XtGem Forum catalog
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 20
5 sao 5 / 5 ( 104 đánh giá )

Chỉ đao - Nam Kim Thạch - Chương 15 - Tào gia chi mộ

↓↓

Hoắc Vũ Hoànlại móc ra một mờ bạc vụn, nhét vào tay tiểu nhị bảo:

bạn đang xem “Chỉ đao - Nam Kim Thạch” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Làm phiền tiểu huynh đệ giúp cho việc đó. Nếu như có tin tức, xin báo gấp cho tại hạ biết.


Tiểu nhị vội vàng đa tạ rồi lui ra ngoài. Chẳng bao lâu, rượu và thức ăn đã được mang đến.


Hoắc Vũ Hoàn gắp thức ăn đầy chén cho Hà Hoa, còn mình ngồi uống ruôu trầm tư suy nghĩ.


Hà Hoa vừa ăn vừa hỏi:


- Bá bá, nếu quả thật bọn người xấu kia không đến. Như vậy chúng ta có cần đợi bọn họ không ?


- Không bao giờ có chuyện đó xảy ra, bọn chúng nhất định đã đến đây rồi.


- Thế tại sao người tiểu nhị lại nói là không nhìn thấy ?


- Nếu như bọn chúng cưỡi ngựa vào trong thành, nhất định sẽ dễ bị bại lộ tung tích. Có lẽ bọn chúng đã nghỉ ls5i một nơi kín đáo nào đó ở bên ngoài thành, mà cũng có thể bọn chúng đã để ngựa ngoài thành, sau đó đi bộ vào trong. Hoặc là bên ngoài thành có đồng đảng cuả chúng tiếp ứng...


- Nói thế, chúng ta rất khó khăn để tìm gặp bọn họ ?


- Không đâu. Chúng ta nhất định có thể tìm được. Hơn nữa không phải chỉ tìm được...


Đang nói đến đây, tiểu nhị đã bước vào.


Hoắc Vũ Hoàn vội vã hòi?:


- Thế nào rồi ?


Tiểu nhị lắc đầu:


- Tiểu nhân đã đi hỏi tất cả các khách điếm ở đây, nhưng đều được trả lời là không thấy những vị khách ấy.


Hoắc Vũ Hoàn lại hỏi:


- Ngay cả người khách đi bộ cũng không có ?


- Cũng không có. Tiểu nhân còn đến gần cửa thành hỏi thử xem cả ngày hôm nay có ai thấy những vị khách như đại gia đã tả, vào trong thành hay không, nhưng tất cả đều trả lời không thấy.


Hoắc Vũ Hoàn tự lẩm bẩm một mình:


- Thật là kỳ quái...


Tiểu nhị tiếp:


- Theo như tiểu nhân nhận thấy, những vị bằng hữu của đại gia rất có thể vẫn còn chưa đến. Tiểu nhân đã nhờ mấy tên tửu nhị của quán trà Vương Ma Từ ở tại cửa thành. Mấy ngày tới đặc biệt chú ý đến những người khách vãng lai. Chỉ cần thấy được mấy vị khách kia, lập tức đến báo cho đại gia biết.


Hoắc Vũ Hoàn gật đầu:


- Thật vất vả cho tiểu huynh đệ.


Tiểu nhị vừa định cáo lui, Hoắc Vũ Hoàn đột nhiên lại hỏi:


- Ở đây có hiệu thuốc nào bán đủ các loại thuốc hay không ?


Tiểu nhị đáp:


- Có. Không biết đại gia muốn mời đại phu đến xem mạch hay là muốn hốt mấy thang thuốc ?


- Ta muốn hốt vài thanh thuốc để trị thương.


- Thế thì rất dễ. Ra khỏi khách điếm này, đi về hướng tây không xa, đại gia sẽ thấy một tiệm thuốc tên Khánh Dư đường. Ở đấy có bán đủ mọi thứ. Đại gia chỉ cần ra toa thuốc, tiểu nhân đi hốt thay cho đại gia được rồi.


Hoắc Vũ Hoàn xua tay nói:


- Không cần đâu, sau khi ăn xong ta sẽ tự đi lấy. làm phiền tiểu huynh đệ mang cho ta thêm một bình rượu nữa.


Sau khi mang đến một binh rượu nữa, tiểu nhị cáo từ xin rút lui.


Hoắc Vũ Hoàn uống hết hai bình rượu rồi, đứng lên nói với Hà Hoa:


- Cháu ở lại khách điếm nghỉ ngơi. Nhớ đừng có tùy ý rời khỏi nơi đây đấy. Bá bá đi ra ngoài một lát sẽ trở lại ngay.


Hà Hoa ngẩng đầu lên hỏi:


- Có phải bá bá đi thăm dò tin tức của bọn người xấu kia phải không ?


- Đúng vậy.


- Cho cháu cùng đi có được không ?


- Cháu có đi cũng chẳng giúp được gì cho bá bá cả. Thời gian đã muộn lắm rồi, hãy ngoan ngoãn đi ngủ đi.


Hà Hoa phụng phịu nói:


- Nhưng mà một mình cháu, cháu thấy sợ và cũng không ngủ được.


Hoắc Vũ Hoàn vỗ về:


- Ở đây là khách điếm có gì mà sợ ? Lại đây, bá bá sẽ ngồi canh chừng cho đến khi nào Hà Hoa ngủ rồi, bá bá mới ra đi.


Nói đoạn Vũ Hoàn tháo giày ra cho Hà hoa, kéo chăn lên đắp cho cô bé. Sau đó ngồi kế bên đợi cho Hà Hoa ngủ.


Từ từ rồi Hà Hoa cũng chìm vào giấc ngủ say.


Hoắc Vũ Hoàn lúc ấy mới đứng lên nhè nhẹ thổi tắt đèn. Sau đó từ từ mở cửa phòng bước ra ngoài.


Ban đêm bây giờ ở dây tuy không náo nhiệt ồn ào như lúc đêm vừa xuống nhưng trên đường phố vẫn còn người qua lại và một vài cửa tiệm vẫn còn người mở cửa.


Vừa ra khỏi khách điếm, Hoắc Vũ Hoàn liền rảo bước về hướng tây. Đi không được bao lâu, Hoắc Vũ Hoàn đã nhìn thấy biển hiệu Khánh Dư đường.


Tiểu nhị nói quả thật không sai. Hiệu thuốc này qui mô không phải nhỏ. Một hàng hộc thuốc giống như tổ ong,được chấy đây trong ngôi nhà ba gian. Vậy mà nơi đây chỉ có một tên gia nhân mà thôi.


Hoắc Vũ Hoàn mới bước vào cửa, tên giúp việc đã chạy ngay đến nghinh đón:


- Đại gia, mời vào trong ngồi.


Bên trong quầy có đặt một cái ghế bành bằng gỗ vừa cao vừa rộng. Sát góc tường có kê một cái bàn lớn. Phía sau bàn có một lão nhân mình mặc lam bào, tuổi ngoài bẩy mươi. Nhìn lão ta giống như là trưởng quầy, nhưng cũng giống như một đại phu chữa bệnh.


Hoắc Vũ Hoàn nhìn về phía lão nhân mĩm cười gật đầu nói:


- Xin chúc ngài hành nghề ngày một phát đạt.


Lão nhân liền vội vàng cúi người đáp:


- Đa ta ! Đa tạ ! Nghe giọng nói của đại gia đây, hình như không phải là người vùng này ?


Hoắc Vũ Hoàn trả lễ:


- Tại hạ vừa mới đến đây trong ngày hôm nay.


Lão nhân ồ lên một tiếng:


- Hoá ra quý khách vừa mới từ xa đến, xin mời ngồi. Tiểu thuận, mau mang trà ra.


Tên gia nhân lập tức mang một tách trà ra. Hoắc Vũ Hoàn không khách sáo, đón lấy tách trà xong ngồi xuống. Sau khi uống hai hớp, Vũ Hoàn đưa mắt nhìn cách bài trí bên trong cửa hiệu.


Lão nhân lên tiếng hỏi:


- Xin hỏi cao danh của quí khách là gì ? Và đến vùng này có việc gì ?


Hoắ Vũ Hoàn trả lời:


- Tại hạ họ Hoắc, chuyên sống bằng nghề buôn bán các mặt hàng bằng da ở vùng rừng núi. Dám hỏi quí tánh của tiền bối là chi ?


Lão nhân mỉm cười đáp:


- Lão phu họ Tào là chủ hiệu ở đây.


Trong lòng Hoắc Vũ Hoàn hơi bị chấn động, liền hỏi:


- Lão tiền bối cũng là người hành nghề tế thế ?


Lão nhân họ Tào cười nhẹ:


- Đâu dám gọi là "hành nghề tế thế". Chẳng qua ba đời nhà lão phu đều hành nghề y, bởi vậy cũng biết vài vị thuốc.


- Nói vậy lão tiền bối cũng là người sinh trưởng ở vùng này sao ?


- Không sai. Từ lúc ông tổ của lão phu đến đây lập nghiệp, bây giờ tính ra cũng hơn một trăm năm.


Hoắc Vũ Hoàn cung tay vái chào:


- Xin thất lễ được thỉnh giáo cao tánh của lão tiền bối


- Lão phu tên Phác, hiệu Lạc Thiên


Hoắc Vũ Hoàn mỉm cười:


- Tại hạ muốn giới thiệu một người, không biết lão tiền bối có quen với người đó không ?


- Là ai ?


Hoắc Vũ Hoàn thấp giọng:


- Là Tào Dung, chủ nhân hiệu thuốc Đồng Nhơn đường ở thành Lan Châu. Tào lão phu tử.


Vừa nghe xong, nụ cười trên mặt của Tào Phác đột nhiên tắt hẳn, còn thần sắc như bị chấn động. Lão không trả lời ngay mà hỏi ngược lại Hoăc Vũ Hoàn:


- Hoắc gia quen biết người này ?


- Không hề quen biết. Chỉ là tại hạ từ lâu đã ngưỡng mộ y thuật của vị Tào đại phu kia. Bây giờ thấy lão tiền bối cùng họ với lão ta, cho nên thuận miệng hỏi thôi.


Sắc mặt Tào Phác dần dần trở lại bình thường. Lão lắc đầu đáp:


- Xin lỗi, lão phu cũng không biết người này.


Hoắc Vũ Hoàn ngạc nhiên hỏi tiếp:


- Tiền bối và lão ta không chỉ là cùng họ mà biệt hiệu cũng gần giống nhau. Theo lẽ phải là người nhà mới đúng chứ ?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Quân Sủng Cô Vợ Nhỏ

Quân Sủng Cô Vợ Nhỏ

Quân Sủng Cô Vợ Nhỏ là truyện ngôn tình quân nhân dành cho các bạn thích đọc thể

21-07-2016 42 chương
Vị ngọt đôi môi

Vị ngọt đôi môi

Rầm ... chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì nó đã bị lão ấn ngay vào góc phòng. *** Lão

24-06-2016
Đừng Đùa Với Gái Hư

Đừng Đùa Với Gái Hư

Tên truyện: Đừng Đùa Với Gái HưTác giả: khoailepho (VOZer)Thể loại: Truyện VOZTình

18-07-2016 33 chương
Bạn tôi

Bạn tôi

Những người như anh đã để lại phía sau cuộc đời mình những dấu chân mà thời gian

26-06-2016