Lục Tiểu Phụng - Cổ Long

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 151
5 sao 5 / 5 ( 59 đánh giá )

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long - Chương 14 - Đêm Trăng Tròn Phát Sinh Án Mạng

↓↓
Lỗ Thiếu Hoa cười nói :


-Tuy tại hạ ăn cơm ở chốn công môn, nhưng đối với Xà Vương lão nhân gia vẫn một lòng ngưỡng mộ, chỉ cần công việc trôi chảy là tại hạ hết sức cấp phương tiện cho các vị huynh đệ dưới trướng lão nhân gia.


Sự thật hắn cũng hiểu muốn giữ cho địa phương này được thái bình thì hay hơn hết là đừng gây sự với bọn thủ hạ của Xà Vương.


Hắn nói tiếp :

bạn đang xem “Lục Tiểu Phụng - Cổ Long ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


-Sáng sớm hôm nay, ba ngàn huynh đệ thủ hạ của Xà Vương toàn bộ xuất động, tại hạ chưa hiểu đã xảy ra chuyện gì lớn lao, cũng chẳng thể nhắm mắt buông trôi. Vì thế tại hạ cũng phái người đi nghe ngóng khắp nơi.


Dương thành là một nơi quan trọng bậc nhất ở Lĩnh Nam, chỗ nào cũng lẫn lộn người lục lâm và dân lành. Kẻ nào muốn làm được đầu mục thường phải chơi lối hai mang.


Lỗ Thiếu Hoa lại nói :


-Khi tại hạ biết ra vụ mất tích của Tiết cô nương, liền lập tức cho người truy tìm tông tích.


Bây giờ Lục Tiểu Phụng mới biết khi nãy Lục Quảng không muốn tiến vào là vì tổng bộ đầu tại Dương thành có ở trong đó, dĩ nhiên bọn chúng muốn lánh mặt.


Kim Cửu Linh nói :


-Quần áo của Tiết cô nương còn lại mà người không thấy đâu thì chỉ còn một cách giải thích...


Lục Tiểu Phụng ngồi nghe, ruột rối như mớ bòng bong. Chàng cũng tin phần nào về lời phán đoán của Kim Cửu Linh.


Lại nghe Kim Cửu Linh nói tiếp :


-Người bắt Tiết Băng biết mình đã bị bại lộ hành tung liền lập tức đưa cô đi, nhưng hắn e ngại cô mặc đồ trắng như đập vào mắt người, nên hắn phải thay đổi y phục cho cô.


Rồi hắn đặt ra câu hỏi :


-Trong này có y phục để cô thay đổi không ?


Lỗ Thiếu Hoa mở tủ áo trong góc nhà thấy có bảy bộ. Y phục nam nhân có, nữ nhân cũng có, lại đủ quần áo cho người già người trẻ.


Kim Cửu Linh nói tiếp :


-Nơi đây có một cái giường, tức là chỉ một người trú, nhưng quần áo lại năm bảy thứ khác nhau. Cái đó chứng tỏ một điều...


Lục Tiểu Phụng tiếp lời :


-Chứng tỏ một điều là người này chỉ là một nhân vật nhưng giả làm nhiều nhân vật khác nhau.


Rồi chàng hỏi tiếp :


-Các hạ có thấy một đôi giày...


Kim Cửu Linh không chờ chàng nói hết câu đã hỏi :


-Giày đỏ phải không ?


Lục Tiểu Phụng đáp :


đúng rồi. Giày đỏ bằng đoạn hồng có thêu hoa, như một vị tân nương tử thường dùng.


Kim Cửu Linh nói :


- Do những hình tích mà chúng ta nhận xét thì người hậu sinh diêm dúa đến mướn phòng đúng là một nữ nhân cải dạng nam trang.


Lục Tiểu Phụng "ủa" lên một tiếng.


Kim Cửu Linh lại nói :


-Nơi đây chỗ nào cũng đầy tro bụi, hiển nhiên lâu ngày không có người qua lại. Cả những đồ vật dụng thường ngày cũng chẳng có gì mà lại có tấm gương.


Hắn muốn nói đàn bà thích soi gương.


Nhưng Lục Tiểu Phụng xen vào :


-Nam nhân cũng có người thích soi gương, vả lại muốn thay đổi hình dạng thì không có gương không xong.


Kim Cửu Linh đến gần cái bàn ở trước cửa sổ cầm tấm gương lên nói :


-Trên mặt gương còn in vết ngón tay vì có mồ hôi chứng tỏ là mới lưu lại.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


-Có phải vết ngón tay đàn bà không ?


Kim Cửu Linh gật đầu đáp :


-Nhưng không phải vết ngón tay Tiết Băng vì cô đã bị cầm tù ở trong này. Dù chân tay không bị cột thì người ta cũng điểm huyệt.


Trên giường chăn nệm bừa bãi dường như có người mới ngủ dậy.


Kim Cửu Linh nói :


-Nếu tại hạ đoán không lầm thì rất có thể mụ đã nằm trên giường này.


Lỗ Thiếu Hoa xen vào :


-Người anh em của Xà Vương nghe trong nhà có tiếng rên la nên đoán là Tiết cô nương đã bị thương.


Kim Cửu Linh trợn mắt lên nhìn gã. Hiển nhiên hắn không muốn Lục Tiểu Phụng biết điểm này khiến lòng chàng thêm xao xuyến khó chịu.


Lục Tiểu Phụng thở dài nói :


-Thực ra dù y chẳng nói tại hạ cũng đã nghĩ tới điểm này.


Kim Cửu Linh nói ngay :


-Nhưng trong nhà không có một giọt máu nào đủ chứng tỏ Tiết cô nương dù bị thương cũng không đến nỗi nặng lắm.


Đây chỉ là lời nói để an ủi chàng. Nếu Tiết Băng bị nội thương thì dù thương thế nặng tới đâu cũng không để huyết tích lại.


Có điều Lục Tiểu Phụng lại muốn nghe lời giải thích này, vì hiện giờ thực sự chàng cần được người khác an ủi.


Kim Cửu Linh lại nói :


-Người ấy lúc đưa Tiết Băng chạy đi tỏ ra rất lật đật nên còn lưu dấu vết lại.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


-Mụ đi vào lúc nào ?


Kim Cửu Linh đáp :


-Vào lúc trời chưa tối.


Lúc đó Lục Tiểu Phụng đang trên đường chuẩn bị đến Tây Viên phó ước và trước khi bà già bán mứt xuất hiện.


Rất có thể mụ đưa Tiết Băng đi rồi lập tức đến Tây Viên.


Mụ lại có thể là người mướn căn phòng này.


Kim Cửu Linh nói :


-Căn phòng này đã được mướn trước đây hai tháng vào ngày mười một tháng năm.


Lục Tiểu Phụng động dung hỏi :


-Mười một tháng năm ư ?


Kim Cửu Linh đáp :


-Vụ mất trộm ở Vương phủ nhằm ngày mười một tháng sáu. Vậy mụ đến thuê phòng trước một tháng rồi xẩy ra vụ trộm.


Lục Tiểu Phụng nói :


-Và ba ngày trước sinh nhật của Giang Trọng Uy.


Kim Cửu Linh hỏi :


-Vụ này có liên quan gì đến ngày sinh nhật của Giang Trọng Uy ?


Lục Tiểu Phụng đáp :


-Giang Khinh Hà đã đến chúc thọ Giang Trọng Uy vào ngày sinh nhật.


Kim Cửu Linh mục quang lấp loáng nói :


-Cũng ngày hôm ấy thị đem chìa khoá hầm rượu làm mô hình.


Lục Tiểu Phụng đáp :


-Muốn cho người ta khỏi nghi ngờ thị có dính líu vào vụ trộm, nên sau hơn hai chục ngày bọn chúng mới động thủ.


Kim Cửu Linh nói :


-Trước khi xảy ra vụ đạo án, dĩ nhiên họ phải trù liệu kế hoạch rất kín đáo, đồng thời tìm cách hiểu rõ hoàn cảnh trong Vương phủ để đến khi động thủ khỏi xảy ra sự


sơ sót.


Lục Tiểu Phụng nói :


-Bình thời dĩ nhiên mụ không thể xuất hiện bằng hình trang của một đại hán râu quai nón. Vậy thì tối hôm đó nhất định mụ phải tìm nơi bí mật để cải trang.


Kim Cửu Linh đáp :


-Chỗ này chính là nơi thích hợp cho vụ đó.


Lục Tiểu Phụng nói theo :


-Vì nơi đây ở giữa một thị trấn náo nhiệt không làm cho người ta sinh lòng ngờ vực.


Kim Cửu Linh thở dài nói :


-Xem chừng mụ này qua? là tay khôn ngoan nắm được nhược điểm và tâm lý của mọi người.


Lỗ Thiếu Hoa từ nãy giờ lẳng lặng ngồi nghe, bây giờ không nhịn được cất tiếng hỏi :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Ánh dương của tôi

Ánh dương của tôi

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết phải không") Trước

25-06-2016
Chuyện kể trên xe taxi

Chuyện kể trên xe taxi

Nhưng gã cũng biết, gã sẽ chẳng thể nào xua được hình ảnh cô gái có mái tóc nhuộm

01-07-2016
Cha chúc con đủ

Cha chúc con đủ

Và các bạn, khi các bạn đã đọc xong mẩu chuyện này, tôi cũng chúc các bạn như vậy.

30-06-2016
Sinh viên ký truyện

Sinh viên ký truyện

Mỗi năm, cứ vào dịp đầu thu, cho dù cuộc sống có bận rốn thế nào thì ba đứa hắn

24-06-2016
Đĩ còn trinh

Đĩ còn trinh

Thì ra là quà bên B tặng lại chính là em thư ký này sao? Hắn chợt trâm ngâm suy nghĩ.

29-06-2016
Lời nguyện cầu

Lời nguyện cầu

Một con tàu đang lênh đênh trên biển thì gặp bão to và bị đắm. Chỉ có hai trong số

01-07-2016

XtGem Forum catalog