Polaroid
Lục Tiểu Phụng - Cổ Long

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 151
5 sao 5 / 5 ( 121 đánh giá )

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long - Chương 12 - Nhà quỷ

↓↓

- Tại sao?

bạn đang xem “Lục Tiểu Phụng - Cổ Long ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Lục Tiểu Phụng nói :


- Bởi vì bà ta là đàn bà, không những vậy, tuổi tác cũng không còn nhỏ nhít gì.


Chàng than thở một hồi, rồi cười khổ nói :


- Đàn bà tới bao nhiêu đó tuổi tác, không khỏi mắc bệnh nghi thần nghi quỷ.


* * * * *


Mười một tháng tư, trời đẹp.


Hoàng hôn.


Từ sáng sớm hôm trước tới bây giờ, Liễu Thanh Thanh thốt ra bao nhiêu đó câu không bằng bình thường bà ta nói chuyện trong vòng một bữa ăn.


Nét mặt của bà ta cũng rất khó coi, không biết là hồn vía chưa ổn định lại được hay là vì đã gần đến giờ hành động.


Hiện tại bọn họ cách Võ Đang chỉ còn nửa ngày đường, lão Đao Bả Tử vẫn chưa nghe tin tức gì, cũng không giao cho bọn họ mệnh lệnh cuối nào, vì vậy, không những bà ta biến đổi, người khác cũng đều không khỏi lộ vẻ khẩn trương.


Không ai biết được kế hoạch này sẽ nắm chắc được bao nhiêu phần trong tay.


Thạch Nhạn, Thiến Kiên, Vương Thập Đại, Cao Hành Không . những người đó cơ hồ có thể xem là tinh hoa của võ lâm.


Huống gì, trừ bảy người đó ra, còn không biết bao nhiêu cao thủ đã đến núi Võ Đang.


- Anh nghĩ Tây Môn Xuy Tuyết có đến không?


- Y rất có thể không đến.


- Tại sao?


- Bởi vì y đang tìm Lục Tiểu Phụng, y nhất định không thể ngờ rằng Lục Tiểu Phụng dám lên núi Võ Đang.


Người nói câu đó chính là Lục Tiểu Phụng.


Chàng nói vậy, không chừng chỉ bất quá trong lòng chàng đang hy vọng như vậy.


Thành thị vào lúc hoàng hôn lúc nào cũng nhiệt náo, xe ngựa bọn họ đang đi xuyên qua phố chợ.


- Dù Tây Môn Xuy Tuyết không đến, Mộc đạo nhân nhất định sẽ ở đó, mấy năm nay tuy lão đã cơ hồ hoàn toàn thoái ẩn, những chuyện lớn như lập Chưởng môn trọng đại thế này, chắc lão không ở ngoài vòng đâu.


- Dĩ nhiên.


- Nếu Mộc đạo nhân đến đó, Cổ Tòng cư sĩ chắc là cũng sẽ đến, chỉ có hai người đó không thôi, đã không dễ gì đối phó.


- Tôi nghĩ lão Đao Bả Tử nhất định đã có sẵn cách đối phó với họ, nếu không tại sao lão chưa bao giờ liệt tên hai người này vào trong danh sách phải đối phó?


- Bất kể ra sao, hiện tại chúng ta không nên nghĩ đến những chuyện đó.


Lục Tiểu Phụng lại mở miệng ra :


- Chúng ta nên nghĩ đến chuyện gì?


- Nghĩ xem nên đi lại đâu ăn cơm bây giờ?


Biểu Ca, Quản Gia Bà, Hải Kỳ Khoát, hiện giờ đều ở hết trên xe, vốn đang muốn mở miệng nói gì đó, nhưng bỗng nhiên đồng thời câm miệng lại, sáu con mắt đang nhìn dính vào cửa tiệm bán rượu ở đối diện bên đường.


Xe ngựa đi rất chậm, đang lúc bọn họ đi qua quán rượu, đã có ba người bước vào quán.


Một người mặt đỏ trọc đầu, ánh mắt loang loáng như chim ưng. Một người thì cao như cây trúc, ốm nhách cũng như thân trúc, đi đường dao qua dao lại, hình như có trận gió nào thổi lại sẽ thôi y ngã lăn ra.


Còn có một người nữa đang vịn vào vai hai người khác, vẻ mặt xem ra đã mấy phần say sưa, nhưng lại là một đạo nhân đầu tóc bạc phơ.


Ba người này Lục Tiểu Phụng đều nhận ra hết, Biểu Ca, Quản Gia Bà, Hải Kỳ Khoát cũng đều nhận ra.


Người ánh mắt như chim ưng chính là tổng thủ lãnh của Thập Nhị Liên Hoàn Ồ, Ưng Nhãn Lão Thất.


Ngươi đi đường không vững lại là kẻ đã nổi danh giang hồ Nam Bắc về môn khinh công, Nhạn Đăng Sơn Chủ Cao Hành Không.


Còn lão đạo sĩ uống đã muốn say nhừ ra, chính là người bọn họ vừa đàm luận tới, lãnh tụ phái Võ Đang, Mộc đạo nhân.


Ánh mắt của Biểu Ca tuy đang nhìn dính vào bọn họ, trong lòng thì chỉ muốn xe ngựa chạy qua mau mau một chút.


Nào ngờ Lục Tiểu Phụng bỗng nhiên lại kêu kêu :


- Gọi xe dừng lại đây.


Biểu Ca giật bắn mình lên :


- Tại sao?


Lục Tiểu Phụng nói :


- Bởi vì chính ta muốn ăn cơm ở quán này.


Biểu Ca càng kinh ngạc :


- Ngươi không nhận ra ba người đó sao?


Lục Tiểu Phụng nói :


- Ta nhận ra bọn họ, nhưng bọn họ lại không nhận ra được ta.


Biểu Ca hỏi :


- Lỡ bọn họ nhận ra được thì làm sao bây giờ?


Lục Tiểu Phụng nói :


- Nếu bọn họ hiện tại nhận ra được chúng ta, đến Võ Đang cũng nhận ra chúng ta vậy.


Biểu Ca nghĩ một thoáng, rốt cuộc hiểu ý chàng :


- Có phải ngươi muốn thử xem bọn họ có nhận được ra chúng ta không?


Lục Tiểu Phụng hững hờ nói :


- Trước sau gì chúng ta cũng phải mạo hiểm qua một lần, hiện tại bị họ nhận ra, ít ra còn khá hơn lúc lên núi Võ Đang mới bị.


Câu nói ấy vừa thốt ra xong, Liễu Thanh Thanh đã dùng sức đập mạnh vào vách thùng xe, lớn tiếng nói :


- Ngừng xe lại.


Cho đến lúc đó, hiển nhiên mọi người đều cho rằng lối suy luận của Lục Tiểu Phụng không sai tí nào, vì vậy chẳng ai mở miệng phản đối.


Bởi vì lúc đó bọn họ còn chưa lên lầu.


Đợi đến lúc bọn họ lên rồi, hối hận đã không còn kịp nữa.


Người hối hận nhất, chính là Lục Tiểu Phụng.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Vu Lan và hồi ức mẹ

Vu Lan và hồi ức mẹ

Mỗi lần họp lớp, tôi lại cười trừ mỗi khi tụi bạn học cấp III khoe về việc mua

28-06-2016
Nhện và gián

Nhện và gián

Có con nhện và con gián cùng sống trong một ngôi nhà. Một hôm nhện bực bội bảo: –

24-06-2016
Hai con ngựa

Hai con ngựa

Một con Ngựa trắng rất đẹp, nó được người chủ giàu có cho ăn uống đầy đủ,

24-06-2016
Con hoang

Con hoang

Mấy tiếng "con hoang" như một vết chém sâu hoắm vào tâm hồn non nớt của tôi. Không

28-06-2016
Nơi tình yêu tái sinh

Nơi tình yêu tái sinh

(khotruyenhay.gq) "Em không yêu anh". Hiểu Đan quay đi. Chỉ còn một chàng trai đứng chơ vơ

29-06-2016