Pair of Vintage Old School Fru
Lục Tiểu Phụng - Cổ Long

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 151
5 sao 5 / 5 ( 66 đánh giá )

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long - Chương 12 - Nhà quỷ

↓↓

Bàn tay lạnh ngắt, khô đét, móng tay dài ít nhất là một tấc.

bạn đang xem “Lục Tiểu Phụng - Cổ Long ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Bà ta nhịn không nổi, la ầm lên :


- Ngươi là ai?


- Ngươi không thấy ta được, nhưng ta thấy ngươi.


Trong bóng tối, có người đang cười ngặt nghẽo.


- Ta là Thần Nhãn đây . Đây là giọng nói của đàn bà.


Không lẽ bàn tay này từ trong hộp thủy tinh thò ra sao?


Tiếng cười còn chưa dứt, bà ta đã lấy hết toàn thân sức lực chồm tới.


Bà ta chồm hụt.


Bàn tay lạnh ngắt khô đét ấy lại thò ra từ sau lưng bà ta lại, vỗ vỗ vào cổ họng.


Bà ta không phải là kẻ dễ dàng bị dọa cho ngất đi, nhưng bây giờ bà ta đã hôn mê bất tỉnh.


* * * * *


Mồng mười tháng tư, trời đẹp.


Lúc Liễu Thanh Thanh tỉnh lại, ánh mặt trời đang chiếu trên song cửa.


Song cửa đang di động, cây cối bên ngoài cũng đang di động, vùn vụt lùi lại như bay.


Bà ta dụi mắt mấy cái, bỗng phát hiện ra mình lại trở về cỗ xe, Lục Tiểu Phụng đang ngồi đối diện trước mặt, cười hì hì nhìn bà ta.


Bà ta cắn vào môi một cái thật đau.


Đây không phải là mộng.


Bà ta nhảy bật dậy, trừng mắt nhìn Lục Tiểu Phụng.


Lục Tiểu Phụng mỉm cười nói :


- Dậy sớm thế?


Liễu Thanh Thanh nói :


- Sớm? Bây giờ là sáng sớm?


Lục Tiểu Phụng cười nói :


- Thật ra cũng không thể xem là sớm gì nữa, tối hôm qua bà ngủ say như chết vậy.


Liễu Thanh Thanh hỏi :


- Còn anh?


Lục Tiểu Phụng nói :


- Tôi cũng có ngủ được một lát.


Liễu Thanh Thanh bỗng nhảy bật dậy, chồm qua, chồm lên người chàng, bóp lấy cổ họng chàng, hùng hổ nói :


- Nói, nói mau, đây rốt cuộc là chuyện gì vậy?


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Chuyện gì?


Liễu Thanh Thanh nói :


- Chuyện tối hôm qua . Lục Tiểu Phụng thở ra, nói :


- Tôi đang tính hỏi bà chuyện gì đã xảy ra? Đương không bỗng đụng đầu vào tường, cho bất tỉnh nhân sự ra?


Liễu Thanh Thanh la lối :


- Tôi có điên đâu, tại sao lại đụng đầu làm gì?


Lục Tiểu Phụng cười khổ nói :


- Ngay cả bà cũng không biết, làm sao tôi biết được?


Liễu Thanh Thanh hỏi :


- Tôi hỏi anh, những cây đèn trong nhà, tại sao tự nhiên tắt hết vậy?


Lục Tiểu Phụng nói :


- Đèn hết dầu, dĩ nhiên là tắt!


Liễu Thanh Thanh hỏi :


- Cái gã đào giun đi đâu mất?


Lục Tiểu Phụng nói :


- Đèn tắt, dĩ nhiên là y đi tìm dầu.


Liễu Thanh Thanh hỏi :


- Y có tìm ra không?


Lục Tiểu Phụng nói :


- Chính vì y tìm ra dầu, chúng tôi mới tìm ra bà.


Liễu Thanh Thanh hỏi :


- Y là người thật không?


Lục Tiểu Phụng nói :


- Không chừng là người, còn là người tốt, không những tìm được dầu, còn nấu một nồi cháo lớn, chúng tôi mỗi người ăn mấy tô.


Liễu Thanh Thanh ngẩn người ra, cả nửa ngày mới hỏi :


- Lúc đèn tắt, các anh đang ở đâu?


Lục Tiểu Phụng nói :


- Ở phía sau.


Liễu Thanh Thanh nói :


- Tôi đang ở phía trước, các anh ra phía sau làm gì?


Lục Tiểu Phụng nói :


- Bà ở đằng truớc, tại sao chúng tôi phải nhất định ở đằng trước? Chúng tôi chẳng phải là cái đuôi của bà, tại sao không được về phía sau xem xét?


Liễu Thanh Thanh bỗng la lớn lên :


- Quản gia, Quản Gia Bà, thằng con, các ngươi mau mau ra cả đây.


Cỗ xe ngừng lại, người bà ta gọi đã đến đầy đủ, bà ta lại đem những lời đã hỏi Lục Tiểu Phụng hỏi thêm vài lần nữa, mọi người đều trả lời như nhau.


Bọn họ cũng không hiểu, tại sao bà ta đương không lại đụng đầu vào tường.


Liễu Thanh Thanh cơ hồ tức muốn ngất xỉu ra, bà ta nhịn không nổi, phải hỏi :


- Không lẽ tất cả các người đều không thấy cái bàn tay đó sao?


Quản Gia Bà hỏi :


- Bàn tay nào?


Liễu Thanh Thanh nói :


- Bàn tay quỷ bóp vào cổ họng của ta.


Lục Tiểu Phụng bỗng cười cười nói :


- Tôi có thấy.


Chàng cười càng thêm thần bí :


- Không những đã thấy, mà còn đem nó về cả đây.


Liễu Thanh Thanh sáng rực mắt lên hỏi :


- Ở đâu?


Lục Tiểu Phụng nói :


- Ở ngay đây.


Chàng mỉm cười, lấy một sợi dây thừng đang treo lên song cửa, trên dây thừng còn có dính mấy cái móc dài chừng một tấc, giống như móng tay vậy.


- Đây có phải là bàn tay quỷ chèn lấy cổ họng của bà không?


Liễu Thanh Thanh nói không ra lời.


Hải Kỳ Khoát bỗng cười lớn nói :


- Không ngờ rằng Giang Nam nữ hiệp Liễu Thanh Thanh danh tiếng như cồn lại bị một sợi dây dọa ngất xỉu.


Lục Tiểu Phụng nói :


- Thật ra ngươi cũng phải biết điều đó từ lâu.


Hải Kỳ Khoát hỏi :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Hoa hồng đỏ

Hoa hồng đỏ

"- Chị em thích anh lắm! Em nghe chị ấy nói thế. Chị ấy muốn anh mua hoa hồng tặng

29-06-2016
Một người anh

Một người anh

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Sau khi có

27-06-2016
Phải chăng tình đầu...

Phải chăng tình đầu...

Chim non ơi, mày có mỏi cánh không? Hay mày đang tự do, vui vẻ mà quên mất cả việc mệt

25-06-2016
Chiếc cốc vỡ

Chiếc cốc vỡ

Anh tặng cô một chiếc cốc sứ trắng nhân ngày sinh nhật. Trên mặt cốc có in hình anh

29-06-2016
Năm Ấy Gặp Được Anh

Năm Ấy Gặp Được Anh

Truyện Năm Ấy Gặp Được Anh thuộc thể loại truyện ngôn tình có màu sắc thực tế,

26-07-2016 1 chương