Lục Tiểu Phụng - Cổ Long

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 151
5 sao 5 / 5 ( 76 đánh giá )

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long - Chương 18 - Nga Mi tứ tú luận anh tài

↓↓

Nga Mi tứ tú tìm vào đây lúc chủ nhà đã sắp đi ngủ, nhưng ai mà cự tuyệt bốn cô gái xinh đẹp như thế được?

bạn đang xem “Lục Tiểu Phụng - Cổ Long ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Trong tửu quán có ba cái bàn gỗ rất sạch sẽ. Những món nhắm rượu giản dị nhưng thanh khiết. Rượu trong quán lạt lẽo lại rất hợp với khẩu vị của các cô. Các cô ăn uống rất khoan khoái.


Khi các cô vui vẻ là nói chuyện ríu rít, cười khúc khích tựa hồ bầy gà mái non.


Tôn Tú Thanh đột nhiên hỏi :


- Gã họ Hoa mà người nói đó khẩu âm giống người Giang Nam chẳng hiểu có phải gã ở họ Hoa đó không?


Thạch Tú Vân hỏi :


- Họ Hoa nào?


Tôn Tú Thanh đáp :


- Họ Hoa ở Giang Nam. Nghe nói điền địa nhà này rộng mông mênh, một người chạy ngựa suốt ngày cũng chưa hết phạm vi sản nghiệp của họ.


Mã Tú Chân nói :


- Ta cũng biết nhà đó, nhưng chắc Hoa Mãn Lâu không phải là người nhà này.


Tôn Tú Thanh hỏi :


- Tại sao vậy?


Mã Tú Chân đáp :


- Nghe nói người nhà Hoa gia sống một cuộc đời xa xỉ. Về đường ẩm thực, y phục đều nghiên cứu rất kỹ càng. Cả bọn mã phu của họ ra ngoài cũng có vẻ lắm. Còn Hoa Mãn Lâu bản tính chất phác vả lại ta không phát giác trong con em nhà Hoa gia có kẻ nào đui mắt.


Thạch Tú Vân cười lạt nói :


- Đui mắt thì đã sao? Tuy gã đui mắt mà vẫn nhìn thấy, có khí gã còn tinh hơn người sáng mắt như chúng ta nữa.


Mã Tú Chân tự biết mình không nên nói câu này, thị liền mỉm cười đổi giọng :


- Võ công gã quả không phải tầm thường. Chính ta cũng không ngờ gã tùy tiện đưa hai ngón tay ra kẹp lấy thanh kiếm của ngươi một cách dễ dàng.


Tôn Tú Thanh cười nói :


- Có lẽ con nha đầu này bị gã làm cho mê muội.


Thạch Tú Vân trợn mắt lên nói :


- Nếu tỷ tỷ không phục thì lần sau tự mình thử coi. Chẳng phải tiểu muội tâng bốc gã, sự thực môn này của gã khắp thiên hạ không ai bì kịp.


Tôn Tú Thanh hỏi :


- Tây Môn Xuy Tuyết thế nào? Đường kiếm của y chẳng lẽ còn kém cỏi ư?


Thạch Tú Vân không nói nữa. Thị chẳng thể không thừa nhận chiêu kiếm của Tây Môn Xuy Tuyết rất khủng khiếp.


Mã Tú Chân nói :


- Nghe nói Tây Môn Xuy Tuyết chẳng những kiếm pháp vô song gia thế cũng khá lắm. Vạn Mai sơn trang của y vinh hoa phú quý chẳng kém gì Hoa gia ở Giang Nam.


Tôn Tú Thanh sáng mắt lên nói :


- Tiểu muội thích y chẳng phải vì gia thế. Dù y chỉ là một kẻ cùng nghèo vô danh, tiểu muội cũng vẫn ưa thích như vậy.


Thạch Tú Vân lạnh lùng nói :


- Tiểu muội coi gã từ đầu xuống đến gót chân chẳng thấy chỗ nào khả ái.


Tôn Tú Thanh nói :


- Dù y có chỗ khả ái, việc gì phải để ngươi ngó thấy. Chỉ cốt ta...


Tôn Tú Thanh đột nhiên dừng lại, mặt thị đỏ ra đến mang tai, vì giữa lúc ấy một người toàn thân mặc áo trắng như tuyết từ ngoài đi vào. Chính là Tây Môn Xuy Tuyết.


Thạch Tú Vân cũng không nói nên lời. Bốn cô gái đang chuyện trò ríu rít đột nhiên đều ngậm miệng.


Các cô chẳng những ngó thấy Tây Môn Xuy Tuyết mà cả Hoa Mãn Lâu và Lục Tiểu Phụng cũng đến.


Tây Môn Xuy Tuyết cặp mắt sắc như đao trợn lên nhìn bốn cô. Đột nhiên y bước tới lạnh lùng nói :


- Chẳng những ta đã giết chết Tô Thiếu Anh, bây giờ lại hạ sát cả Độc Cô Nhất Hạc nữa.


Bốn thiếu nữ thay đổi sắc mặt, nhất là Tôn Tú Thanh càng lợt lạt, không còn chút huyết sắc.


Trong lòng dạ thiếu nữ một khi cừu hận nổi lên là tình yêu biến mất ngay, huống chi Tô Thiếu Anh là con người phong lưu khả ái lại bị Tây Môn Xuy Tuyết giết chết.


Dù cả bốn cô lúc trước muốn tranh đoạt tình yêu của y, bây giờ cũng không ưa y nữa.


Tôn Tú Thanh bật tiếng la :


- Các hạ... các hạ bảo sao?


Tây Môn Xuy Tuyết đáp :


- Tại hạ đã hạt sát Độc Cô Nhất Hạc.


Mối cừu hận giết thầy lại càng ghê gớm!


Thạch Tú Vân nhảy bổ lên quát hỏi :


- Nhị sư thư ta hoan hỷ ngươi, mà ngươi... ngươi... lại làm việc tàn bạo như vậy ư?


Không ai ngờ thị dám nói câu này. Cả Tây Môn Xuy Tuyết dường như cũng sửng sốt.


Nét mặt Tôn Tú Thanh lúc đỏ nhừ, lúc xanh lét. Đột nhiên thị nghiến răng ken két.


Hai thanh kiếm đã chui ra khỏi tay áo, kiếm quang lấp loáng nhằm đâm vào trước ngực Tây Môn Xuy Tuyết.


Tây Môn Xuy Tuyết vẫn chưa ra tay, khẽ phất tay áo một cái. Người y trượt lùi lại phía sau bảy, tám thước.


Tôn Tú Thanh vành mắt đỏ hoe thét lên lanh lảnh :


- Ngươi giết sư phụ ta, ta quyết liều mạng với ngươi.


Thị huy động song kiếm nghiến răng nhảy xổ về phía Tây Môn Xuy Tuyết.


Kiếm chiêu của thị lấy sự mau lẹ, biến hóa làm chủ chốt. Kiếm quang lóe lên như trận mưa hoa. Chớp mắt thị đã sử bảy chiêu liền.


Các cô kia cũng rút kiếm ra khỏi tay áo rồi. Thạch Tú Vân lớn tiếng :


- Đây là việc riêng giữa chúng ta và Tây Môn Xuy Tuyết, người ngoài chẳng nên can thiệp vào.


Dĩ nhiên thị nói câu này để Hoa Mãn Lâu nghe. Sự thực Hoa Mãn Lâu cũng chẳng thể nhúng tay vào.


Gã cũng chẳng thể để bốn cô gái vô tội chết về lưỡi kiếm của Tây Môn Xuy Tuyết mà chưa biết làm thế nào.


Giữa lúc ấy bỗng nghe đánh choang một tiếng, Tây Môn Xuy Tuyết đột nhiên đưa tay ra đẩy vào khuỷu tay Tôn Tú Thanh. Thanh kiếm ở trong tay trái đập vào thanh kiếm bên tay mặt.


Hai kiếm đụng nhau làm cho tay thị tê chồn. Lập tức song kiếm của thị lọt vào tay Tây Môn Xuy Tuyết.


Tây Môn Xuy Tuyết lạnh lùng hỏi :


- Lùi lại đi! Hay là bức bách ta phải rút kiếm?


Thanh âm y lạnh lẽo nhưng mục quang lại ôn nhu, vì thế Tôn Tú Thanh mới còn sống.


Dù sao y cũng là một con người, một chàng trai thì khi nào y lại hạ độc thủ với một cô gái diễm lệ đã có lòng ưa thích y?


Tôn Tú Thanh sắc mặt càng lợt lạt hơn. Trong khóe mắt đã có ngấn lệ. Thị nghiến răng rít lên :


- Ta đã nói là bữa nay bọn ta nhất định liều mạng với ngươi. Nếu chúng ta... không giết được người thì... chịu chết trước mặt ngươi.


Tây Môn Xuy Tuyết cười đáp :


- Chết cũng chẳng ích gì. Sao các cô không trở về kêu toàn bộ nhân số ở một trăm lẻ tám tòa Thanh Y lâu đến đây?


Tôn Tú Thanh kinh hãi la thất thanh :


- Ngươi bảo sao?


Tây Môn Xuy Tuyết đáp :


- Độc Cô Nhất Hạc đã là tổng thủ lãnh ở Thanh Y lâu...


Tôn Tú Thanh tức giận ngắt lời :


- Ngươi bảo ta là người ở Thanh Y lâu ư? Ngươi có điên hay không? Lần này lão nhân gia đến Quan Trung thì nhận được tin lần thứ nhất ở Thanh Y lâu...


Đột nhiên ngoài cửa sổ mặt sau bật lên một tiếng keng. Một tia hắc quang nhỏ như lông trau xuyên qua cửa sổ bay vào đáng trúng lưng Tôn Tú Thanh. Mặt thị co rúm lại, người thị té vào lòng Tây Môn Xuy Tuyết.


Thạch Tú Vân đứng gần cửa sổ mặt sau tức giận quát lên một tiếng, xoay mình vọt ra, nhưng giữa lúc ấy bên ngoài cửa sổ lại có một tia hắc quang bắn vào lẹ quá, thị không tránh kịp.


Thạch Tú Vân la lên một tiếng. Thanh kiếm tuột khỏi tay bay đi. Người thị té xuống.


Lúc này Tôn Tú Thanh đã té vào lòng Tây Môn Xuy Tuyết. Tây Môn Xuy Tuyết dùng một tay ôm ngang lưng thọ, còn tay kia rút kiếm ra. kiếm quang lấp loáng.


Cả người lẫn kiếm đột nhiên xuyên qua cửa sổ vọt ra.


Lục Tiểu Phụng đã vọt qua một khuôn cửa sổ khác lướt ra ngoài.


Lại nghe tiếng Mã Tú Chân, Diệp Tú Châu tức giận quát tháo phi thân rượt theo.


Đêm dã khuya, gió thổi qua vườn rau sau cửa sổ. Bóng người không thấy đâu nữa.


Mọi người xuyên vào khu rừng dâu rậm rạp, bỗng nghe tiếng chó sủa vọng lại.


Kiếm quang của Tây Môn Xuy Tuyết đã chuồn vào rừng. Mã Tú Chân và Diệp Tú Châu chẳng nghĩ gì nữa hết sức rượt theo.


Những người trong nhà tại khu rừng này đều ngủ hết rồi, cả ánh đèn cũng không còn nữa. Ánh kiếm của Tây Môn Xuy Tuyết đã mất hút.


Một con chó vàng nhìn ra đường nhỏ phía sau rừng sủa loạn lên.


Mã Tú Chân giục :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Tình

Tình

Nó và nàng tuy yêu nhau trông thế giới ảo chưa được bao lâu nhưng tình cảm vô cùng

23-06-2016
Trẻ con và người lớn

Trẻ con và người lớn

Mà sao người lớn không được ngoan như vậy? *** Nắng nóng. Không khí mặn chát. Những

29-06-2016
Hoa hồng tặng Rose

Hoa hồng tặng Rose

Hoa hồng đỏ là loại hoa cô thích nhất, tên cô cũng là Rose, nghĩa là hoa hồng. Mỗi năm

30-06-2016
Hãy bảo nắng về đi

Hãy bảo nắng về đi

Hãy bảo nắng về đi "Hãy bảo nắng về đi Cho em quên nhớ nhung, cho em quên những phút

23-06-2016

XtGem Forum catalog