Lục Tiểu Phụng - Cổ Long

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 151
5 sao 5 / 5 ( 92 đánh giá )

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long - Chương 10 - Mạo hiểm lên tuyệt các

↓↓

- Ngươi giết lão ta rồi?

bạn đang xem “Lục Tiểu Phụng - Cổ Long ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Tôn Bất Biến gật gật đầu nói :


- Tôi không thể nào để bất kỳ ai tìm ra thêm một Độc Cô Mỹ thứ hai.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Kẻ phản đồ ngươi đi tra xét ấy là ai?


Tôn Bất Biến nói :


- Người thứ nhất là Thạch Hạc.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Hiện tại ngươi tìm ra y chưa?


Tôn Bất Biến nói :


- Cái đó cũng là nhờ ông.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Chung Vô Cốt chết về tay ngươi?


Tôn Bất Biến nói :


- Hắn cũng là phản đồ của Vũ Đương. Tôi không thể để hắn sống được.


Ánh mắt của Lục Tiểu Phụng loang loáng, chàng hỏi :


- Ngọc Thụ kiếm khách Diệp Lăng Phong năm xưa có phải từng là môn hạ của Vũ Đương?


Tôn Bất Biến nói :


- Ông ta và Chung Vô Cốt đều là tục gia đệ tử của Vũ Đương, đều bị tiên tổ sư Mai chân nhân trục xuất ra khỏi môn phái.


Mai chân nhân là sư huynh của Mộc đạo nhân, tiếp Chưởng môn hộ phái Vũ Đương được mười bảy năm, mới truyền lại cho Chưởng môn hiện tại là Thạch Nhạn.


Tôn Bất Biến nói :


- Chúng tôi mài cứu lâu năm, đều cho rằng dùng thân phận của Độc Cô Mỹ ngụy trang là an toàn nhất, chỉ tiếc là...


Lục Tiểu Phụng nói :


- Tiếc là bí mật của ngươi vẫn bị Tướng Quân phát hiện ra?


Tôn Bất Biến cười khổ nói :


- Ai cũng cho là hắn bị thương rất nặng, tôi cũng cơ hồ bị gạt luôn, nào ngờ người nằm trong phủ Tướng Quân dưỡng thương không phải là hắn, hắn thì vẫn đang theo dõi sát tôi.


Lục Tiểu Phụng nói :


- Sao ngươi bị lộ tung tích ra?


Tôn Bất Biến nói :


- Hắn vốn là bạn thân của Độc Cô Mỹ, hắn biết được rất nhiều bí mật năm xưa của Độc Cô Mỹ, còn tôi thì không biết. Hắn lựa lời bắt chẹt tôi, tôi chỉ còn nước giết hắn bịt miệng.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Tại sao ngươi đem bí mật này nói cho ta biết?


Tôn Bất Biến nói :


- Hiện tại sự tình ngang trái, tôi không thể không nói, không những tôi muốn ông giữ cái bí mật này giùm tôi, còn nhờ ông giúp một tay. Nơi đây không còn chỗ nào cho tôi ở lại được, tôi phải nhất định mau mau trở về lại Vũ Đương.


Y gắng gượng cười một tiếng, lại nói tiếp :


- Dĩ nhiên tôi đã thấy rõ ông không phải là hạng người bán đứng bạn bè, trước sau gì tôi vẫn không tin ông lại đi câu dẫn vợ của Tây Môn Xuy Tuyết, nhất định các ông đã diễn trò, bởi vì các ông cũng muốn phá vỡ bí mật của U Linh sơn trang.


Lục Tiểu Phụng lại nhìn y chăm chú một hồi lâu, bỗng thở ra một hơi dài, nói :


- Tiếc quá... tiếc quá... thật là tiếc quá...


Tôn Bất Biến hỏi :


- Tiếc chuyện gì?


Lục Tiểu Phụng nói :


- Tiếc ngươi nhìn lầm người rồi.


Tôn Bất Biến biến hẳn sắc mặt, gằn giọng hỏi :


- Không lẽ ngươi đã quên ai đem ngươi lại đây?


Lục Tiểu Phụng lạnh lùng nói :


- Ta không quên, ta cũng không quên trong hai ngày nay ngươi đã liên tiếp hại ta ba lần, nếu không nhờ lão Đao Bả Tử, ta đã chết về tay ngươi.


Tôn Bất Biến nói :


- Không lẽ ngươi không nhận ra, đó là ta cố ý làm vậy cho bọn họ xem.


Lục Tiểu Phụng nói :


- Ta nhìn không ra.


Tôn Bất Biến nhìn dính vào chàng, y bỗng thở ra một hơi thật dài, nói :


- Tốt, ngươi tốt lắm.


Lục Tiểu Phụng nói :


- Ta không tốt, không tốt chút nào cả.


Tôn Bất Biến nói :


- Nếu vậy ngươi phải chết thôi!


Y vừa hét lên, người đã chồm tới, đầu ngón tay còn cách ngực của Lục Tiểu Phụng nửa thước, lòng bàn tay bỗng đẩy ra phía trước, đánh vào huyệt Huyền Cơ, chính là chưởng lực Tiểu Thiên Tinh của Vũ Đương, không những vậy, nhận huyệt còn rất chính xác.


Chỉ tiếc là chưởng lực của y vừa nhả ra, huyệt Huyền Cơ của Lục Tiểu Phụng đã không còn ở đó nữa, người của chàng cũng không còn ở đó.


Tôn Bất Biến lật bàn tay lại, Huyền Điểu Họa Sa, Bình Sa Lạc Nhạn, Bắc Nhạn Nam Phi, một chiêu ba thức, chưởng pháp nhẹ nhàng linh động mà dày đặc của Vũ Đương từ bàn tay của y sử ra, không những tận hết công lực, biến hóa cũng nhanh cực kỳ.


Lục Tiểu Phụng than lên :


- Môn hạ đệ tử Thạch đạo nhân quả nhiên giỏi thật.


Câu nói ấy vừa thốt xong, chiêu thức của Tôn Bất Biến lại toàn bộ trật ra ngoài, bất kể y xuất thủ nhanh nhẹn đến đâu, Lục Tiểu Phụng hình như đều nhanh hơn y một bước.


Chưởng pháp Vũ Đương vận dụng biến hóa ra sao, Lục Tiểu Phụng hình như biết không kém gì y.


Y bỗng ngừng tay lại, nhìn Lục Tiểu Phụng lom lom, rồi hỏi :


- Ngươi đã từng luyện qua võ công phái Vũ Đương?


Lục Tiểu Phụng cười cười nói :


- Ta chưa từng luyện qua võ công phái Vũ Đương, nhưng ta có rất nhiều bạn bè thuộc phái Vũ Đương.


Ánh mắt của Tôn Bất Biến lại lóe lên một tia hy vọng, y nói :


- Nếu vậy ngươi lại càng nên giúp ta trốn ra khỏi nơi đây.


Lục Tiểu Phụng nói :


- Chỉ tiếc ngươi chẳng phải là bạn của ta, ngươi cứu ta một lần, hại ta ba lần, hiện tại ta đã nhường ngươi tám chiêu, chúng ta coi như đã huề vốn.


Tôn Bất Biến cắn chặt răng nói :


- Được, ngươi cứ xuất thủ đi!


Lục Tiểu Phụng nói :


- Ta đang xuất thủ đây!


Chàng cũng sử dụng chưởng lực Tiểu Thiên Tinh của Vũ Đương, lòng bàn tay nhả ra, đánh vào huyệt Huyền Cơ.


Tôn Bất Biến đưa tay qua, nghiêng người một cái, vừa tránh khỏi nhát chưởng đó, bàn tay trái của Lục Tiểu Phụng đã chặt vào sau cổ chỗ huyết quản.


Y ngã ầm xuống, còn đang nhìn Lục Tiểu Phụng kinh ngạc.


Lục Tiểu Phụng mỉm cười nói :


- Ngươi không biết ta có hai tay sao?


* * * * *


Lão Đao Bả Tử ngồi trên chiếc ghế cũ kỹ mà rộng rãi của lão, nhìn Lục Tiểu Phụng, xem ra lão có vẻ khoan khoái lắm.


Ghế cũ cũng như bạn lâu năm vậy, làm người ta có cảm giác thoải mái, thật khoan khoái.


Chỉ tiếc là Lục Tiểu Phụng vẫn còn chưa thấy khuôn mặt của lào.


Tôn Bất Biến đang đứng trước mặt lão, nhưng lão chẳng thèm nhìn đến y, lão đối với Lục Tiểu Phụng hiển nhiên có hứng thú nồng hậu hơn bất kỳ người nào khác.


Lục Tiểu Phụng nói :


- Tên này là gian tế, là gian tế của phái Vũ Đương.


Lão Đao Bả Tử hỏi :


- Sao ngươi không giết hắn cho rồi?


Lục Tiểu Phụng nói :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Một thời Yahoo

Một thời Yahoo

Nhớ yahoo, nhớ cả một chặng đường đời của mình gắn với nó... *** 1. Nhớ nhất

23-06-2016
Biển lặng

Biển lặng

Để rồi sau 5 năm, khi lòng Thi vẫn tràn đầy tình yêu thì anh lại ra đi, ra đi vì một

29-06-2016
Hẹn nhau ở Pont-Neuf

Hẹn nhau ở Pont-Neuf

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Tình

25-06-2016
Anh ơi em sai rồi!

Anh ơi em sai rồi!

Cô và anh học chung một trường đại học. Cô là một người lạnh lùng, thờ ơ với

27-06-2016
Đàn bà thông minh

Đàn bà thông minh

Chị xinh đẹp, thông minh và kiêu hãnh. *** Học hết phổ thông, chị được chọn đi

30-06-2016
Mối Tình Đầu - Sogood

Mối Tình Đầu - Sogood

Đầu tiên phải kể sơ qua thế này.. lớp em là lớp cá biệt, tuần nào cũng đội sổ

17-07-2016 28 chương

Polaroid