Polaroid
Lục Tiểu Phụng - Cổ Long

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 151
5 sao 5 / 5 ( 78 đánh giá )

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long - Chương 11 - Chạy Trốn Truy Nã

↓↓

Cung Cửu đang rượt theo bọn họ, dĩ nhiên sẽ không trở về.

bạn đang xem “Lục Tiểu Phụng - Cổ Long ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Cái rương đã bị mở hé ra một đường kẻ, nhưng bọn họ vẫn còn ôm nhau chặt cứng trong đó, không hề muốn ra.


- Sau này anh chết đi, nếu Diêm Vương có hỏi anh, kiếp sau làm gì ?


- Anh sẽ nói anh muốn làm Tiểu Kê ?


- Trả lời đúng quá !


Cái rương ấy quả thật rất giống cái vỏ trứng, cái vỏ trứng ấy thật vừa an toàn, vừa ấm áp, vừa ngọt ngào.


- Anh tin là lúc gà con còn nằm trong trứng, chắc là không muốn ra ngoài gấp đâu.


- Tại sao ?


- Bởi vì chắc chúng nó biết, ra rồi, sẽ nhất định bị biến thành gà.


- Gà thường thường sẽ mau chóng biến thành gà hầm, gà nướng, gà luộc.


- Nghe nói chỉ có gà mái mới hầm được.


- Anh tính hầm em sao ?


- Anh không đành, nhưng thật tình em thơm quá, còn thơm hơn cả gà hầm.


- Anh tính ăn em sao ?


- Tính ăn muốn chết luôn !


Trời đã hoàng hôn.


Vỏ trứng gà rốt cuộc cũng có hai con gà con từ từ ló đầu ra.


Một con trống, một con mái.


Cửu thiếu gia ở một nơi dĩ nhiên không phải như vỏ trứng.


Căn nhà hoa mỹ, dụng cụ tinh trí, ánh tịch dương đang chiếu lên khung cửa dán giấy trắng toát.


- Y không có mặt ở nhà, không một ai lại đây sao ?


- Nhất định không !


Bao nhiêu năm nay, chưa bao giờ có người dám xông vào nhà Cửu thiếu gia, ngay cả cha của y cũng chưa hề.


Y vốn là một người rất cô ti và tự phụ.


- Vì vậy y rất thích soi mặt mình trong gương.


- Tại sao ?


- Bởi vì, người y chân chính yêu thích, chỉ là một mình y.


Trong phòng quả thật có một tấm gương rất lớn, xem ra hiển nhiên do một tay thợ khéo làm ra, từ thứ đồng tột nhất.


Và chắc chắn phải là một đôi bàn tay rất linh xảo ổn chắc.


- Tấm gương này do y mài thành đấy, chính y cũng cho rằng đây là một tấm gương sáng nhất trong thiên hạ.


Bên cạnh tấm gương có treo một thanh kiếm, thân hẹp, hình dáng rất cổ nhã.


- Đây là thanh kiếm của y. Y muốn đi giết người, sẽ bỏ kiếm ở nhà. Y giết người chẳng cần phải dùng tới kiếm.


Lục Tiểu Phụng gõ gõ đầu ngón tay vào vỏ kiếm, chầm chậm nói:


- Anh biết còn có một người, kiếm thuật cũng đã luyện tới mức "vô kiếm".


Sa Mạn hỏi:


- Tây Môn Xuy Tuyết ?


Lục Tiểu Phụng nói:


- Em cũng biết y sao ?


Sa Mạn chầm chậm nói:


- Em chỉ biết Cửu Cung luyện kiếm, cảnh giới không phải là mức đăng phong của kiếm thuật.


Lục Tiểu Phụng nói:


- Sao ?


Sa Mạn nói:


- Nếu đã luyện kiếm, thì hà tất phải chấp nhất vào hai chữ vô kiếm.


Lục Tiểu Phụng còn chưa kịp trả lời, bỗng nghe dưới trường có tiếng vỗ tay vang lên.


- Lão Thực hòa thượng.


Lục Tiểu Phụng la lên, ánh kiếm lóe lên, thanh trường kiếm sáng chói đã kề ngay vào cổ Lão Thực hòa thượng. Kiếm đưa ra quá nhanh ! Thanh kiếm dựa vào tấm gương đã được rút ra khỏi vỏ, đang nằm trong tay Sa Mạn, nàng xuất thủ nhanh đến độ, ngay cả Lục Tiểu Phụng cũng giật bắn cả người lên.


Lão Thực hòa thượng dĩ nhiên giật bắn người còn thê thảm hơn cả chàng, gương mặt y đã biến ra trắng bệch, y gượng cười nói:


- Thật ra cô nương không cần phải xuất thủ, hòa thượng đã biết cô nương là tay nữ kiếm khách số một đương thời !


Sa Mạn lạnh lùng nói:


- Ông biết thế sao ?


Lão Thực hòa thượng nói:


- Tuy hòa thượng chưa ăn thịt heo bao giờ, ít ra còn thấy heo đi qua đi lại, lúc nãy nghe cô nương nói, tôi đã bội phục muốn cúi rạp đầu xuống đất.


Lục Tiểu Phụng bật cười:


- Thì ra Lão Thực hòa thượng cũng biết nịnh bợ.


Lão Thực hòa thượng nói:


- Hòa thượng không phải nịnh bợ đâu, hòa thượng trước giờ luôn luôn nói thật !


Sa Mạn không cười, nàng vênh mặt lên:


- Chỉ tiếc là cô nương đây không muốn nghe nói thật.


Lão Thực hòa thượng nói:


- Cô nương thích nghe nói thế nào ?


Sa Mạn nói:


- Cô nương đây thích nghe những lời nịnh bợ !


Lão Thực hòa thượng chớp mắt:


- Tuy hòa thượng không biết nịnh bợ, chuyện khác thì biết rất nhiều.


Sa Mạn hỏi:


- Ông biết gì ?


Lão Thực hòa thượng nói:


- Làm mai mối cho người khác, cầu thân, làm chứng, đều là nghề ruột của hòa thượng.


Sa Mạn hỏi:


- Ông tính vì ai cầu thân, thế ai làm chứng ?


Lão Thực hòa thượng nói:


- Cho hai con gà con, một con trống, một con mái.


Sa Mạn cũng bật cười.


Chính lúc nàng bắt đầu cười, Lão Thực hòa thượng đã chùi người ra ngoài, vừa chùi ra đã núp vào sau lưng của Lục Tiểu Phụng:


- Con gà trống nhỏ là ngươi mà không chịu lấy con gà mái nhỏ, hòa thượng là người đầu tiên không bằng lòng !


Lục Tiểu Phụng nói:


- Ai nói tôi không chịu ?


Lão Thực hòa thượng hỏi:


- Ngươi chịu thật sao ?


Lục Tiểu Phụng chẳng thèm để ý tới y, chàng chỉ yên lặng nhìn Sa Mạn. Tinh lên một tiếng, thanh kiếm trong tay của Sa Mạn đã rớt xuống đất, hai người bỗng thình lình trở thành một người.


Lão Thực hòa thượng nhìn bọn họ, trên gương mặt lộ ra nét biểu tình gần như muốn khóc lên được, miệng y lẩm bẩm:


- Hòa thượng tại sao không đi làm gà trống con, tại sao lại đi làm hòa thượng !


Trong phòng không có rượu, ngay cả một giọt rượu cũng không. Lão Thực hòa thượng đang thở than:


- Một gã đàn ông nếu như trong phòng không có rượu, gã đàn ông ấy còn được coi là đàn ông không vậy nữa ?


Lục Tiểu Phụng nói:


- Không uống rượu không phải là đàn ông ?


Lão Thực hòa thượng nói:


- Cho dù chính y không uống, cũng phải để một chút đâu đó cho người khác uống chứ !


Sa Mạn hỏi:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Tình yêu thầm lặng

Tình yêu thầm lặng

Nó hay nhìn trộm Huy trong lớp. Cậu ấy là lớp trưởng, cậu ấy mạnh mẽ, cá tính,

24-06-2016
Gái Đến Ở Cùng Nhà

Gái Đến Ở Cùng Nhà

Tên truyện: Gái Đến Ở Cùng NhàTác giả: Hoang Thien AnhThể loại: Truyện VOZ, ReviewTình

18-07-2016 11 chương
Ngược lại với yêu

Ngược lại với yêu

Một giáo sư đang giảng về "tiểu thuyết" ở một lớp học của các nhà văn trẻ, giáo

01-07-2016
Thoảng

Thoảng

Thỉnh thoảng, anh tự hỏi bây giờ Minh như thế nào rồi. Cô ấy đã có ai hay chưa? Hay

24-06-2016
Nhật kí của chồng

Nhật kí của chồng

Tôi choáng váng mặt mày, ngước mắt nhìn trời, nước mắt tuôn trào thành sông, phụ

24-06-2016
Miền biển

Miền biển

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Biển hiền

27-06-2016
Gấu bông Carmen

Gấu bông Carmen

Ba năm trước, Ashley con gái tôi bị ung thư. Sau cuộc đại phẫu thuật, con bé trở nên

01-07-2016