


Lục Tiểu Phụng trầm ngâm hỏi :


- Phải chăng trước khi giao thủ với Tây Môn huynh, nội lực của lão đã bị người ta làm cho tiêu hao rồi? Phải chăng lão đã cùng người khác giao thủ trước đó?


Tây Môn Xuy Tuyết lạnh lùng nói :


- Lão không nói, tại hạ cũng không biết có phải thế chăng? Nếu tại hạ biết thì nhất định không bức bách lão phải ra tay.


Lục Tiểu Phụng nhăn nhó cười nói :


- Khi Tây Môn huynh đã bức bách người ta ra tay thì còn cơ hội để cho người ta nói nữa không?


Tây Môn Xuy Tuyết nét mặt không lộ vẻ gì, hồi lâu mới thủng thẳng đáp :


- Trước khi lâm tử lão đã nói một câu rất kỳ quái.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Lão nói gì?


Tây Môn Xuy Tuyết đáp :


- Lão nói lão...


Lão rút kiếm ra, lưỡi kiếm hãy còn dính máu.


Độc Cô Nhất Hạc ngó thấy trên lưỡi kiếm của người khác dính máu của mình, lại ngó Tây Môn Xuy Tuyết thổi kiếm cho máu tươi nhỏ giọt, lão không lộ vẻ đau khổ và khủng khiếp, đột nhiên lớn tiếng la :


- Ta hiểu rồi! Ta hiểu rồi!...


Tây Môn Xuy Tuyết nói :


- Lão bảo lão hiểu rồi.


Lục Tiểu Phụng chau mày hỏi :


- Lão hiểu chuyện gì?


Tây Môn Xuy Tuyết ánh mắt âm thầm trầm trọng, buông tiếng thở dài đáp :


- Có lẽ lão hiểu rõ đời người ngắn ngủi như hạt sương buổi sớm, lão không tha thiết gì đến thanh danh địa vị nữa vì đến lúc cuối cùng mọi sự đều thành một trường ảo mộng...


Lục Tiểu Phụng trầm ngâm, thủng thẳng nói :


- Chính vì đời người ngắn ngủi nên chẳng thể hao phí thời gian mà phải làm một cái gì. Thế là lão hiểu rõ mà tình thực lão chẳng hiểu gì. Cứu cánh của lão ra làm sao?


Tây Môn Xuy Tuyết đưa mục quang nhìn ra phía xa xa. Hồi lâu y buông xuôi một câu :


- Tại hạ đói rồi.


Câu nói của y chẳng ăn nhập vào đâu.


Lục Tiểu Phụng kinh ngạc nhìn Tây Môn Xuy Tuyết hỏi :


- Tây Môn huynh đói rồi ư?


Tây Môn Xuy Tuyết hững hờ đáp :


- Sau khi giết người là tại hạ lại thấy đói.


* * * * *


Đây là một quán rượu nhỏ ở mé khu rừng dâu.


Trong rừng dâu có mấy nhà, ngoài rừng dâu cũng có mấy nhà, hầu hết là nhà chăn tằm. Những nhà này cách đường cái tương đối gần hơn nên phía trước dựng lên căn nhà gỗ nhỏ có cửa sổ bốn mặt để bán rượu và những món ăn giản dị cho khách qua đường.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Qua đêm giông gió

Qua đêm giông gió

Mỗi bộ đồ chị thử rất lâu nhưng soi gương lần nào cũng chỉ thấy đôi mắt mình

01-07-2016
Hạnh phúc của tôi

Hạnh phúc của tôi

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện ngắn: "Rồi sẽ qua hết, phải

25-06-2016
Bến đỗ

Bến đỗ

Nó. Một con bé 22 tuổi. Hồn nhiên. Yêu thơ văn. Thích những con chữ. Giàu cảm xúc. Hay

23-06-2016
Yêu thầm

Yêu thầm

Lúc đi học, tôi thương thầm một anh học trên mình hai khóa. Anh ấy là tâm điểm của

24-06-2016
Màu nắng quay trở lại

Màu nắng quay trở lại

Tuyết rơi ngoài cửa sổ. Qua một lớp kính mỏng trong suốt, có lẽ nó chẳng lạnh và

28-06-2016
Thời gian sẽ qua

Thời gian sẽ qua

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Thời

25-06-2016