Lục Tiểu Phụng - Cổ Long

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 151
5 sao 5 / 5 ( 140 đánh giá )

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long - Chương 17 - Một nước cờ cao

↓↓

Bối phận tôn trưởng nhất của Võ Đang môn hạ, chính là Mộc đạo nhân.

bạn đang xem “Lục Tiểu Phụng - Cổ Long ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Thiết Kiên thở dài một hơi, nói :


- Không ngờ ba mươi năm sau, y vẫn còn làm được Chưởng môn Võ Đang.


Lục Tiểu Phụng cười khổ nói :


- Đây chỉ sợ đã nằm trong dự liệu của lão từ lâu.


Bọn họ đều hiểu trong bụng, hiện tại không có chứng cớ thiết thực gì, lại càng không thể động vào lão.


Chưởng môn phái Võ Đang, nhất định không thể dung thứ cho ai mạo phạm vào.


Hiện tại bọn họ chẳng có một chứng cớ gì, dù Mộc đạo nhân có thật là lão Đao Bả Tử đi chăng nữa, bọn họ cũng không làm được gì.


Vương Thập Đại buồn rầu nói :


- Thạch Nhạn tuy cũng biết mình sắp chết đến nơi, nhưng cũng còn không ngờ được lại quá đột nhiên như vậy.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Ông ta lâm tử không lẽ ngay cả một câu cũng không nói sao?


Vương Thập Đại nói :


- Chỉ có một câu.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Ông ta nói gì?


Vương Thập Đại nói :


- Y muốn ta nói lại với ngươi, ngươi đoán quả không sai.


Lục Tiểu Phụng bỗng đứng bật dậy, rồi lại chầm chậm ngồi xuống, miệng lẩm bẩm :


- Không được gì cả, dù tôi đoán không sai, cũng chẳng được gì cả.


Chàng có hỏi Thạch Nhạn, Mộc đạo nhân năm xưa có phải vì chuyện tư tình mà bị ép phải nhượng vị không.


Thạch Nhạn không nói gì, đợi đến lúc nói ra thì đã quá muộn.


Bí mật trong vỏ kiếm, hiện tại chắc chắn đã lọt vào tay Mộc đạo nhân, bọn họ đã hết còn có chứng cớ gì.


Thiết Kiên nói :


- Ông đoán không sai, nhưng làm chuyện quá sai.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Sai chỗ nào?


Thiết Kiên nói :


- Ông đã biết có người muốn đoạt kiếm thì đừng nên để Thạch Nhạn giữ bí mật lại trong vỏ kiếm.


Lục Tiểu Phụng nói :


- Chúng tôi làm vậy chỉ bất quá vì muốn dụ lão y ước hẹn đến Mãn Thúy Lâu.


Chúng tôi mới ngay mặt mở toang chân tướng của lão ra, bí mật trong vỏ kiếm nếu không phải đồ thật, lão nhất định sẽ nhìn ra, nhất định sẽ nghi ngờ.


Chàng thở dài nói :


- Lúc đó chúng tôi làm sao biết được bí mật lại bị tiết lộ ra, lão bỗng thay đổi chủ ý.


Thiết Kiên thở dài nói :


- Bất kể y là ai, cũng thật là một tay siêu quần, kế hoạch của y tuy bị phá vỡ tan tành, nhưng đến phút cuối cùng, y vẫn còn không bị thua.


Mọi người ngồi yên không nói gì, tâm tình đều rất thảm não.


Kế hoạch của bọn họ tuy xảo diệu, không ngờ đến phút cuối biến thành công cốc.


Ba Sơn Tiểu Cố nói :


- Hiện tại không lẽ chúng ta hoàn toàn không làm gì được y nữa sao?


Lục Tiểu Phụng trầm ngâm một hồi :


- Không chừng tôi còn có thể nghĩ được một cách.


Ba Sơn Tiểu Cố hỏi :


- Cách gì?


Lục Tiểu Phụng nói :


- Sư thúc của ông có phải cũng đang ở Võ Đang?


Ba Sơn Tiểu Cố nói :


- Ông ta không có ở đó.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Ông biết ông ta đang ở đâu không?


Ba Sơn Tiểu Cố nói :


- tôi biết chủ nhân của Toàn Phúc lâu là cựu thuộc hạ của ông ta năm xưa, đặc biệt làm thịt một con bò mộng mời ông ta lại, chuyện này ông ta nhất định không thể từ chối.


Lục Tiểu Phụng sáng rực mắt lên, chàng hỏi :


- Ông ta thích ăn thịt?


Ba Sơn Tiểu Cố nói :


- Đến nổi không có ngày nào không ăn thịt.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Ông ta ăn nhiều không?


Ba Sơn Tiểu Cố nói :


- Nhiều muốn chết người.


* * * * *


Mười bốn tháng tư, buổi chiều.


Trên cửa của Toàn Phúc lâu có dán một tờ giấy màu hồng :


"Nhà có quý khách, nghỉ bán một hôm".


Tuy nghỉ buôn bán, cửa không hề đóng lại. Bước vào cửa là thấy ngay Long Phi Sư Long Mãnh, oai vũ cao lớn, khí thế muốn nuốt cả con bò mộng.


Ba cái bàn xếp lại một chỗ, một nồi thịt lớn bày trên đó.


Lão ăn thịt không thích xắt nhỏ xắt thớ, kiểu cọ lôi thôi. Muốn ăn thịt là ăn từng cục, từng cục thịt.


Nguyên cả sảnh đường lớn, chỉ có một gã phổ ky đứng chực ở đằng xa, ngay cả chủ nhân cũng không thấy đâu.


Lúc lão ăn thịt, lão không muốn ai quấy nhiễu, lão cũng không thích nói chuyện.


Nhưng lão cũng không kêu người ngăn Lục Tiểu Phụng lại.


Lục Tiểu Phụng cứ thế bước thẳng vào, kéo một cái ghế, ngồi xuống đối diện với lão, mỉm cười nói :


- Ông mạnh khỏe?


Long Mãnh nói :


- Mạnh.


Lục Tiểu Phụng nói :


- Tôi nhận ra ông.


Long Mãnh nói :


- Ta cũng nhận ra ngươi, ngươi là Lục Tiểu Phụng.


Lục Tiểu Phụng nói :


- Nhưng tôi không quen biết Long Mãnh, tôi chỉ biết ông.


Long Mãnh cười lớn :


- Không lẽ ta không phải là Long Mãnh sao?


Lục Tiểu Phụng nói :


- Ông là Phi Sư thổ ty, không lẽ lại không phải là Tướng Quân ăn thịt đấy sao?


Long Mãnh không cười nữa, cặp mắt tròn vo tinh quang chiếu ra, trừng trừng nhìn Lục Tiểu Phụng.


Lục Tiểu Phụng nói :


- Tướng Quân không hề chết, Tướng Quân còn đang ăn thịt.


Long Mãnh nói :


- Ăn thịt tốt.


Lục Tiểu Phụng nói :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Khó lắm...

Khó lắm...

Đã gần 10 giờ. Yên và Linh đang ngóng những chiếc xe tải. Từ sáng tới giờ kiếm

25-06-2016
Cô gái của mùa thu

Cô gái của mùa thu

Tôi vẫn nhớ mùa thu đã cũ. Một mùa thu vàng rực lá me bay. Em rẽ lối hay mùa thu rẽ

24-06-2016
Vợ Ơi, Em Đừng Chạy

Vợ Ơi, Em Đừng Chạy

Cô cũng không biết tại sao hôm đó hắn lại đi theo cô, không biết tại sao hắn vừa

23-07-2016 22 chương
Password của chồng

Password của chồng

Rồi em phát hiện ngón tay giữa của anh có cái nhẫn bạc khắc chữ T. Anh đeo nó bao

01-07-2016

XtGem Forum catalog