Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 17 đánh giá )

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long - Chương 6 - Sau cơn mưa to

↓↓

Diệp Khai hỏi luôn:

bạn đang xem “Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Các người kia ?


Phó Hồng Tuyết đáp:


- Tại hạ đi rất chậm !


Rất chậm, là phải đi sau. Đi sau, tức nhiên không biết gì về những người đi trước.


Diệp Khai hỏi:


- Họ đi trước các hạ ?


Phó Hồng Tuyết gật đầu:


- Ừ !


Diệp Khai cau mày:


- Họ đi trước, sau chưa ai đến đây ?


Phó Hồng Tuyết hỏi lại:


- Tại sao các hạ đinh ninh là họ sẽ đi ngang qua thị trấn ! Tại sao họ bắt buộc phải đến đây ?


Diệp Khai gật đầu mỉm cười hỏi:


- Các hạ biết người nào đến đây trước chăng ?


Phó Hồng Tuyết lại lắc đầu:


- Không !


Diệp Khai tiếp:


- Một người chết !


Chàng nhếch nụ cười mỉa, tiếp luôn:


- Đi nhanh, song lại không đến, người chết, không đi được, vẫn đến được ! Trên đời quả có nhiều chuyện thích thú thật !


Phó Hồng Tuyết điềm nhiên: - Người chết là ai ?


Diệp Khai buông nhanh: - Phi Thiên Tri Thù !


Phó Hồng Tuyết khẽ cau đôi mày, trầm ngâm một lúc lâu, bỗng thốt: - Hắn vốn chậm chân lại phía sau, đàm đạo với tại hạ ! Diệp Khai chớp mắt:


- Ạ ?


Phó Hồng Tuyết tiếp: - Hắn hỏi !


Diệp Khai nhìn Phó Hồng Tuyết: - Rồi các hạ đáp !


Phó Hồng Tuyết lắc đầu: - Chỉ nghe, chứ không đáp. Một cuộc đàm đạo đơn phương ! Diệp Khai lại chớp mắt:


- Tại sao không đáp ?


Phó Hồng Tuyết lạnh lùng: - Nghe cũng đủ mệt rồi !


Diệp Khai lại hỏi: - Sau đó ?


Phó Hồng Tuyết thốt: - Tại hạ bước đi chầm chậm, chầm chậm, đều đều ! Diệp Khai hỏi: - Các hạ không đáp, hắn không hỏi được gì hơn, nên bỏ các hạ lại bước đi trước ? Phó Hồng Tuyết cười mỉa:


- Do đó hắn đến trước.


Diệp Khai cũng cười, nụ cười vô nghĩa.


Phó Hồng Tuyết tiếp: - Các hạ hỏi, tại hạ đáp. Các hạ có biết tại sao tại hạ chịu đáp chăng ? Diệp Khai lắc đầu:


- Chính tại hạ đang lấy làm kỳ đây !


Phó Hồng Tuyết thốt: - Chỉ vì tại hạ muốn hỏi lại !


Diệp Khai gật đầu: - Các hạ cứ hỏi. Tại hạ sẵn sàng đáp.


Phó Hồng Tuyết lắc đầu:


- Nhưng hiện tại, chưa phải lúc.


Diệp Khai cau mày:


- Thế đến khi nào mới phải lúc ?


Phó Hồng Tuyết đáp:


- Tại hạ muốn hỏi các hạ đó ! Tùy các hạ định đoạt.


Diệp Khai cười nhẹ:


- Tốt ! Vậy tùy tiện các hạ, lúc nào cũng được, hỏi gì cũng được, tại hạ biết thế nào, nói thế ấy, nói hết !


Chàng bước đi. Phó Hồng Tuyết lách mình, vượt ngang qua chàng.


Y không hề nhìn qua thi thể trong cỗ quan tài, chừng như y rất quý trọng ánh mắt không chịu phí phạm nhìn những cái mà y cho rằng không cần thiết.


Diệp Khai trông theo y, cười khổ, rồi thở dài, đoạn quay đầu lại.


Lúc đó Vân Tại Thiên chuẩn bị hỏi cung bọn phu xe. Chàng không buồn tham dự, bởi biết rõ gã làm một việc quá vô ích. Không khi nào gã thu hoạch một chi tiết nào.


Trừ ra gã hỏi ngay nơi xác chết !


Mà ngôn ngữ của kẻ chết, gã làm sao hiểu nổi !


Thi thể của Phi Thiên Tri Thù đã cứng, lạnh, hai tay còn nắm chặt, mường tượng gã nắm món báu quý gì đến chết cũng không buông !


Đứng bên cạnh quan tài, Diệp Khai ngưng ánh mắt dán vào thi thể kẻ chết.


Một lúc lâu, chàng lẩm nhẩm:


- Kín đáo như tơ bay, nhanh như điện chớp ! Các hạ còn lời gì muốn ký thác nơi tại hạ chăng ?


Giờ ngọ đã qua !


Dương quang bắt đầu trở lại trên trần gian.


Bùn lầy trên đường chưa khô, gia dĩ đoàn xe vận tải quan tài vừa đi qua, cũng làm cho đoạn đường lầy lội nhớp nháp hơn.


Hiện tại, đoàn xe đó đã đến Vạn Mã Đường.


Nếu không hỏi được manh mối nào thì chẳng bao giờ gã buông tha cho bọn phu


xe.


Còn cỗ xe lộng lẫy, do tám tuấn mã kéo vào, còn đổ tại chỗ.


Bốn năm người đang hì hục nữa, lau chùi quanh xe, họ hành sự vất vả mồ hôi đổ ra nhễ nhại.


Hai nữ nhân còn mua sắm vật chi chăng ?


Thật mua sắm bao nhiêu vật dụng, cũng chẳng phải là việc khó khắn, bất quá họ chỉ mất độ nửa giờ, một giờ là xong hết !


Nhưng, đi phố, đâu phải chỉ cần mua sắm ? Nếu chỉ có vậy, họ cần chi phải xê dịch ?


Họ còn bát phố nữa chứ ! Mỗi tháng chỉ có một cơ hội ung dung nhà tản thôi mà !


Họ còn tìm cái mới cái lạ, chính sự tìm tòi những vật chưa có để mua sắm, cũng đòi hỏi một thời gian rồi !


Điều mà Diệp Khai thắc mắc hơn hết là chàng chẳng rõ hai nữ nhân thực sự có mua hột gà để bảo vệ dung nhan chăng.


Chàng quyết định khi nào rỗi rảnh, thử dùng lòng trắng trứng thoa mặt xem sao !


Bên cạnh hiệu tạp hóa, là một cửa hàng thịt. Trước cửa có tấm chiêu bài: chuyên bán ba loại vật: trâu, heo, và dê.


Cạnh hàng thịt là một quán cơm, chiêu bài rất hấp dẫn.


Bên trong quán, không được sáng sũa lắm.


Phó Hồng Tuyết vào quán đó.


Người ta sử dụng hai tay, y chỉ sử dụng một tay, song vẫn tiện như thường, lại có phần linh xảo hơn là khác.


Qua khỏi quán, là ngõ hẻm, chính nơi đó, Diệp Khai tạm cư trú. Dọc con hẻm đó, nhà thì nhiều, song người xuất nhập hai xê dịch, trái lại, rất ít.


Lúc chàng đến ngõ hẻm, thì gặp một lão thái bà từ một ngôi nhà bước ra, tay cầm mảnh giấy đỏ, bàn dán mảnh giấy nơi tường nhà.


Mảnh giấy có mấy chữ: Nhà bên cho thuê ! Phòng trang nhã, giường nệm mới, sáng có điểm tâm, mỗi thágn mười hai lượng bạc, trả trước. Điều kiện: độc thân, không có con trẻ !


Bà ấy mới nhận lãnh năm mươi lượng bạc đó, chưa hơn một ngày lại lấy phòng của bà cho thuê luôn ! Lại còn tăng giá hai lượng mỗi tháng !


Hẳn là bà tưởng dễ kiếm bạc lắm, nên đâm ra ham, cho thuê nhà, cho thuê phòng.


Tại hiệu tạp hóa, Lý Mã Hổ bắt đầu ngủ gà ngủ gật bên quầy tiền.


Đối diện với tiệm tạp hóa là cửa hàng tơ lụa, hiện tại có hai nữ nhân đang chọn vật mua.


Hai nữ nhân đó không đẹp bằng dì ba và Mã Phương Linh.


Còn dì ba và Mã Phương Linh, họ đi đâu, trong khi cỗ xe còn đó ?


Diệp Khai đi khắp đường phố hai lượt, vẫn chẳng gặp họ.


Chàng muốn vào quán cơm, ăn uống qua loa, song, bỗng đổi ý, quay nhanh mình, trở về ngõ hẻm, gỡ tờ giấy cho thuê nhà, vò nhỏ, nhét vào giày.


Trong giày của chàng có một vật cứng cứng, chẳng rõ có phải là một thanh đao ngắn chăng ?


Dọc theo con đường phố, có một ngôi nhà, cửa hẹp. Đó là nơi khai trường đổ bác.


Cửa hẹp, nhưng nhà rộng.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Cành hồng có gai

Cành hồng có gai

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

26-06-2016
Tấm lòng của cha

Tấm lòng của cha

Giờ trả bài tập làm văn luôn là giờ sôi động nhất vì thầy giáo thường đọc cho

01-07-2016
Mưa cuối mùa

Mưa cuối mùa

Đó là ngày mưa dài giăng phố cổ. Con đường Hà Nội nhòe theo lối. Nguyên đếm từng

01-07-2016
Kỷ niệm kinh khủng

Kỷ niệm kinh khủng

Những ngày hôm sau tôi chuyển sang đi xe khác để không phải nhớ lại kỷ niệm kinh

25-06-2016
Anh đào thiếu niên

Anh đào thiếu niên

Lần đầu tiên của mỗi người đàn ông, đều sẽ có một cô gái như hoa anh đào, phiêu

30-06-2016
Sự hoàn hảo của chúa

Sự hoàn hảo của chúa

Trong một bữa tối gây quỹ do trường Chush tổ chức, người cha một học sinh đang theo

29-06-2016
Trò đùa trẻ con

Trò đùa trẻ con

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016

Lamborghini Huracán LP 610-4 t