La Vĩnh Tường cười cười lắc đầu nói:
bạn đang xem “Chỉ đao - Nam Kim Thạch” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
- Không có chuyện gì, có lẽ là bọn người hầu không để ý, nên đã để rơi vào trong nồi...
Kim Tam nương nương chồm người về phía trước nhìn, gương mặt tươi cười của bà ta đột nhiên trở nên lúng túng. Thì ra giữa hai miếng măng có một con gián đã bị chết.
Lâm Tuyết Trinh thấy vậy liền nôn miếng thịt gà mới ăn vào ra hết.
Mặt của Kim Tam nương nương hết đỏ lại trắng. Bà ta quay sang quát Lý Thuận:
- Mau đi gọi lão bếp trưởng họ đường đến đây cho ta, còn những tên đầu bếp khác trói lại hết, một tên cũng không để chạy thoát...
La Vĩnh Tường vội nói:
- Đây chỉ là chuyện nhỏ, tiểu muội hà tất phải nóng giận như thế.
Kim Tam nương nương mặt đanh lại nói:
- Xin đại ca đừng ngăm cản tiểu muộiị Tuy thức ăn không sạch chỉ là chuyện nhỏ, nhưng lại là nguyên nhân chủ yếu gây ra bệnh.
Việc tiên phụ bị mắc bệnh cũng rất có thể từ đây mà ra cả. Hôm nay tiểu muội không thể không làm nhỏ việc này được.
Nghe Kim Tam nương nương nói vậy thì việc này có thể rất nghiêm trọng, cho nên La Vĩnh Tường làm thinh không khuyên ngăn nữa.
Kim Tam nương nương thấp giọng quát:
- Lý tổng quản ngươi còn chưa chịu đi !
Lý Thuận vôi vàng dạ một tiếng rồi bước nhanh ra ngoài. Bọb a hoàn đang có mặt trong phòng đều biến sắc. Tất cả bọn họ đều đứng xuôi tay cúi đầu, ngay cả tiếng thở mạnh cũng không dám.
Một lát sau, Lý Thuận cùng hai tên gia đinh dẫn một người mập mạp, dáng vẻ giống như tên đầu bếp, bước vào trong phòng.
Tên đầu bếp kia bụng phệ, bước đi loạng choạng, vừa đi vừa cúi đầu và luôn tay lau mồ hôi trên trán. Mới bước vào hắn ta vội vàng cúi xuống, vừa khấu đầu miệng nói:
- Tiểu nhân thật đáng chết ! Tiểu nhân thật đáng chết !
Kim Tam nương nương mặt lạnh như tiền nói:
- Hãy ngẩng đầu lên yết kiến Hà lão gia trước.
Tên đầu bếp ngẩng đầu nhìn lên phía La Vĩnh Tường, reồi lại lướt mắt về phía Mạnh Tôn Ngọc và Lâm Tuyết Trinh một lượt. Sau đó hắn phủ phục xuống nói:
- Tiểu nhân là Đường Thất xin yết kiến Hà lão gia, thiếu gia và tiểu thư.
La Vĩnh Tường nhìn thấy đôi mắt hắn rất nhỏ, nhưng ma nhãn quan lại sắc bén, bất chợt trong lòng liền sinh nghi.
Kim Tam nương nương quát:
- Lão Đường, món Hồng Khảo tử kê này do chính tay nhà ngươi điều chế ?
Đường Thất đáp:
- Dạ bẩm phu nhân chính là do tiểu nhân điều chế. Khi múc vảo trong nồi thì còn rất sạch, không biết tại sao bây giờ lại có con gián ở trong ấy.
Kim Tam nuong nương hứ một tiếng:
- Ngươi nói khi múc vào nồi còn rất sạch, vậy lẽ nào con gián này do ta tự bỏ vào trong nồi hay sao ?
Đường Thất khấu đầu nói:
- Tiểu nhân không dám nói vậy, chỉ mong phu nhân khai ân cho.
Kim Tam nương nương nói:
- Ngươi đã vào sơn trang này mười mấy năm rồi, trang chủ và ta chưa từng bạc đãi ngươi, vậy mà không ngờ ngươi lại lấy oán báo ân làm ra những việc hại người như vầy. Ta hoi? ngươi còn có lương tâm không chứ...
Đường Thất vội nói:
- Phu nhân minh giám. Việc này không phai? là do tiểu nhân làm ra. Cho dù tiểu nhân có mấy lá gan đi nữa cũng không dám làm những việc tày trời như vậy.
Kim Tam nương nương cười nhạt:
- Nhất định là có người xúi giục ngươi.
Đường Thất lại khấu đầu hoảng sợ nói:
- Quả thật tiểu nhân không biết, xin phu nhân khai ân tiểu nhân đâu dám...
Kim Tam nương nương cắt ngang lời hắn:
- Việc trang chủ bạo bệnh mà qua đời hãy còn chưa rõ, nhưng bây giờ có thể nói là minh bạch rồi. Nếu ngươi không chiu. khai thật ra thì cũng không sao, ta chỉ cần giai? nguoi đến nha phủ Lan Châu, lúc ấy sẽ có quan gia xử lý ngươi, thế thì sợ gì ngươi không nói ra chứ.
Nói đoạn Kim Tam nương nương hướng về Lý Thuận vẫy tay nói:
- Ngươi hãy đi goi. bọn họ chuẩn bị xe, cầm theo danh thiếp cuả trang chủ, sau đó giai? tất cả bọn đầu bếp đến nha môn.
Đường Thất toàn thân toát cả mồ hôi, hắn vừa phủ phục vừa van xin:
- Phu nhân khai ân ! Phu nhân khai ân ! Phu nhân khai ân !...
Kim Tam nương nương quát:
- Lôi hắn đi !
Hai tên gia đinh dạ một tiếng, rồi bước đến hai bên xốc nách Đồng Thất
La Vĩnh Tường đột nhiên đưa tay ra ngăn lại nói:
- Tiểu muội có thể vì đại ca mà tha cho hắn không ?
Kim Tam nương nương nói:
- Đai. ca không phai? cầu xin cho hắn. Những bọn nô tài vong ân bội nghiã như vậy chết cũng đáng mà.
La Vĩnh Tường gật gật đầu nói:
- Muội nói rất phải. Nhưng mà việc trong nhà không nên để cho người bên ngoài biết, hơn nữa thi hài cuả Kim lão đệ chưa lạnh thì hà tất phải làm kinh d0ộng đến quan phủ, nếu để thiên hạ biết được người ta sẽ cười cho.
Kim Tam nương nương nói:
- Ý cuả đại ca là...
La Vĩnh Tường vội tiếp lời:
- Về nguyên nhân gây bệnh cho Kim lão đệ tốt nhất là chúng ta không nên báo quan, mà việc này đích thân chúng ta tự điều tra lấy, đừng để lan truyền ra bên ngoai?.
Kim Tam nương nương nói:
- Nhưng mà tên nô tài này nhất định không chiu. khai, vậy chúng ta có biện pháp gì bắt hắn nói thật ra chứ ?
La Vĩnh Tường mỉm cười nói:
- Việc này đâu có gì khó !
Dứt lời, quay sang goi. người mang giấy bút ra, rồi viết lên mảnh giấy mấy hàng chữ. Viết xong, lấy manh giấy giao cho Đường Thất, sau đó đưa tay vỗ nhẹ lên vai Đường Thất hạ giọng nói:
- Ngươi hãy đi đi ! Ta sẽ đợi câu trả lời cuả ngươi trước giờ ngọ.
Đường Thất vừa nhận lấy tờ giấy mặt hắn liền biến sắc. Vái chào moi. người xong, hắn vội vã bước ra ngoài.
La vĩnh Tường nói:
- Xong rồi ! Bây giờ xem như hết chuyện. Tiểu muội cứ việc yên tâm, chỉ trong nữa ngày hắn nhất định sẽ khai ra sự thật.
Kim Tam nương nương không nói gì, chỉ đứng gật gật đầu, sau đó bà ta cũng xin cáo từ.
Một lát sau, Lý Thuận cũng xin phép cáo từ. Gã dẫn hai tên gia đinh vội vàng rời khoi? Tây khoa viện.
Khi Kim Tam nương nương trở về ngôi mật thất ở hậu trang thì lúc ấy Đường Thất đang ngồi trên chiếc ghế bành, mồm lão thở hổn hển, mồ hôi thì ra như tắm.
Bên cạnh lão có một mảnh giấy đang nằm dưới đất, nét chữ trên mảnh giấy được viết rất rõ ràng, và màu mực cũng còn rất mới.
Kim Tam nương nương liền nhặt mảnh giấy mở ra xem, chỉ thấy trên mảnh giấy có viết mấy câu thợ Thơ rằng:
" Thập Bát Thiết Kỳ hiệu Hoàn Fong
Nhơn xưng bách biến thiện dị dung
Uổng tương du cẩu yêm Quỉ Nhãn
Nan đảo huệ nhãn thức anh hùng
Thiên lý cắc fòng fi ác ý
Nhứt quan hư thiết khai? nghi ai.
Lính bổn đường đường nam tử hán.
Nại hổ tự cam tác trù dụng "
Tạm dịch:
" Hoàng Fong Thập Bát Thiết Kỳ
Nổi danh "Bách biến" gioi? về dị dung.
Mưa sâu "Quỉ Nhãn" chuyên dùng.
Nhưng không qa mắt anh hùng được đâu.
Ác tâm đã dứt từ lâu
1 lần diện kiến giải hầu nghi nan
Đường đường qân tử nam trang.
Cớ sao cam chịu nhục nhằn thế kia"
Kim Tam nương nương vừa xem xong liền hoảng hốt nói:
Chương trước | Chương sau