Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 20
5 sao 5 / 5 ( 29 đánh giá )

Chỉ đao - Nam Kim Thạch - Chương 7 - Tiểu nguyệt sơn trang

↓↓

- Nếu ta muốn giết, chỉ cần giơ tay lên một cái là xong. Nhưng mà ta và Hoắc Vũ Hoàn dù sao cũng là bằng hữu.

bạn đang xem “Chỉ đao - Nam Kim Thạch” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Dù rằng hắn đã bội tín với ta, nhưng ta vẫn nghĩ đến mối tình "Bôi tửu kết minh" lúc ban đầu.


Chàng thiếu niên hứ một tiếng:


- Hoắc đại ca kết minh với ngươi bao giờ ?


Miêu Phi Hổ nói:


- Chúng ta bốn người đã cùng ngồi chung vào bàn tiệc ở phủ Thái Nguyên, luận bàn về chuyện đoạt tiêu. Lẽ nào Hoắc Vũ Hoàn không có nói chuyện này cho các ngươi biết sao ?


Chàng thiếu niên hỏi lại:


- Ngươi muốn nói là số tiêu của Song Long tiêu cục áp tải ?


Miêu Phi Hở gật đầu:


- Không sai !


Chàng thiếu niên cười nhạt:


- Ngươi nhắc ta mới nhớ, hôm đó ở Phủ Thái Nguyên, nguoi đã giao ước trước mặt đại ca ta, là lấy sông Hoàng Hà làm ranh giới. Mội bên sẽ ra tay đoạt tiêu trên phần ranh giới của nình mà không được xâm phạm lẫn nhau. Kết quà là chúng ta đoạt được số tiêu đó khi xe chưa qua khỏi sông Hoàng Hà.


Như thế bọn ta vẫn giữ dúng lời hứa. Vậy các ngươi còn mặt mũi nào mà nhìn bọn ta nữa chứ.


Miêu Phi Hổ nói:


- Nếu như các ngươi đoạt được số tiêu trên bờ dòng sông Hoàng Hà, thì bọn ta không có gì để nói. Nhưng đằng này xe tiêu đã qua sông, cũng có thể nói là đã vào ranh giới chung.


Vì vậy bất luận là ai cướp được, cũng phải chia đều ra bốn phần, như vậy mới là phải lý.


Chàng thiếu niên mỉm cười:


- Lão họ Miêu, ngươi cũng là nhân vật có tiếng tăm trong giới lục lâm, ngươi nói như vậy mà không sợ thiên hạ cười sao.


Miêu Phi Hổ hơi gắt giọng:


- Lời ta nói đều là chân lý, không đúng ắt phải sai, có gì là lạ, vậy ai dám cười ?


Chàng thiếu niên ngửa mặt cười lớn:


- Muốn người không biết thì mình đừng làm. Không ngờ đường đường là tổng trại chủ của Tam Thập lục trại lại là một tên vô lại...


Miêu Phi Hổ thản nhiên mỉm cười nói:


- Ngươi nói câu này ta phải cắt lưỡi của ngươi. Nhưng vì nể mặt của Hoắc Vũ Hoàn nên ta tha cho ngươi lần này.


Bây giờ ta hỏi ngươi lần nữa. Hoắc Vũ Hoàn hiện giờ ở đâu ?


Chàng thiếu niên hỏi lại:


- Ngươi tin rằng Từ mỗ này sẽ nói cho ngươi biết sao ?


Miêu Phi Hổ cười:


- Kỳ thật ngươi không nói ta cũng đã biết. Hoàng Phong Thập Bát Kỳ xưa nay hành tung vẫn thần bí. Lần này vì muốn bán số châu báu kia, nhưng lại bị người ta chặn lại ở Tiếu Nguyệt sơn trang này, đúng không ?


Chàng thiếu niên đứng ngẩng mặt im lặng không trả lời.


Miêu Phi Hổ lại cười khanh lhách:


- Nghe nói Song Long tiêu cục đã mời được rất nhiều cao thủ đến thành Lan Châu này rồi đó. Không biết tin này các ngươi đã biết hay chưa ?


Chàng thiếu niên vẫn đứng im lặng như trời trồng.


Miêu Phi Hổ lại nói tiếp:


- Theo ta nghĩ, Hoàn Phong Thập Bát kỳ, tuy tiếng tăm thiên hạ đểu biết. Nhưng mà trong trận chiến này, rất khó mà tránh được cảnh thương vong. Vì vậy chỉ sợ từ đây về sau khó mà giữ được tiếng tăm như xưa.


Chàng thiếu niên khẽ hứ một tiếng:


- Đây là chuyện của bọn ta, không cần các hạ phải quan tâm đến.


Miêu Phi Hổ nói:


- Tục ngữ có câu: "Hồ tử thố bi, vật thương kỳ loại". Chúng ta đã là bằng hữu đồng đạo, vậy tại sao có thể khoanh tay đứng nhìn chứ ? Vả lại số châu báu đó bọn ta cũng có một phần, thế thì không quan tâm sao được.


Chàng thiếu niên cười nhạt:


- Hoá ra điều mà ngươi quan tâm đến vẫn là số châu báu kia mà thôi.


Miêu Phi Hổ không hề phủ nhận nói:


- Tiểu Nguyệt sơn trang trước mặt là nước, sau lưng là núi. Chỉ có mỗi một cái cầu để làm lối ra vào. Hiện tại bọn cường địch đang ở thành Lan Châu. Nếu như các vị muốn thoát thân được an toàn, thì chỉ có duy nhất một con đường thuỷ mà thôi.


Nhưng mà nước sông Hoàng Hà thì chảy xiết, hơn nữa với một số lượng người như vậy, không dễ gì qua mắt được bọn chúng. Nếu như các vị vòng qua thành Lan Châu bằng con sông A Can này, thì quả là một con đường lý tưởng... Ta nói như vậy có đúng hay không ?


Chàng thiếu nêin mặt mày hơi biến sắc, nhưng vẫn không nói gì.


Miêu Phi Hổ đắc ý tấn công tiếp:


- Từ lâu nghe nói trong Hoàn Phong Thập Bát Kỳ có một vị gọi là Bách Biến thư sinh, tài trí hơn người. Chẳng hay có phải hắn đã phái ngươi đến đây dò đường, để nữa đêm hành động... ta đoán như vậy không biết có đúng hay không ?


Chàng thiếu niên không nói tiếng nào, nhưng đầu thì đã từ từ cúi xuống.


Miêu Phi Hổ càng đắc ý hơn:


- Bây giờ thời gian cũng không còn sớm. Vị Bách Biến thư sinh kia nhất định đang đợi tin tức của ngươi. Giả dụ hắn đã biết ngươi thất thủ bị bắt, không biết hắn sẽ khẩn trương như thế nào...


Dứng lại một lát, lão lại nói tiếp:


- Nhưng Miêu Phi Hổ ta không phải là kẻ không biết đạo lý. Dẫu sao chúng ta cũng là đồng đạo, chỉ cần hai bên nói rõ vẫn còn là bằng hữu của nhau...


Thế thì hai bên có thể liên thủ hợp tác chống lại bọn Song Long tiêu cục.


Chàng thiếu niên đột nhiên ngẩng đầu lên nói:


- Ngươi có điều kiện gì không ?


Miêu Phi Hổ nói:


- Điều kiện đương nhiên là có, nhưng hoàn toàn là do bên các ngươi quyết định.


Chàng thiếu niên bảo:


- Thế thì nói ra nghe chơi thử xem nào.


Miêu Phi Hổ nói:


- Bọn ta cũng chẳng có yêu cầu gì quá đáng, chỉ muốn y theo lời giao ước ban đầu là chia số châu báu ra làm bốn phần.


Còn số của cải trong Tiểu Nguyệt sơn trang đều là của Hoàn Phong Thập Bát Kỳ cả. Bọn ta sẽ không hề lấy một thứ gì.


Chàng thiếu niên hai mắt vụt sáng lên:


-Ngươi nói thật chứ ?


Miêu Phi Hổ nghiêm mặt nói:


- Đại Trượng phu đã nói một là hai. Quân tử cường đạo như ta, một lời đã ra, rùa bò còn không theo kịp...Miêu Phi Hổ ta thân phận thế nào mà nói ra phải giữ lời chứ ?


Chàng thiếu niên trầm ngâm một hồi khoảng chừng năm phút, rồi nói:


- Thấy lão cũng có thành ý, nên ta nói láo thử xem. Lần này bọn ta đến tận Lan Châu thành là vì muốn bán đi số châu báu kia. Không ngờ cái lão Quỷ Nhãn Kim Xung lại từ trần ngang, không báo trước lấy một tiếng cho phải đạo, cho nên không có cách nào bán được.


Hoắc đại ca vì có việc quan trọng nên đã rời khỏi sơn trang chưa trở về. Hiện tại trong sơn trang chỉ có tam ca phụ trách...


Miêu Phi Hổ liền cắt ngang:


- Tam ca của ngươi chính là Bách Biến thư sinh phải không ?


- Biết rồi mà còn làm bộ hỏi, đúng vậy !


Chàng thiếu niên lại nói tiếp:


- Tam ca biết được người của Song Long tiêu cục cũng đã đến thành Lan Châu này. Cho nên đã quyết định công khai vận chuyển số châu báu kia đi trước...


Hơn nữa tam ca cũng đã thấy được, con đường rút lui ba hôm trước, chính người đã đích thân tự chính mình đến đây xem xét địa hình rồi.


Miêu Phi Hổ nói:


- Hắn ta đã tự chính mình, đích thân xem xét rồi, thế còn lệnh lạc cho ngươi đến đây làm cái gì vậy ?


Chàng thiếu niên đáp:


- Tam ca đã bố trí sẵn, đợi sau khi đại ca chúng ta trở lại sơn trang thì lập tức : "tẩy trang" mà rút lui. Nhưng mà không ngờ kế hoạch "tẩy trang" đã bị tên tổng quản Lý Thuận trong sơn trang nghe được, Nên hắn vội vàng ngày đêm chạy đến Thái Nguyên, nói tình hình của bọn ta cho Song Long tiêu cục biết. Vì vậy huynh đệ họ Long mới lậo tức triệu tập các cao thủ kéo đến đây.


Vì tình thế bắt buộc, cho nên bọn ta không thể không hành động sớm hơn dự định được...


Miêu Phi Hổ hỏi:


- Các ngươi định bao giờ hành động ?


Chàng thiếu niên liền nói:


- Chinh trong đêm...


Vừa nói được ba chữ, chàng thiếu niên hình như biết mình lỡ lời, nên đột nhiên im bặt.


Miêu Phi Hổ vuôt hàm râu lưa thưa vài cọng nói:


- Chính là trong đêm nay phải không ?


Chàng thiếu niên buông một tiếng thở dài não nề, tưởng chừng như đá mà nghe được cũng phải thở dài theo:


- Đã lỡ nói ra, thôi thì không có gì phải dấu diếm. Tam ca ta đã hạ lệnh mang toàn bộ tài sản sơn trang chở trên hai chiếc thuyền. Bây giờ chỉ chờ đêm xuống là liền rời khỏi Tiểu Nguyệt sơn trang. Ta phụng mệnh đến đây thám thính trước và tiếp ứng.


Miêu Phi Hổ mỉm cười nói:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Khi tình đầu trở lại

Khi tình đầu trở lại

Trên thế giới này, mỗi ngày mỗi giờ ta gặp qua biết bao nhiêu người, có người trở

25-06-2016
Câu chuyện bát mì

Câu chuyện bát mì

Trong cuộc sống ngày nay, xin đừng quên rằng còn tồn tại lòng nhân ái. Đây là một

01-07-2016
Con cáo và cái bóng

Con cáo và cái bóng

Một con cáo tinh thần đang vui vẻ thèm ăn rời hang đi tìm mồi. Khi nó chạy, nắng

24-06-2016
Rồi trái tim sẽ ổn

Rồi trái tim sẽ ổn

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không") Tôi

25-06-2016
Thế nào mới là yêu?

Thế nào mới là yêu?

Dẫu rằng hôm nay tôi sẽ không nói lời chia tay với em. Nhưng tôi quyết định hôm

26-06-2016
Học trò đầu tiên

Học trò đầu tiên

Vào đại học được 2 tháng tôi tình nguyện dạy kèm tiếng Anh cho 4 học sinh lớp 6 ở

24-06-2016

pacman, rainbows, and roller s