Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 20
5 sao 5 / 5 ( 107 đánh giá )

Chỉ đao - Nam Kim Thạch - Chương 20 - Phụng mệnh như phi (Hết)

↓↓

- Bây giờ giết hắn đi, hà tất phải đợi đến ngày mai.

bạn đang xem “Chỉ đao - Nam Kim Thạch” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Mọi người nhất tề chuẩn bị, đừng có nói nhiều với hắn.


- Giết! Giết! Giết"


Mọi người phẫn nộ, hò hét vang trời hình như sắp ào cả lên.


Hoắc Vũ Hoàn đưa tay lên ngăn cản, lại đồng thời nghiêm mặt nói:


- Không được động thủ! Các ngươi chỉ nôn nóng nhất thời mà thôi. Chẳng lẽ không lo nghĩ đến an nguy của Lâm cô nương sao?


Vô Vi đạo trưởng nhắc nhở nói:


- Đại ca chớ bị mắc lừa. Lão thất phu này nhất định đã phát giác ra rằng chúng ta đã có cách khắc chế ám khí hình cá của hắn, nên tự biết không thể địch lại chúng ta, vì vậy định tìm cách rút lui...


Hoắc Vũ Hoàn hạ giọng quát:


- Nhị đệ, im ngay"


Vô Vi đạo trưởng tựa như phát giác mình đã lỡ lời, vội vàng ngậm miệng lại không lên tiếng nữa.


Hoắc Vũ Hoàn quay sang nói với Tào Lạc Sơn:


- Các người hãy đi đi. Nhưng ngươi nhớ lấy, tốt nhất đêm nay không được rời khỏi đây trong phạm vi năm mươi dặm. Nếu không thì xảy ra bất cứ hậu quả gì, Hoắc mỗ hoàn toàn không nhận lãnh trách nhiệm đâu đấy.


Tào Lạc Sơn cười nhạt nói:


- Yên tâm đi! Bọn ta đã tới rồi, thắng bại còn chưa phân quyết định sẽ không bỏ đi đâu.


Tuy ngoài miệng nói vậy, nhưng trong lòng lão vô cùng kinh sợ. Lão tự nhủ thầm, may mà mình còn chưa xuất thủ. Không ngờ bí mật của bức Bách Lý Đồ đã bị Hoắc Vũ Hoàn khám phá ra rồi. Xem ra bọn chúng thật sự đã có cách giải phá, nếu không thì làm sao lại ung dung như vậy?


Ám khí hình cá thật sự đã bị thất bại? Thế thì chỉ dựa vào cây Thanh Hồng kiếm làm sao có thể thắng được Hoắc Vũ Hoàn?


Nghĩ đến đây, trong lòng lão không khỏi đâm ra lo lắng. Tay lão nắm chặt đốc kiếm, lùi dần từng bước ra xa.


Hoắc Vũ Hoàn và Hoàn Phong Thập Bát Kỳ quả nhiên vẫn đứng yên, không hề ngăn cản.


Thật ra họ nào có phải không muốn cản trở bọn chúng lại. Có điều tầm hưu dư mà lực bất túc. Trong bụng mọi người đều hiểu rõ, tất cả mọi người tại đây đều không có ai là đối thủ của Tào Lạc Sơn cả.


Thế thì "Hoắc Vũ Hoàn" kia cũng không phải thật. Hoàn Phong Thập Bát Kỳ quá phân nửa số cũng đều do cải trang thành.


Khi La Vĩnh Tường mang vết thương trở về mật cốc. Trong cốc trừ Vô Vi đạo trưởng ra thì có mấy huynh đệ bị thường ma Tào Lạc Sơn lại sắp tới nơi rồi. Vì tình thế nguy cấp nên mới nghĩ ra kế "không thành" này.


Thế là La Vĩnh Tường giả làm Hoắc Vũ Hoàn, lão lựa thêm mấy vị tiểu huynh đệ vào cho đủ số Thập Bát Kỳ. Sau đó kéo nhau ra miệng cốc nghênh địch và cố ý đóng kịch với Vô Vi đạo trưởng để phô trương thanh thế.


May mà Hoắc Vũ Hoàn xưa nay vẫn dùng khăn che mặt, nên lần này La Vĩnh Tường mới có thể gạt được Tào Lạc Sơn.


Tào Lạc Sơn lo sợ muốn rút đi. La Vĩnh Tường cũng chỉ mong hắn đi cho thật nhanh.


Nếu có thể trì hoãn được một ngày thì xem ra cũng may mắn lắm rồi, nên nào dám ngăn cản.


Ai ngờ người tính không phụ trời tính. Trong suốt vở kịch này bỗng nhiên xảy ra một tình huống bất ngờ...


*


* *


Từ khi đến được mật cốc, Hà Hoa cứ nghĩ cách cứu giúp Lâm Tuyết Trinh thoát thân.


Chỉ vì tình thế chưa rõ ràng nên không dám vọng động.


Đén khi "Hoắc Vũ Hoàn" xuất hiện, Hà Hoa trong bụng mừng rỡ, liền vội cởi trói cho Lâm Tuyết Trinh.


Lâm Tuyết Trinh ngạc nhiên nói:


- Tiểu cô nương không phải là tủ hạ của Tào Lạc Sơn à? Vì sao cô nương lại giúp ta?


Hà Hoa vội đưa ngón tay lên che miệng, khẽ nói:


- Nói nhỏ một chút! Ta không phải giúp đỡ cô nương mà vì muốn báo đáp ân nghĩa của Hoắc bá bá mà thôi. Bá bá rất tốt với ta, huống chi ta cũng là cô nhi. Ta không nỡ nhẫn tâm nhìn thấy những đứa trẻ đáng thương trong cốc bị sát hại.


- Hóa ra cô nương cũng quen biết Hoắc đại ca sao?


- Vâng! Ta đã đi theo bá bá từ Tây Khuynh Sơn đến tận Lan Châu. Bá bá và mọi người bị giam trong cơ quan bí mật cũng do chính ta lén truyền tin túc, nên mới có thể thoát hiểm đến đây. Bây giờ bá bá đã đối mặt với Tào Lạc Sơn rồi. Vậy chúng ta phải giúp sức cho người mới được! À! Lâm cô nương có thể động thủ được chứ?


Lâm Tuyết Trinh thản nhiên đáp:


- Tất nhiên là được! Binh khí của ta hãy còn ở đây mà. Nào! Chúng ta xông ra ngoài.


Hà Hoa vội cản lại:


- Đừng vội! Tạm thời cô nương hãy ở lại trong xe, giả vờ như còn đang bị trói. Đợi khi họ động thủ trước, lúc ấy sẽ xuất kỳ bất ý từ phía sau đánh tới.


Lâm Tuyết Trinh gật đầu khen ngợi:


- Ý rất hay! Lần này Tào Lạc Sơn đừng hòng thoát khỏi Hai người bàn bạc xong, ở lại trong xe nằm chờ cơ hội. Không ngờ cuối cùng lại nghe Tào Lạc Sơn định lời giao hẹn, sáng sớm ngày mai sẽ quyết đấu với "Hoắc Vũ Hoàn". Đồng thời "Hoắc Vũ Hoàn" cũng đã đồng ý để cho lão ta rút lui.


Lâm Tuyết Trinh trong lòng ấm ức nói:


- Hoắc đại ca thật kỳ lạ, đã có cách phá giải ám khí. Vậy tại sao còn chưa chịu động thủ mà định trì hoãn đến bao giờ cơ chứ?


Hà Hoa nói:


- Có lẽ bá bá còn lo cho cô nương sẽ bị Tào Lạc Sơn làm hại.


Lâm Tuyết Trinh liền vội nói:


- Họ không dám ra tay, thì để ta động thủ trước đây.


Nói xong cầm gươm định đẩy cửa xông ra ngoài.


Hà Hoa kéo tay Lâm Tuyết Trinh lại nói:


- Đợi chút đã, Nghênh Xuân và Lý Thất đang lùi đến cửa xe. Đợi cho chúng lại gần hơn một chút nữa. Ta sẽ mở cửa xe, cô nương lập tức xông ra hạ thủ.


Lúc này bọn người Nghênh Xuân và Lý Thất đang lùi đến bên xe ngựa. Hùng Tam nhích tới càng xe ở phía trước. Còn Nghênh Xuân và Lý Thất quay lưng lại cửa xe.


Hà Hoa nhắm kỹ rồi đột nhiên mở toang cửa xe.


Lâm Tuyết Trinh tức khắc phóng mình ra chém ngay vào cục gù trên lưng của Lý Thất.


Lý Thất rú len một tiếng thảm thiết rồi ngã nhào xuống đất.


Lâm Tuyết Trinh một gươm đắc thủ, trong lòng mừng rỡ liền xoay người lại chém ngang một kiếm, đứt đôi Nghênh Xuân ra làm hai đoạn. Tình huống bất ngờ này không những làm kinh hãi Tào Lạc Sơn và Hùng Tam. Mà ngay cả La Vĩnh Tường, Vô Vi đạo trưởng và mọi người đều ngẩn ngơ đứng nhìn.


Trong nháy mắt Lâm Tuyết Trinh đã hạ gục hai mạng người. Đang cơn say máu Lâm Tuyết Trinh liền đưa gươm ra xông thẳng về phía Hùng Tam, đồng thời miệng quát lớn:


- Đại ca giờ này còn chưa ra tay, tính đợi đến bao giờ?


Đao Bá Hùng Tam tuy võ công không bằng Lý Thất nhưng vì đã có cảnh giác nên hắn lập tức đưa đao ra nghênh địch.


Tào Lạc Sơn thấy tình thế như vậy biết rằng hết hy vọng thoát thân nên cũng đành phải rút cây Thanh Hồng kiếm ra.


La Vĩnh Tường liền giật mình thất kinh. Lâm Tuyết Trinh đã phát động thế công như vậy mình không thể khoanh tay đứng nhìn được, bèn quay sang nói với Vô Vi đạo trưởng:


- Sự thể đã đến mức này, xin nhị ca lùi lại giữ miệng cốc, để tiểu đệ liều mạng đi giúp Lâm cô nương.


Vô Vi đạo trưởng nói:


- Không được! Đệ với thân phận Hoắc đại ca đứng trấn giữ miệng cốc là thích hợp nhất.


Hơn nữa, Tào Lạc Sơn có vẻ hơi khiếp sợ đệ. Để cho ngu huynh đi là tốt hơn hết.


La Vĩnh Tường nói:


- Nhị ca! Chúng ta đều không phải là đối thủ của lão tặc. Nhưng chỉ có nhị ca là người duy nhất không bị thương mà thôi. Mấy trăm mạng người ở trong cốc hoàn toàn nhờ vào nhị ca cả. Bởi vậy nhị ca làm sao có thể xông vào nguy hiểm được. Hiện giờ tiểu đệ đã là người tàn phế, nếu có chết đi cũng không đáng tiếc. Du sao đi nữa chúng ta cũng không thể để cho tâm huyết cả đời của đại ca bị phá hủy trong một ngày.


Vô Vi đạo trưởng lại nói:


- Chính vì ngu huynh không bị thương nên mới có sức chống trả với Tào lão tặc, Đệ bị thương mà còn ra đi, há không phải là tự nộp mạng sao?


La Vĩnh Tường nói:


- Bây giờ chúng ta không còn thời gian tranh luận đâu. Nhị ca hãy để cho tiểu đệ ra tay...


Vô Vi đạo trưởng trầm giọng nói:


- Nếu đệ còn coi ta là huynh trưởng thì hãy nghe lời ta ở lại đây.


Nói xong, Vô Vi đạo trưởng lao mình về phía Tào Lạc Sơn.


Vô Vi đạo trưởng biết rõ ám khí lý ngư của Tào Lạc Sơn kỳ dị khó đề phòng. Cho nên vừa xuất thủ là lão liền áp sát người Tào Lạc Sơn để lão ta không có cơ hội phóng ám khí.


Tay trái Vô Vi đạo trưởng cầm Thất Tin lệnh bài, tay phải cầm trường kiếm đánh ra theo thế liên hoàn ào ạt như mưa sa gió táp.


Dẫu sao trong tay Tào Lạc Sơn cũng là một thần kiếm chém sắt như chém bùn. Vô Vi đạo trưởng trong lòng có ý ngại không dám chạm thẳng vào thanh thần kiếm của Tào Lạc Sơn. Cho nên chiêu thức vừa phát ra lão liền vội vàng thâu về, bởi vậy uy lực không thể nào phát huy được.


Vô Vi đạo trưởng biết rằng cứ nhùng nhằng như vầy thì khó bề thủ thắng được. Chợt trong đầu lão quyết định tập trung hết công lực, mạo hiểm đánh ra một đòn.


Mỗi tay của lão liền cầm một thứ binh khí. Trường kiếm thì chủ công, còn Thất Tinh bài chủ thủ. Lúc này chiêu htức của lão đã đột nhiên thay đổi, bỏ dài mà dùng ngắn. Đem Thất Tinh bài làm đoản kiếm, mau chóng tấn công liên tiếp ba chiêu.


Tào Lạc Sơn đưa kiếm ra cằm cự không hề lui bước.


Vừa dứt chiêu thứ hai, Vô Vi đạo trưởng đột nhiên xoay người lại định bỏ chạy.


Tào Lạc Sơn thừa cơ hội phóng tới trước, đồng thời mũi kiếm nhắm thẳng vào vai phải của Vô Vi đạo trưởng quát:


- Trúng"


Cùng lúc đó Vô Vi đạo trưởng đột ngột xoay phắt người lại, quét thẳng lưỡi kiếm sắc lạnh về phía Tào Lạc Sơn.


Đây là cách đánh "Lưỡng bại câu thương", cả hai cùng chết. Nếu Tào Lạc Sơn không biến chiêu, đương nhiên có thể đâm thủng vai Vô Vi đạo trưởng. Nhưng ngược lại cũng khó tránh khỏi lưỡi kiếm của đối phương. Có điều sự khác nhau chỉ là nặng nhẹ mà thôi.


Đương nhiên Tào Lạc Sơn không muốn cả hai đều phải bị trúng đòn, liền vội vàng xoay cổ tay biến chiêu tức thời. Cây Thanh Hồng kiếm hơi hạ thấp xuống rồi móc lên, bay thẳng vào trường kiếm của Vô Vi đạo trưởng.


Song kiếm va chạm mạnh vào nhau. Chỉ nghe một tiếng "keng" khô khốc vang lên.


Thanh trường kiếm của Vô Vi đạo trưởng đã bị chém gãy.

Chương trước

↑↑
Ràng buộc êm ái

Ràng buộc êm ái

Tôi không nhớ, chỉ biết là lần đầu tiên sau khi xách va li về sống chung với tôi,

29-06-2016
Ai tặng em salem

Ai tặng em salem

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Chắc là cậu

27-06-2016
Binh pháp tỏ tình

Binh pháp tỏ tình

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Tháng năm có

27-06-2016
Chiếc hộp kí ức

Chiếc hộp kí ức

18 tuổi, chúng tôi thật dễ dàng yêu thương một ai đó. Cũng dễ dàng bật cười vì

27-06-2016
Hoa nở muộn màng

Hoa nở muộn màng

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Có anh

25-06-2016
Dừng lại để yêu...!

Dừng lại để yêu...!

Để yêu thương, không phải là lúc nào cũng là chạy theo và bất chấp, mà đôi khi đơn

23-06-2016
Hương lúa

Hương lúa

Lụa tựa lưng bên anh tút từng cọng rơm vàng óng hít hà mùi thơm của hoa đồng cỏ

28-06-2016
Người cũ trở về

Người cũ trở về

Ngày ấy mình chia tay vì lý do gì nhỉ? Chẳng nhớ nữa, chỉ biết là anh và em tự nhiên

30-06-2016

XtGem Forum catalog