- Khẩn cầu giúp đỡ ?
bạn đang xem “Chỉ đao - Nam Kim Thạch” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
Thiết Liên Cô chen vào:
- Chúng ta không hề quen biết, người đến cầu xin giúp đỡ cái gì ?
Lâm Tuyết Trinh thấp giọng:
- Đúng vậy ! Ta cùng các vị không hề quen biết, cho nên không dám mạo muội xin giúp đỡ. Nhưng việc náy có chút liên quan đến Hoắc đại hiệp, vì vậy ta mới dùng trăm phương ngàn cách tìm đến đây,,,
Hoắc Vũ Hoàn ngạc nhiên hỏi:
- Có quan hệ đến ta sao ?
Lâk Tuyết trinh gật gật đầu, rồi lấy từ trong người ra một cái túi nhỏ hơi dài, cầm trên tay nói:
- Ở đây có vật này, xin mời Hoắc đại hiẽp xem qua.
Hoắc Vũ Hoàn vừa đưa tay đón lấy thì bị Thiết Liên Cô nhanh tay cướp mất.
Nhưng Thiết Liên Cô không mở túi ra xem liền, mà thuận tay đưa thanh kiếm cho gã đại hán dáng người hơi thấp đứng ở bên cạnh nói:
- Cẩn thận xem chừng ả, nếu như trong cái túi này, ả dùng thủ đoạn gì, thì ngươi lập tức cắt đầu của ả.
Gã đại hán thấp ngưởi tiến bước lên trước, dùng mũi kiếm chỉ vào yết hầu của Lâm Tuyết Trinh quát:
- Nhắm mắt lại, không được nhúc nhích.
Lâm Tuyết Trinh không một lời biện bạch, lặng lẽ nhắm mắt lại.
Lúc ấy Thiết Liên Cô mới bắt đầu mở cái túi ra.
Sau khi tháo ra hết hai lớp vải bọc ngoài, bên trong là một chiếc hộp gỗ hình vuông dài.
Thiết Liên Cô hết sức cẩn thận mở nắp hộp ra, thần sắc đột nhiên biến đổi. Thì ra trong hộp là một cây Chỉ Đao được dùng giấy cắt thành
Cây Chỉ Đao này từ chất liệu giấy cho đến hình dáng đều hoàn toàn giống hình tượng độc môn của Hoắc Vũ Hoàn. Duy chỉ có một điểm không giống là trên cán đao có năm chữ màu đỏ máu, năm chữ đó là: Thiên Hạ Đệ Nhất Đao.
Thiết Liên Cô ngẩng đầu nhìn Lâm Tuyết Trinh một cái, mày hơi chau, rồi hai tay dâng cái hộp cho Hoắc Vũ Hoàn.
Hoắc Vũ Hoàn vừa nhìn thấy, lập tức đôi mày rậm liền nhíu lại. Hơi trầm ngâm một hồi, rồi xua tay ra lệnh cho gã đại hán thấp người:
- Đại Ngưu, mau lui ra.
Gã đại hán thấp người đáp một tiếng, thu kiếm lui về chỗ cũ.
Lúc bấy giờ Lâm Tuyết Trinh mới thở nhẹ một tiếng, rồi từ từ mở mắt ra.
Ánh mắt của Hoắc Vũ Hoàn giống như hai (tia điện lạnh) lưỡi kiếm, chỉa thẳng vào mắt Lâm Tuyết Trinh. Bất chợt hỏi rắng :
- Lâm cô nương, vật này từ đâu cô có ?
Lâm Tuyết Trinh từ từ đáp:
- Trên người của tiên sư
- Xin hỏi cao danh đại tánh của lệnh sư là gì ?
- Kim Đao Hứa Vũ.
- Có phải Hứa lão anh hùng thường được mọi người gọi là Nhất Đao Chấn Hà Sóc nổi danh khắp Hà Giang không ?
- Không sai.
- Lão anh hùng đã qui tiên rồi sao ?
- Đúng vậy. Trước đây một tháng, tiên sư đột nhiên bị người ám toán. Trước khi rời khỏi, hung thủ còn lưu lại cây chỉ đao này...
Hoắc Vũ Hoàn hết sức kinh ngạc, trầm giọng nói:
- Xin mời, cứ nói tiếp.
Lâm Tuyết Trinh nói:
- Sau khi tiên sư bị hại, toàn thân không tìm thấy một vết thương. Tìm kiếm khắp phòng cũng không có hung khí. Nhưng ba lớp áo trên ngực của người bị rạch một lỗ. Chính cây chỉ đao này được cắm trên lỗ rách đó.
Mọi người đều không khỏi biến sắc, ngơ ngác nhìn nhau nói:
- Có chuyện này sao ?
Thiết Liên Cô tức giận trừng mắt:
- Lẽ nào ngươi hoài nghi đại ca của ta giết chết sư phụ của ngươi hay sao ?
Lâm Tuyết Trinh nói:
- Ta không có nói như vậy.
- Thế tại sao nhà ngươi tìm đến đây ?
- Ta không thể không đến bái kiến Hoắc đại hiệp, bởi vì Chỉ Đao là biểu tượng của Hoắc đại hiệp...
Thiết Liên Cô hừ một tiếng:
- Nói bậy ! Tuy chỉ đao là biểu tượng của đại ca ta, nhưng đại ca của ta từ trước đến nay chưa hề giết người vô tôi. Mọi người trên giang hồ đều biết Chỉ Đao là biểu tượng cho chính nghĩa, lẽ nào ngươi không biết hay sao ?
Lâm Tuyết Trinh bình tĩnh trả lời:
- Ta biết, nhưng bây giờ Chỉ Đao xuất hiện, tiên sư lại bị sát hại một cách thê thảm, biểu tượng của chính nghĩa há không thể biến thành hung khí giết người hay sao ?
Thiết Liên Cô lớn tiếng:
- Nếu sư phụ ngươi thật sự do bọn ta giết, thì bọn ta chũng không cần ohải phủ nhận, việc này rõ ràng là có người âm mưu giá hoa...
Lâm Tuyết Trinh liền tiếp lời:
- Ta cũng tin là có người đang có ý đồ giá hoạ, nhưng bình sanh tiên sư sống cuộc sống thanh đạm, không màng danh lợi, không thù oán với ai. Vì vậy ta nghĩ kẻ giá hoa. này nhất định là kẻ thù của Hoắc đại hiệp, cho nên mạo muội đến đây cầu kiến.
Thiết Liên Cô nói:
- Nếu như ngươi muốn gặp đại ca ta, thì phải quang minh chính đại mà cầu kiến, tại sao ngươi lại dùng quỷ kế này để trêu đùa bọn ta ?
Lâm Tuyết Trinh thở nhẹ một tiếng:
- Hoàn Phong Thập Bát Kỳ hành tung xuất quỷ nhập thần, nếu không làm như vậy, làm sao có thể gặp được các vị ? Vì sự bất đắc dĩ, cho nên những điều nào mạo muội thất lễ, xin các vị rộng lòng thứ tội cho.
Nói xong, quả nhiên cúi đầu thi lễ với mọi người chung quanh.
Thiết Liên Cô đứng thừ người ra, cười khổ nói:
- Ngươi làm vậy là hại bọn ta rồi.
Lâm Tuyết Trinh ngạc nhiên:
- Tại sao ?
Thiết Liên Cô nói:
- Bây giờ mọi người đều biết bọn ta lấy được một số đồ cổ và châu báu có giá trị, ai không muốn được chia một phần ? Hiện tại châu báu không thấy, lại vác về một người sống, tai hoa. này há chẳng phải là oan uổng hay sao ?
Mọi người nghe nói những lời này đều không nhịn được cười lớn lên..
Hoắc Vũ Hoàn cũng không nhịn được cười, bèn đưa tay vẫy gã đại hán thấp người nói:
- Đại Ngưu, hãy đem cho Lâm cô nương một cái bàn. Bất luận là như thế nào, cô ta cũng là người khách đầu tiên của Hoàn Phong Thập Bát Kỳ chúng ta.
Gã đại hán thấp người dạ một tiếng, rồi bước vào bên trong lấy thêm một cái bàn, sau đó bày lên bàn một cái chung, rượu và thức ăn
Lâm Tuyết Trinh nói đa tạ xong ngồi xuống,đưa tay lấy cái đùi gà đưa lên miệng cắn một miếng lớn.
Xem ra, Lâm Tuyết Trinh có lẽ rất đói, vì đã hai ngày một đêm núp trong rương.
Hoắc Vũ Hoàn không quấy rầy nàng, chỉ lo quan sát kỹ càng thanh Chỉ Đao trong hộp gỗ. Đợi đến khi nàng ăn hết cái đùi gà, mới từ từ hỏi:
- Lâm cô nương có quan hệ gì vời tiêu cục Song Long ?
Lâm Tuyết Trinh đáp:
-Không có quan hệ gì.
Hoắc Vũ Hoàn lại hỏi:
- Còn Thần Toán Tử LiêuNguyễn ?
Lâm Tuyết Trinh lắc lắc đầu nói:
- Cũng không hề quen biết.
Hoắc Vũ Hoàn ngạc nhiên:
- Nếu vậy họ cũng bị gạt luôn sao ?
Lâm Tuyết Trinh nói:
- Không dấu gì Hoắc đại hiệp, bí mật người núp trong rương lần này, chỉ có hai người biết mà thôi. Một là ta, còn người thứ hai là sư huynh ta.
Hoắc Vũ Hoàn vẻ chăm chú hỏi:
- Dám hỏi sư huynh của cô nương là ai ?
Lâm Tuyết Trinh đáp:
- Sư huynh ta họ Mạnh, gọi là Mạnh Tôn Ngọc. Từ khi tiên sư bị sát hại, chúng ta cùng thề rằng phải báo thù cho người.Nhưng ngặt một điều không biết hải bắt đầu từ đâu. Muốn cầu kiến Hoắc đại hiệp lại không thể được, nên cuối cùng phải nghĩ ra kế sách này.
Hoắc Vũ Hoàn nói:
- Dám hỏi người giả mạo quan gia Tần Phủ, ra mặt thuong lượng với tiêu cục Song Long chính là lệnh sư huynh ?
Lâm Tuyết Trinh gật đầu:
Chương trước | Chương sau