Lục Tiểu Phụng nói :
bạn đang xem “Lục Tiểu Phụng - Cổ Long ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
- Bởi vì ta biết lão Đao Bả Tử là ai.
Tư Không Trích Tinh hỏi :
- Ai?
Lục Tiểu Phụng nói :
- Mộc đạo nhân.
Tư Không Trích Tinh giật bắn mình lên, ai ai cũng giật bắn mình lên.
Một hồi thật lâu, Thiết Kiên mới chầm chậm lắc đầu nói :
- Không đúng, không thể là y.
Lục Tiểu Phụng hỏi :
- Tại sao?
Thiết Kiên đáp :
- Lâu năm về trước, y đã có thể làm Chưởng môn Võ Đang, nhưng y lại đem ngôi vị nhường cho sư đệ mình là Mai chân nhân, do đó có thể thấy, y xem danh lợi quyền vị nhẹ lắm, sao lại đi làm chuyện như vậy được?
Lục Tiểu Phụng nói :
- Tôi vốn cũng không tin, tôi vốn tính kéo lão vào trong Ưng Sào đấy chứ.
Thiết Kiên hỏi :
- Không lẽ có người phản đối?
Lục Tiểu Phụng gật gật đầu, nói :
- Thạch Nhạn phản đối, Hoa Mãn Lâu cũng không tán thành.
Thiết Kiên hỏi :
- Tại sao?
Lần này lão hỏi Hoa Mãn Lâu.
Hoa Mãn Lâu ngần ngừ một hồi, chầm chậm nói :
- Lúc đó tôi không hoài nghi gì đến lão, chỉ bất quá cảm thấy lão và Cổ Tòng cư sĩ quá thân cận nhau, khó mà giữ được bí mật với Cổ Tòng.
Thiết Kiên hỏi :
- Ông thấy Cổ Tòng khả nghi sao?
Hoa Mãn Lâu nói :
- Võ công của y rất cao, nhưng sư thừa và lai lịch của y trước giờ không ai biết gì.
Thiết Kiên nói :
- Y là ẩn sĩ, mấy người ẩn sĩ thông thường đều phải vậy chứ.
Hoa Mãn Lâu nói :
- Ẩn sĩ lúc trước khi quy ẩn cũng có chút dĩ vãng, nhưng y không có, làm như y sinh ra là thành ẩn sĩ rồi vậy.
Thiết Kiên trầm ngâm một hồi, lại hỏi :
- Thạch Nhạn tại sao phản đối Mộc đạo nhân?
Lục Tiểu Phụng nói :
- Bởi vì lão biết Mộc đạo nhân không hẳn là thật tình nguyện ý nhượng vị cho Mai chân nhân.
Thiết Kiên chau mày nói :
- Không lẽ y cũng như Thạch Hạc vậy, bởi vì y làm chuyện vi phạm môn quy cho nên mới bị ép phải nhượng vị?
Lục Tiểu Phụng nói :
- Chắc là vậy.
Thiết Kiên nói :
- Y làm chuyện gì?
Lục Tiểu Phụng nói :
- Thạch Nhạn không chịu nói.
Nhà có chuyện xấu xa không thể bày ra, bất kể ra sao, Mộc đạo nhân cũng là sư thúc của y, lại là trưởng lão của Võ Đang.
Lục Tiểu Phụng nói :
- Thạch Nhạn tuy không chịu nói, hiện tại tôi vẫn có thể suy đoán ra gần hết.
Ba Sơn Tiểu Cố cũng nhịn không nổi, hỏi :
- Mộc đạo nhân năm xưa rốt cuộc đã làm chuyện gì vi phạm môn quy?
Lục Tiểu Phụng nói :
- Không những y lấy vợ ở ngoài, còn sinh ra con gái nữa.
Thiết Kiên sa sầm nét mặt, nói :
- Lời đồn không thể tin dễ dàng, những lời có liên quan đến danh tiết của một người, không nên dễ tin quá, mà còn không nên mở miệng là đề cập tới.
Lục Tiểu Phụng nói :
- Vâng.
Tư Không Trích Tinh lại giành nói :
- Nhưng y đã mở miệng ra rồi, nhất định phải nắm chắc gì trong tay.
Thiết Kiên nói :
- Không những chắc trong tay, còn phải có chứng cớ.
Lục Tiểu Phụng không có chứng cớ.
Nhưng những gì chàng phân tích và phán đoán, Thiết Kiên đại sư không thể không thừa nhận là rất có lý.
... Thẩm Tam Nương là vợ của Diệp Lăng Phong, nhưng lại sinh con gái cho lão Đao Bả Tử, người bà ta có lỗi với là Diệp Lăng Phong, không phải là lão. Tại sao lão Đao Bả Tử ngược lại đi hận bà ta? Không những vậy còn giết cả Diệp Lăng Phong?
Bởi vì lão Đao Bả Tử là Mộc đạo nhân, là biểu ca của Thẩm Tam Nương, cũng là người chồng chân chính của Thẩm Tam Nương.
Lục Tiểu Phụng nói :
- Mộc đạo nhân lúc đó còn đang tráng niên, Thẩm Tam Nương cũng đang xuân xanh đương độ... Trước mặt Thiết Kiên đại sư, chàng ăn nói rất hàm súc, những ý tứ của chàng ai ai cũng hiểu rõ.
Hai biểu huynh, biểu muội chắc chắn là có tư tình, khổ nổi Mộc đạo nhân lúc ấy đã là đệ tử Chưởng môn Võ Đang, dĩ nhiên không thể quang minh chính đại lấy bà ta làm vợ.
- Vì vậy lão mới nghĩ ra cái kế quý đại đào cương, để Thẩm Tam Nương đi lấy Diệp Lăng Phong, làm thụ thân con gái của lão.
- Tại sao lão lại chọn Diệp Lăng Phong?
- Bởi vì Diệp Lăng Phong cũng từng học kiếm ở Võ Đang, không những vậy còn do chính tay lão truyền thụ, vì ân sư, đệ tử dĩ nhiên không thể không hy sinh.
Nhưng sau này Mộc đạo nhân già đi, lại hay vân du bên ngoài, Thẩm Tam Nương phòng khuê tịch mịch, lộng giả thành chân, cùng với Diệp Lăng Phong dan díu tư tình.
Đợi đến lúc Mộc đạo nhân phát hiện ra, bà ta lại có thêm đứa con gái không nên có. Lão cũng phát hiện ra tư tình của bọn họ, dĩ nhiên là hận bọn họ đến tận xương tủy.
- Nhưng lão lại càng hận Võ Đang, bởi vì đệ tử của lão là Thạch Hạc cũng chịu chung mệnh vận như lão, bị ép phải nhượng ngôi vị Chưởng môn.
"Báo thù" và "quyền lực", hai chuyện đó, chỉ bất kỳ một thứ nào thôi cũng đủ làm người ta không chọn thủ đoạn, nhảy ra làm chuyện liều lĩnh.
- Nhưng điều đó vẫn còn chưa đủ chứng cớ chứng minh Mộc đạo nhân là lão Đao Bả Tử.
- Tôi còn có thể đưa ra vài điểm sự kiện để chứng minh. Điểm dễ dàng tiến hành, chỉ có mình lão mới ở gần Thạch Nhạn, chỉ có lão mới biết bí mật giấu trong vỏ kiếm.
- Bí mật đó rất có thể chính là cái bí mật năm xưa lão bị ép phải nhượng vị, vì vậy lão nhất định phải lấy cho được.
Đối với tình cảnh nội bộ Võ Đang, chỉ có lão là hiểu rõ hơn ai cả, vì vậy lão mới có thể bố trí đường thoái lui an toàn sau khi xong chuyện, có muốn rượt theo cũng không có cách nào rượt nổi.
Trường Tịnh và Trường Cẩn đều là đệ tử trực hệ môn hạ của lão, chỉ có lão mới mua chuộc được bọn họ.
Thạch Hạc trước giờ cô tị kiêu ngạo, chỉ có lão mới có thể chỉ huynh ra lệnh được y.
Bao nhiêu điểm đó, tuy chỉ bất quá là suy đoán, nhưng cũng đủ để làm thành một đường dây liên hệ hoàn chỉnh.
Huống gì trong tay của Lục Tiểu Phụng còn giữ một chi tiết rất trọng yếu :
- Tuy tôi đã biết từ lâu Biểu Ca không phải là Cố Phi Vân, nhưng tôi vẫn nhìn không ra lai lịch chân chính của y.
Thiết Kiên nhịn không nổi, hỏi :
- Hiện tại ông đã tra ra?
Lục Tiểu Phụng gật gật đầu nói :
- Biểu Ca chính là Cổ Tòng.
Câu đó vừa thốt ra, mọi người lại giật nảy mình lên.
Lục Tiểu Phụng nói :
- Mấy năm gần đây, Mộc đạo nhân và Cổ Tòng hình bóng không rời, thường kết bạn vân du, không những vậy, hành tung phiêu hốt, chỉ vì bọn họ thường thường phải về lại U Linh sơn trang.
Ba Sơn Tiểu Cố nói :
Chương trước | Chương sau