Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 20
5 sao 5 / 5 ( 131 đánh giá )

Chỉ đao - Nam Kim Thạch - Chương 17 - Đạo thực thị đạo

↓↓

Ngoài ra, phần đuôi con rắn còn có màu đỏ và hai bên bụng có những đường hoa văn màu vàng và trắng. Loài rắn này có tên là Trúc Diệp Thanh.

bạn đang xem “Chỉ đao - Nam Kim Thạch” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Hà Hoa sợ đến nổi mặt tái xanh. Toàn thân run lập cập, miệng thì lắp bắp nói:


- Bá bá, làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?


Trên trán Vũ Hoàn đã toát mồ hôi. Còn bàn tay trái trong phút chốc đã biến thành màu đen. Hoắc Vũ Hoàn cắn răng chịu đau nói:


- Tuyệt đối đừng làm kinh động đến nó. Cháu mau mau bước ra đây, tuốt dao ra giùm bá bá Hà Hoa nhè nhẹ di chuyển ra sau Hoắc Vũ Hoàn rồi nói:


- Bá bá phải ngồi xuống. Hà Hoa mới rút đao ra được.


Hoắc Vũ Hoàn đành phải ngồi xổm xuống đất. Hai mắt vẫn chăm chú để ý đến con độc xà, không một chút sa lảng, miệng thì thúc giục nói:


- Mau lấy đao ra đặt vào tay trái bá bá, sau đó lùi ra xa khỏi đây. Nhớ kỹ đừng làm kinh động đến nó đấy.


Hà Hoa đáp:


- Dạ! Cháu biết rồi Vừa trả lời, Hà Hoa vừa tuốt đao ra khỏi vỏ. Nhưng Hà Hoa lại không làm y theo lời căn dặn của Hoắc Vũ Hoàn. Ngược lại hài tay Hà Hoa nắm chặt cán đao giơ lên cao, rồi nhắm thẳng vào sau gáy của Vũ Hoàn chém xuống.


Lưỡi đao đang chém xuống, đột nhiên nghe một tiếng rít khẽ.


Hà Hoa tự nhiên cảm thấy khuỷu tay mình như bị một vật nhọn đâm xuyên qua. Cô bé la lên một tiếng "ái dà!", thanh bảo đao lập tức tuột khỏi tay rơi xuống đất.


Hoắc Vũ Hoàn lập tức hỏi:


- Hà Hoa! Cháu sao rồi"


Tiếng la của Hà Hoa đã làm giật mình con rắn Trúc Diệp Thanh. Nó tức thì co mình lại, phóng nhanh như chớp về phía Hoắc Vũ Hoàn.


Hoắc Vũ Hoàn không màng đến vết thương trên tay, vội xoay người trở lại. Tay phải Hoắc Vũ Hoàn ôm lấybụng Hà Hoa, còn tay trái chụp nhanh chuôi đao, lăn một vòng trên đất, né tránh thế tấn công trên không của con độc xà.


Sau khi tấn công không trúng đích. Con độc xà vừa rơi xuống đất, lập tức cuộn mình lại, ngẩng đầu lên cao chuẩn bị tấn công tiếp.


Nhưng lần này Hoắc Vũ Hoàn không cho nó có cơ hội như lần trước. Thanh bảo đao vừa vung lên, con độc xà đã bị chém ra làm mấy khúc.


Giết xong con độc xà, Hoắc Vũ Hoàn một tay cầm đao, một tay ôm lấy Hà Hoa chạy ra khỏi rừng tre. Vũ Hoàn không hề để ý đến vết thương của mình, mà chỉ lo cho Hà Hoa.


- Hà Hoa! Cháu có sao không? Chỗ nào không dễ chịu?


Hà Hoa hoảng hốt ấp úng nói:


- Cháu... cháu... A! Bá bá...


Đột nhiên cô bé ôm chặt lấy Hoắc Vũ Hoàn, khóc lớn lên.


Hoắc Vũ Hoàn nhỏ nhẹ nói:


- Xem cháu kìa, tại sao cứ lo khóc mà chẳng nói gì hết vậy? Mau nói cho bá bá biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì nào?


Hà Hoa thút thít nói:


- Cháu... cháu vừa mới rút đao ra, vừa tính đưa cho bá bá bỗng nhiên có người dùng thần đạn bắn trúng tay của cháu...


Hoắc Vũ Hoàn kéo tay áo của Hà Hoa lên xem. Quả nhiên có một vết bầm đen. Bất giác Vũ Hoàn thất kinh nói:


- À! Nhất định là kẻ nấp trong rừng tre ra tay Hà Hoa lắc đầu nói:


- Có lẽ hắn nấp phía sau chúng ta chứ không phải ở trong rừng tre Hoắc Vũ Hoàn giơ đao lên nói:


- Không cần biết hắn nấp ở đâu. Hôm nay nhất quyết phải tìm cho bằng được.


Chưa nói hết câu, Hoắc Vũ Hoàn đã thấy hai mắt tối sầm lại thân hình lảo đảo mấy cái ngã đùng xuống đất.


Hà Hoa hoảng hốt gọi:


- Bá bá! Bá bá"


Hoắc Vũ Hoàn vẫn nằm im bất động, không hề có phản ứng gì Trên mặt Vũ Hoàn lúc này đã chuyển sang màu xanh nhạt.


Đương nhiên đây là triệu chứng phát tác của độc xà Hoắc Vũ Hoàn vốn có thể ngăn chặn được độc xà, nhưng vì lo chú ý đến Hà Hoa, nên đã để mất đi cơ hội đó.


Hà Hoa đứng ngẩn người ra nhìn Hoắc Vũ Hoàn không biết vì sao nước mắt Hà Hoa chợt lăn dài trên hai gò má.


Bỗng đâu có một giọng cười lạnh lẽo vang lên:


- Cần gì phải làm ra vẻ mèo khóc chuột, giả dạng từ bi chứ Hà Hoa vội quay phắt người lại. Chỉ thấy phía sau lưng có một tên tiểu hài nhi tuổi trạc bằng mình, đang đứng nhoẻn miệng cười.


Trên đầu tiểu hài tử này có để biếm tóc chỉa thẳng lên trời. Hai mắt to tròn trông có vẻ rất là lanh lợi. Hà Hoa vừa thấy hắn liền quát:


- Ngươi là ai mà dám chen vào chuyện của ta?


Tên tiểu hài tử nhún vai, cười nói:


- Ngươi không biết ta là ai sao? Ta cho ngươi xem một vật, nhất định ngươi sẽ nhận ra liền.


Nói xong, tên tiểu hài tử đưa tay ra sau lấy ra một vật, giơ giơ trước mặt Hà Hoa.


Thì ra trong tay của tên tiểu hài tử là một cây cung nhỏ rất là tinh xảo.


Hà Hoa thất kinh, lui ra sau ba bốn thước liền, rồi nói:


- Kẻ ám toán ta vừa rồi chính là ngươi?


Tên tiểu hài tử lắc lắc đầu nói:


- Ngươi nói sai rồi! Là ngươi muốn ám toán bá bá của ngươi chứ đâu phải ta muốn ám toán ngươi. Nếu vừa rồi ta muốn hại ngươi, thì bây giờ ngươi còn đứng đó làm bộ ra vẻ mèo khóc chuột hay sao?


Hà Hoa nghe xong dựng cả tóc gáy. Mắt nhìn tứ phía định tìm đường bỏ chạy.


Tên tiểu hài tử cười nhạt nói:


- Nếu như ngươi tự tin chạy nhanh hơn thần đạn của ta thì cứ thử xem. Ta không nhẫn nại giống như bá bá của ngươi đâu. Đến khi đó ngươi có khóc cũng uổng công mà thôi.


Hà Hoa đành phải mỉm cười xuống nước nhỏ nói:


- Ta cùng ngươi không thù không oán, tại sao ngươi cứ tìm cách đối đầu với ta vậy?


Tên tiểu hài tử nói:


- Ta cũng muốn hỏi ngươi. Bá bá ngươi và ngươi có oán thù sâu nặng gì, tại sao ngươi muốn hại chết lão chứ?


Hà Hoa "ồ" một tiếng:


- Ta hiểu rồi. Ngươi và bá bá của ta là bằng hữu đúng không?


- Ta không hề là bằng hữu của bá bá ngươi. Hơn nữa, trước đây còn là kẻ thù nữa là khác.


- Thế tại sao ngươi giúp bá bá ta?


- Ta vốn không có ý giúp đỡ bá bá của ngươi. Chỉ vì hiếu kỳ nên đến xem thử. Ai ngờ càng xem càng thấy tức giận.


Hà Hoa ngạc nhiên hỏi:


- Chẳng lẽ ta đã đắc tội với ngươi?


Tên tiểu hài tử hứ một tiếng:


- Ngươi không có đắc tội với ta, nhưng ngươi đắc tội với lương tâm của ngươi. Bá bá của ngươi tốt với ngươi như vậy. Lúc nào cũng lo lắng bảo vệ cho ngươi, vậy mà ngươi luôn luôn tìm cách ám hại bá bá của ngươi. Lẽ nào ngươi không phải là con người hay sao?


Lương tâm chẳng lẽ đã bị chó ăn rồi sao?


Hà Hoa bị tên tiểu tử mắng cho một trận, đến nỗi không biết phải dùng lời gì để trả lời.


Tên tiểu hài tử lại nói:


- Ta nói thật cho ngươi biết. Sáng sớm hôm nay ở trong tiệm trà, ta đã biết ngươi không phải là người tốt rồi. Vừa rồi gã hán tử mặt sẹo đưa ống tre cho ngươi, ta cũng nhìn thấy rõ.


Các ngươi tưởng rằng việc làm của các ngươi không có ai hay biết sao. Kỳ thật tất cả đều không lọt qua được mắt ta.


Nghe đến đây, sắc mặt Hà Hoa tái nhợt tới đó. Cuối cùng cô bé hạ thấp giọng nói:


- Tất cả mọi việc ngươi đều thấy cả! Thế thì ta cũng không cần phải giải thích nhiều.


Ngươi phải biết rằng, những việc xấu này đều do bọn họ sai ta làm cả...


Tên tiểu hài tử hỏi:


- Bọn họ là ai?


- Chính là người mặt sẹo mà ngươi nhìn thấy đó - Ta biết trên mặt hắn có vết sẹo đao chém. Nhưng ý ta muốn hỏi ngươi tên hắn là gì?


- Ta cũng không biết. Trước nay ta không dám hỏi tên của gã. Mà có hỏi gã cũng không chịu nói.


Tên tiểu hài tử lại hỏi:


- Thế thì hắn làm theo chỉ thị của ai, ngươi có biết hay không?


Hà Hoa lắc đầu nhè nhẹ đáp:


- Ngay cả tên của gã, gã còn chưa chịu nói cho biết. Huống hồ là những điều bí mật này.


Tên tiểu hài tử chớp chớp mắt rồi cười nhạt nói:


- Nói vậy, đối với hắn ta cái gì ngươi cũng không biết?


- Không sai, nếu như ta biết, còn gì phải giấu giếm ngươi.


Tên tiểu hài tử hừ một tiếng:


- Đối với một người mà ngươi chẳng biết gì về hắn cả, vậy tại sao ngươi lại nghe lời sai khiến của hắn để hại người khác?


Hà Hoa thở dài một tiếng:


- Ta còn cách lựa chọn sao? Ta chỉ là một đứa bé cô nhi đáng thương. Nếu như không nghe lời sai bảo của gã, lập tức gã sẽ giết ta ngay...


- Hóa ra ngươi vì sợ chết, nên mới hại người cho hắn?


Hà Hoa ấp úng nói:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Phật ở đâu?

Phật ở đâu?

Hiện giờ Đức Phật đang phân thân ở khắp mọi nơi. Ngài cũng mang thân tốt và xấu

24-06-2016
Đơn Phương !!!

Đơn Phương !!!

Lời tựaKhi tôi bắt đầu đặt bút viết ra những dòng này cũng là lúc tôi thả mình

20-07-2016 3 chương
Chuyện bức tranh

Chuyện bức tranh

Cuộc đời này rất ngắn. Bản thân luôn biết mình muốn gì, hiểu rõ những gì

24-06-2016
Giả Dung

Giả Dung

Giả Dung là một trong những tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Lâu Vũ Tình nói về

26-07-2016 1 chương
Tứ quý

Tứ quý

"Dạ, thù gì chú! Chẳng qua em Ly cháu không muốn đứa trẻ nào giống bốn anh em nhà cháu

28-06-2016