Insane
Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 88 đánh giá )

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long - Chương 40 - Tay không chống kiếm độc

↓↓

- Ngươi không phải !

bạn đang xem “Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Y thở dài, tiếp:


- Không phải là một ngốc tử !


Người nào cho kẻ khác là ngốc tử, thường thường người đó lại là một ngốc tử.


Bây giờ y vỡ lẽ hơn ai hết !


Phó Hồng Tuyết hỏi:


- Hiện tại, ngươi chịu nói cho ta biết chưa ? Người sai sử ngươi là ai ?


Vương Đại Hồng lại thở dài:


- Ta có nói, cũng vô ích !


Phó Hồng Tuyết cau mày:


- Tại sao ?


Vương Đại Hồng tiếp:


- Ngươi sẽ không tin !


Phó Hồng Tuyết đáp:


- Ta tin !


Vương Đại Hồng hỏi:


- Nhưng còn ta, ta tin được ngươi chăng ? Ngươi có chịu buông tha ta chăng ?


Phó Hồng Tuyết trầm giọng:


- Ta đã hứa với ngươi rồi.


Vương Đại Hồng thở phào, thốt:


- Người đó là bằng hữu của ngươi, người đó biết rõ hành tung của ngươi hơn ai hết.


Phó Hồng Tuyết chợt nắm cứng hai bàn tay. Hắn liên tưởng đến một người !


Hắn không bằng hữu, thì ngoài người đó ra, chẳng còn ai nữa. Chẳng còn ai chiếu cố đến hắn, như người đó.


Cũng có thể cho rằng người đó là bằng hữu của hắn. Tuy nhiên, có phần nào miễn cưỡng.


Hắn không nỡ tin là người đó !


Hắn hỏi:


- Họ gì ?


Vương Đại Hồng đáp:


- Họ ...


Một ánh sáng chớp lên, chiếu thẳng vào yết hầu Vương Đại Hồng.


Vương Đại Hồng không tiếp nối được tiếng nào nữa.


Vệt sáng, là một thanh đoản đao.


Loại đoản đao cầm nơi tay Lý Mã Hổ, loại đoản đao cắm nơi yết hầu đứa bé, cháu đích tôn của Quách Oai !


Vương Đại Hồng trừng mắt ! Y chết không nhắm mắt !


Phó Hồng Tuyết rùng mình.


Hắn nhận thấy lối phóng phi đao của Diệp Khai quả thật lợi hại.


Bởi, hắn cho rằng Diệp Khai giết Vương Đại Hồng !


Đao từ bên ngoài cửa sổ phóng vào. Bên ngoài cửa sổ, không có người.


Đêm sâu lắm rồi, mưa vừa dứt, nước còn đọng vũng, một vài hạt mưa cuối cùng rơi trên vũng nước, nước chớp chớp như tinh quang.


Phó Hồng Tuyết ôm xác Thúy Bình bước qua vũng nước.


Nươc bắn lên, hắn tưởng mảnh tim nát của hắn bắn lên.


Hắn đặt nàng xuống, đào huyệt chôn xác nàng.


Khi Phó Hồng Tuyết xuống núi, thì đêm thứ hai bắt đầu.


Vừa khỏi cơn bịnh, vừa qua cơn chiến đấu gay go, nói rằng chiến đấu bởi hắn còn tồn tại, bởi là một cuộc chiến mà hắn chỉ chịu đựng cho bao nhiêu ý niềm đả kích, như một tấm bia hứng vạn mũi tên. Bia vẫn còn mà tên thì ngưng lặng.


Phó Hồng Tuyết cảm thấy rã rời cả hồn lẫn xác.


Hiện tại, cái gì còn lại với hắn ? Phải chăng là bi ai, thống khổ, cừu hận ?


Gì thì chẳng biết, chứ từ nay, hắn tịch mịch vô cùng.


Hắn thấy không phương giải thoát tịch mịch.


Nên hắn sợ ! Sợ không chịu đựng nỗi.


Hắn chạy đi, chạy cuồng loạn, tránh cái tịch mịch được phút giây nào, hay phút giây đó.


Nơi chân núi, có một tiểu trấn, có thị trấn tất có rượu.


Hắn muốn say.


Nhưng khi sau thì quên, hết say rồi, lại càng nhớ. Nhớ niềm thống khổ !


Như vậy, say cũng không giải quyết được việc gì. Mượn say để tạm quên, càng bị người đời chê là ngu xuẩn.


Hắn vào quán rượu tay vẫn nắm chặt chuôi đao. Cuối cùng hắn cũng say.


Hắn say mau quá !


Trước khi say, một mụ trong quán có kính hắn một chén rượu lớn.


Hắn nhớ rõ ràng việc đó.


Mụ ấy, tuổi độ bốn mươi, mập mạp, mặt bự phấn, khi cười phấn trát mặt nứt rạn, rớt xuống từng mảnh, từng mảnh như vôi tường vỡ.


Hắn cũng nhớ có kính lại mụ một chén lớn.


Sau đó, hắn không còn biết gì nữa.


Vô luận cơn say nào, nặng đến đâu rồi cũng hết.


Khi tỉnh lại, Phó Hồng Tuyết thấy mình ở trong một ngôi nhà thô lậu, nằm trên chiếc giường thô lậu.


Không gian trong nhà nặng mùi rượu lẫn phấn son, thứ phấn son rẻ tiền.


Và mụ mập nằm ngũ bên cạnh hắn. Một cánh tay trĩu thịt đè trên mình hắn.


Mụ trần truồng, hắn cũng trần truồng.


Phó Hồng Tuyết buồn nôn. Hắn không dám hồi ức lại việc đã làm trong đêm vừa qua ! Hắn nào biết đã làm gì, hắn chỉ tưởng tượng thôi, nhưng không có can đảm đứng lâu ở đó tưởng tượng.


Hắn nhảy xuống giường mặc nhanh y phục.


Một bàn tay thịt vươn ra, chụp hắn, một giọng sệt vang lên:


- Cái gì thế ! Muốn đi phải không ?


Phó Hồng Tuyết cắn răng, gật đầu.


Niềm thất vọng hiện lên gương mặt loang lổ phấn, mụ hỏi:


- Làm sao đi được ! Đêm qua ngươi có hứa với ta là ở lại đây mà, bầu bạn với ta


mà.


Phó Hồng Tuyết nín lặng.


Mụ gọi:


- Lên đây ! Lên ngủ với ta, chúng ta tái diễn ...


Mụ lôi hắn.


Phó Hồng Tuyết run người.


Bỗng, hắn vùng vẫy, thoát khỏi tay mụ, lùi về góc tường, tay nắm chặt chuôi đao, rung rung giọng:


- Ta muốn giết ngươi đó ! Nếu ngươi còn lèo nhèo, ta giết liền.


Mụ kinh hãi, nhìn hắn. Rồi mụ bật khóc, vừa khóc vừa gào:


- Được ! Cứ giết ! Ngươi giết ta đi ! Ngươi đã nói là không đi, bây giờ ngươi muốn đi ! Ngươi giết ta, ta còn dễ chịu hơn !


Mụ cũng sợ tịch mịch, mụ chìm trong tịch mịch, vớ được khi nào chịu buông tha.


Bây giờ, Phó Hồng Tuyết đòi đi, mụ trở về với thất vọng.


Phó Hồng Tuyết không nỡ nhìn mụ.


Hắn dụng lực tung cánh cửa, vọt nhanh ra ngoài.


Bên ngoài là đường đi, trên đường có người đi, ai ai cũng kinh hãi nhìn hắn, nhưng hắn không thấy ai cả, hắn chạy cuồng, hết đoạn đường, ra luôn khỏi thịt trấn.


Lúc dừng chân lại, hắn bắt đầu mửa, mửa mãi chừng như phải mửa cả ruột gan, mửa đến trống lòng.


Rồi hắn ngã xuống, như chiếc lá thu rơi.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Lối thoát

Lối thoát

Hắn ngà ngà say, thất thểu, loạng choạng. Đời nghĩ còn gì thú hơn nữa, tiền bạc,

30-06-2016
Nhớ, Quên và Yêu

Nhớ, Quên và Yêu

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?".) - Còn

25-06-2016
Trên sông

Trên sông

Một cuộc điện khẩn gọi tôi về. Linh tính có chuyện chẳng lành, tôi tức tốc thu

29-06-2016