XtGem Forum catalog
Lục Tiểu Phụng - Cổ Long

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 151
5 sao 5 / 5 ( 108 đánh giá )

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long - Chương 10 - Mạo hiểm lên tuyệt các

↓↓

- Tôi không có quyền giết người, cũng không muốn giết người.

bạn đang xem “Lục Tiểu Phụng - Cổ Long ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Lão Đao Bả Tử nói :


- Vậy thì ngươi nên thả hắn ra thôi.


Lục Tiểu Phụng bị bật ngờ :


- Thả hắn ra?


Lão Đao Bả Tử hững hờ nói :


- Gian tế thật sự đều đã chết sạch, trước giờ chưa có tên nào sống sót được quá ba ngày.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Hắn không phải gian tế sao?


Lão Đao Bả Tử nói :


- Dĩ nhiên hắn là gian tế, nhưng không phải là gian tế của phái Vũ Đương, mà là gian tế của ta, lâu năm lắm rồi, ta có phái hắn đến Vũ Đương nằm vùng.


Lục Tiểu Phụng ngẩn mặt ra.


Nhưng lão Đao Bả Tử đang cười, cười rất khoan khoái, lão nói :


- Bất kể ra sao, ngươi cũng nên cám ơn hắn.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Tại sao tôi phải cám ơn hắn?


Lão Đao Bả Tử nói :


- Cũng nhờ hắn mà ta mới chân chính tín nhiệm ngươi hoàn toàn.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Y cũng là người ông sai đến dò thử tôi?


Lão Đao Bả Tử mỉm cười nói :


- Có những người trời sinh là gian tế, ngươi chỉ để cho họ đi làm gian tế, ngươi sẽ không thất vọng tí nào.


Lục Tiểu Phụng nói :


- Gã này là trời sinh gian tế?


Lão Đao Bả Tử nói :


- Từ đầu đến chân là vậy.


Lục Tiểu Phụng thở ra, chàng bỗng đá Tôn Bất Biến một cái văng ra ngoài, lăng long lóc như trái banh.


Lão Đao Bả Tử cũng thở ra nói :


- Làm gian tế chỉ có một chỗ đó là xấu, hạng người đó thường thường giống như lừa, lúc nào cũng bị người ta đá cho hai cái.


Lục Tiểu Phụng nói :


- Tôi đã đá một cái rồi.


Lão Đao Bả Tử nói :


- Còn cái nữa ngươi tính đá ai?


Lục Tiểu Phụng nói :


- Đá chính tôi!


Lão Đao Bả Tử hỏi :


- Ngươi cũng là gian tế?


Lục Tiểu Phụng nói :


- Tôi không phải là gian tế, tôi chỉ bất quá là một con lừa, còn ngốc hơn cả con lừa ngốc.


Chàng lộ vẻ rất phẫn hận ra mặt :


- Bởi vì tôi liều mạng đi cứu con gái người ta, đổi lại là một cái chặt tay, không những vậy, còn chặt ngang vào cần cổ.


Lão Đao Bả Tử lại thở ra một tiếng rồi nói :


- Thật ra chính ngươi cũng nên biết ta nhất định không để ngươi đi cứu nó.


Lục Tiểu Phụng nói :


- Tôi không biết.


Lão Đao Bả Tử nói :


- Cái vũng bùn đó không những đâu đâu cũng có bẫy rập giết người, mà còn có vũng lầy, lọt chân vào là chẳng còn xương cốt gì cả, làm sao ta có thể để ngươi mạo hiểm được?


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Tại sao không thể?


Lão Đao Bả Tử nói :


- Bởi vì ta cần đến ngươi. Tướng Quân và Chung Vô Cốt đều đã chết rồi, hiện tại ngươi là cánh tay mặt của ta, nếu còn mất đi cả cánh tay mặt này, kế hoạch lâu nay của ta e rằng sẽ biến thành ảo ảnh thôi.


Lục Tiểu Phụng nói :


- Ý của ông có phải là nói, hiện tại, ông không thiếu được tôi?


Cái kiểu của chàng nói rất đặc biệt, cũng rất cẩn thận, lời nói đó chỉ cần sáu chữ là đủ nói hết ý nghĩa, lần này chàng lại dùng đến mười bốn chữ.


Câu trả lời của lão Đao Bả Tử lại đơn giản mà mau mắn :


- Đúng vậy.


Lục Tiểu Phụng bật cười.


Chính lúc chàng bắt đầu cười, thân hình của chàng đã bay lên như con chim ưng, bàn tay của chàng chính là ưng trảo.


Con mồi chính là cái mũ bằng trúc ở trên đầu của lão Đao Bả Tử.


Lão Đao Bả Tử còn ngồi ở đó không tí động đậy, nhưng chàng lại chụp hụt đi.


Cho dù là thủ pháp giảo hoạt, nhanh nhẹn đến đâu, cũng khó mà trốn khỏi vuốt chim ưng chụp xuống, chàng xuất thủ còn nhanh nhẹn chính xác hơn vậy.


Nhưng chàng đã chụp hụt, bởi vì lão Đao Bả Tử cả người lẫn ghế đã trượt ra ngoài như một chiếc thuyền trên dòng nước chảy siết. Chiếc ghế gỗ cũ kỹ nặng nề hình như đang ở trên người lão.


Lục Tiểu Phụng thở ra, thân hình rớt xuống, chàng biết lần đầu đã trật, lần sau lại càng khó mà đắc thủ.


Lão Đao Bả Tử nói :


- Ngươi muốn xem mặt ta?


Lục Tiểu Phụng cười khổ nói :


- Ông muốn tôi vì ông mà liều mạng, ít ra cũng phải để tôi xem mặt ông là hạng người nào.


Lão Đao Bả Tử nói :


- Ta khó coi lắm, ta cũng không muốn ngươi liều mạng vì ta, chuyện này thành công rồi, mọi người đều có lợi cả.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Còn nếu không thành công thì sao?


Lão Đao Bả Tử hững hờ nói :


- Ngươi có chết đi, cũng không mất mát gì, ngươi vốn là người đã chết rồi.


Lục Tiểu Phụng nói :


- Ông sáng lập ra U Linh sơn trang, chính là vì muốn tìm người thay thế ông mạo hiểm?


Lão Đao Bả Tử nói :


- Những người đến đây, vốn đã chết qua một lần rồi, chết thêm lần nữa thì đã có sao?


Lục Tiểu Phụng nói :


- Những người đã chết qua một lần, không chừng lại càng sợ chết.


Lão Đao Bả Tử đồng ý điểm đó :


- Có điều ở đây ẩn núp, có khác gì đã chết?


Lục Tiểu Phụng thở ra, chàng thừa nhận quả thật không khác gì lắm.


Cặp mắt sắc bén như đao của lão Đao Bả Tử đang từ sau cái mũ trúc nhìn chàng đăm đăm :


- Ngưới có nguyện ý ở đây suốt cả đời không?


Lục Tiểu Phụng lập tức lắc đầu.


Lão Đao Bả Tử nói :


- Trừ ta ra, nơi đây còn có ba mươi bảy người khách, hình như ngươi đều đã gặp qua, ngươi đã nhìn ra những gì?


Lục Tiểu Phụng cười khổ nói :


- Tôi chẳng nhìn ra gì cả.


Lão Đao Bả Tử hiển nhiên rất mãn ý :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Yêu thương thầm lặng

Yêu thương thầm lặng

- Cha không nghĩ rằng con có thể đền đáp được cho người đó đâu...Nhưng con vẫn

27-06-2016
Lạc lòng

Lạc lòng

Lâu lắm rồi Tâm mới lại bắt gặp cảm giác lạ lẫm ấy nơi mình. Nàng hồi hộp, nôn

30-06-2016
Nước mắt mẹ

Nước mắt mẹ

Mẹ nó bỏ cha con nó đi theo người đàn ông khác từ khi nó và đứa em út còn đỏ hỏn

23-06-2016
Thư chưa gửi chị

Thư chưa gửi chị

Một góc tối trong căn gác nhỏ đơn sơ, một khoảng lặng bao trùm một vùng đất "lắm

23-06-2016
Chiếc rương kính vụn

Chiếc rương kính vụn

- Em thấy hổ thẹn quá! - Người con út rơm rớm nước mắt. - Chính chúng ta đã ép bố

30-06-2016
Chúng ta ly hôn đi

Chúng ta ly hôn đi

Tôi đang chăm chú xem ti vi thì anh lên tiếng: "Chúng ta ly hôn đi!". *** Lúc anh nói câu

28-06-2016