Duck hunt
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 20
5 sao 5 / 5 ( 126 đánh giá )

Chỉ đao - Nam Kim Thạch - Chương 5 - Linh đường địch ảnh

↓↓

Lão phụ nhìn La Vĩnh Tường từ đầu 9ến chân rồi hỏi:

bạn đang xem “Chỉ đao - Nam Kim Thạch” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Xin hỏi quý danh của công tử là gì ?


La Vĩnh Tường vội đáp:


- Tại hạ họ La, mọi người thường gọi là La Duy Tứ.


Và dám hỏi lão trượng có phải là người nhà họ Đơn ?


Lão phụ gật gật đầu nói:


- Không sai đây chính là nông trại của nhà họ Đơn. Tất cả mọi người ở đây đều họ Đơn. Nghe giọng nói của La công tử hình như không phải là bản xứ ?


La Vĩnh Tường đáp:


- Tại hạ là người phủ Thái Nguyên, tỉnh Sơn Tây.


Đơn lão phu nhân liền "ồ" lên một tiếng:


- Thật vậy sao ? Tướng công của ta cũng là người phủ Thái Nguyên, vậy chúng ta là người đồng hương rồi.


La Vĩnh Tường liền cúi người nói:


- Hương trưởng túc là thôn trưởng, đồng hương túc là cùng nhà. Vậy xin lão trượng nhận một lạy này.


Nói xong liền xụp xuống lạy một lạy.


Đơn lão phu nhân cười lớn :


- Không dám ! Không dám ! A Mãnh, hãy mau thay ta đỡ La công tử dậy.


Gã hán tử liền đưa tay đỡ La Vĩnh Tường đứng dậy.


Lúc ấy La Vĩnh Tường đã ngầm vận khí thử thì phát giác gã hán tử tuy to con, nhưng không giống con nhà luyện võ.


Đơn lão phu nhân nói:


- Ta vừa nhìn thấy tướng mạo của công tử đã biết ngay không phải là người xấu. Tiểu nhi không biết nên thất lễ. Vậy xin La công tử đừng có để bụng.


La Vĩnh Tường đáp:


- Hoá ra tráng sĩ đây là lệnh lang của lão phu nhân ư ?


Đơn lão phu nhân nói:


- Lão thân có tất cả bảy đứa con trai. Nó chính là đứa nhỏ nhất và tính tình cũng lỗ mãng nhất, cho nên mới đặt tên là Mãnh.


Rồi Đơn lão phu nhân chỉ những đứa trẻ bên cạnh tiếp:


- Bọn chúng đều là cháu chắt của lão thân cả.


La Vĩnh Tường làm bộ ngạc nhiên nói:


- Dám hỏi lão phu nhân năm nay được bao nhiêu tuổi thọ ?


Đơn lão phu nhân cười cười nói:


- Công tử thử đoán xem.


La Vĩnh Tường cố ý làm ra vẻ không biết:


- Lão phu nhân gần lục tuần rồi chăng ?


Đơn lão phu nhân cười lớn nói:


- La công tử, không giấu gì người con trai của lão thân đều đã trên năm mươi tuổi cả. Đứa cháu lớn nhất của lão thân tháng trước cũng vừa mới lập gia thất. Lão thân năm nay đã bảy mươi lăm tuổi rồi đó.


La Vĩnh Tường giả vờ vô cùng ngạc nhiên:


- Điều này quả thật không thể nào ngờ được. Sức khoẻ của lão phu nhân dồi dào như vậy, hơn nữa lại tốt phúc, nhưng mà tại hạ..


Nói đến đây sắc mặt đột nhiên trở nên sầu thảm, rồi bất ngờ buông một tiếng thở dài nghe não nuột.


Đơn lão phu nhân ngạc nhiên:


- La công tử tại sao không nói tiếp đi ?


La Vĩnh Tường lắc đầu:


- A ! Không nói ra càng tốt hơn.


Đơn lão phu nhân đỡ lời:


- Chúng ta đều là người đồng hương cà, có gì cứ tự nhiên nói ra hà tất phải kiêng kỵ.


La Vĩnh Tường thấp giọng nói:


- Không phải là tại hạ kiêng kỵ mà là chỉ vì xúc cảnh thương tình mà thôi. Nhìn thấy lão phu nhân con cháu quây quần, phúc thọ lưỡng tòan mà nghĩ đến sự bất hạnh của mẫu thân, cho nên cầm lòng không được...


Đơn lão phu nhân liền hỏi:


- Lệnh đường thế nào ?


La Vĩnh Tường cảm khái nói:


- Thưở nhỏ tại hạ đã không có phụ thân, tất cả mọi cực khổ đều dồn hết lên đôi vai gầy của mẫu thân.


Người đã vất vả nuôi nấng tại hạ đến lúc trưởng thành, rồi đột nhiên người lâm trọng bịnh, tất cả các đại phu đều phải bó taỵ Vì muốn cầu nguyện cho mẫu thân khỏi bệnh hiểm nghèo, cho nên tại hạ thà bỏ hết công danh để sáng chiều cầu Trời khẩn Phật để cho mẫu thân tai qua nạn khỏi...


Đơn lão phu nhân cắt ngang lời của lão:


- Thì ra công tử muốn đến Bách La tự là để cầu nguyện cho mẫu thân sao ?


La Vĩnh Tường vừa cúi đầu lau nước mắt vừa đáp:


- Trong mấy năm nay tại hạ đã đi khắp nam Bắc, Từ Ngũ Đài sơn cho đến Tây Ngục sơn, hiện tại đang chuẩn bị đến Bách La tự, Thanh Thành và Nga Mi sơn. Sau đó sẽ đến Nam Hải, phổ Đà...


Đơn lão phu nhân xúc động quay sang nói với mọi người:


- Các người đều nghe thấy rồi chứ ?


La công tử đây vì bệnh tình của mẹ mà bỏ hết công danh phú quý, vượt qua ngàn dậm xa xôi đến các danh sơn để lễ lạy cầu nguyện cho mẫu thân...


Nếu các ngươi đây có thể chỉ cần được một nửa tấm lòng hiếu tâm giống như La công tử đây, thì ta chết cũng được nhắm mắt.


La Vĩnh Tường vội nói:


- Mỗi người đều có một số mệnh, mẫu thân của tại hạ làm sao có thể so được với lão phu nhân.


Đơn lão phu nhân xua tay nói:


- Hiếu tử đến nhà, đây là một vinh dự khó được. A Mãnh ngươi hãy đi gọi toàn bộ ca ca tẩu tẩu của ngươi đến đây, bảo bọn chúng đến xem La công tử mà làm gương.


Tự nhiên từ một kẻ lạc đừong, La Vĩnh Tường biến thành khách quý của nhà họ Đơn và được Đơn phu nhân đích thân mời vào trong nhà.


Vừa bước vào tới thềm, La Vĩnh Tường đã nhìn thấy bên trong có bài vị đề rằng: "Vong phu Đôn Luân". Ngày tháng ghi trên bài vị đến hôm nay chưa quá "Ngũ Thất", điều này hoàn toàn phù hợp với những điều Quỷ Nhãn Kim Xung đã ghi.


Không lâu sau, tất cả già trẻ, nam nữ đều nhất tề kéo đến chật cả trên bốn mươi người.


Nhưng mà bốn mươi con người này đều sống cả. Đừng nói là chết mà ngay cả một chút bệnh cũng không có. La Vĩnh Tường trong lòng cảm thấy rất là nghi hoặc. Bởi vì La Vĩnh Tường tin rằng Vô Vi đạo trưởng nhất định sẽ không nói dối.


Thế thì những gì thấy trước mắt sẽ được giải thích ra sao ?


Những người nhà họ Đơn tiếp đãi La Vĩnh Tường rất ân cần. Trong nháy mắt họ đã chuẩn bị xong một tiệc rượu rất là thịnh sọn.


Bảy người con trai của Đơn lão phu nhân thay nhau kính rượu La Vinh Tường. Còn các phụ nữ thì lo bưng thức ăn lên. Bọn họ chạy tới chạy lui lăng xăng. Đơn lão phu nhân tuy không ăn uống nhưng cũng đích thân ngồi tiếp chuyện La Vinh Tường.


La Vĩnhh Tường lòng có hơi hoài nghi nên có hơi đề phòng. Không dám uống rượu nhiều., cũng không dám ăn nhiều. Chỉ uống vài ly và ăn vài bát, rồi viện cớ hơi khó chiu đứng lên rời khỏi bàn


Đơn lão phu nhân bèn ra lệnh:


- La công tử đến đây chắc cũng mỏi mệt rồi. Vậy mọi người hãy giải tán đi ! A Mãnh, ngươi hãy mau thu dọn thư phòng của phụ thân ngươi để La công tử chuẩn bị đi nghĩ.


La vĩnh Tường nói:


- Tại hạ chỉ là một kẻ lạc đường, nếu có được một chỗ nằm cũng là cảm kích lắm rồi, đâu dám chiếm thư phòng của chủ nhân.


Đơn lão phu nhân thở dài:


- Nói câu này không sợ La công tử cười chọ Ở đây phòng ốc tuy nhiều, nhưng vì là thâm sơn nên rất ít khi có khách đến từ xạ Vì thế khách phòng đã bị bỏ hoang , hư cũ hết rồi. Hiện tại chỉ còn thư phòng của tiên phu là tương đối sạch sẽ và yên tịnh. Xin La công tử đừng từ chối nữa, hãy nghỉ ở đây qua đêm đi.


La Vĩnh Tường lợi dụng thời cơ liền hỏi:


- Chẳng hay Đơn lão anh hùng qua đời đã được bao lâu rồi ?


Đơn lão phu nhân trầm giọng đáp:


- Đã hơn một tháng.


La Vĩnh Tường tiếp:


- Không biết Đơn lão anh hùng đã bị bệnh gì ?


Đơn lão phu nhân đáp:


- Theo như đại phu nói thì là bệnh đờm quyết, những người có tuổi sợ nhất là bệnh này, một khi nó phát bệnh thì hết phương cứu chữa.


La Vĩnh Tường suy nghĩ một hồi rồi nói:


- Khi còn sống, có phải Đơn lão anh hùng thường hay thở khò khè phải không ?


Đơn lão phu nhân lắc đầu nói:


- Không có, tướng công nhỏ hơn lão thân bốn tuổi, từ nào đến giờ sức khoẻ rất tốt.


Nhưng mà tại sao công tử lại hỏi đến chuyện này vậy ?


La Vĩnh Tường đáp:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Khi con gái 30

Khi con gái 30

Khi 20, say rượu lần đầu vì thất tình, khóc lóc vật vã thảm thiết. 30 tuổi, thảnh

27-06-2016
Lòng kiêu hãnh

Lòng kiêu hãnh

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016
Một giờ thăm nuôi

Một giờ thăm nuôi

Mọi chuyện không còn bình yên nữa khi mà một hôm, Tôi nhận được một giấy mời ra

25-06-2016
Nắng lên rồi em đi nhé

Nắng lên rồi em đi nhé

Em có thói quen mỗi khi giận anh thì viết một status trên Facebook. Facebook của em vỏn vẹn

26-06-2016