Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 45 đánh giá )

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long - Chương 36 - Cái khổ lựa chọn

↓↓
Chiếc bao được mở ra.


Trong bao, có người. Một người cụt chân tả !


Dịch Đại Kinh !


Mỗi cá nhân đều muốn kêu lên một tiếng kinh khủng, thật to.

bạn đang xem “Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Nhưng, người kinh dị hơn hết, chính là Dịch Đại Kinh.


Y phảng phất từ cõi mộng trở về, phát hiện ra cảnh trước mắt đáng sợ hơn cảnh trong mộng !


Y thấy, Diệp Khai, Phó Hồng Tuyết, cả Lộ Tiểu Giai.


Sau cùng, y co rúm người lại, như cố thu nhỏ thân hình. Bởi, y thấy luôn người lạ.


Người lạ nhìn y, hỏi:


- Ngươi còn nhận ra lão phu ?


Dịch Đại Kinh gật đầu, thái độ của y cực kỳ tôn kính.


Người lạ tiếp:


- Mười năm trước, chúng ta gặp nhau một lần, lúc đó thì ngươi còn đủ hai chân ! chưa lẻ loi như bây giờ !


Dịch Đại Kinh gượng điểm một nụ cười:


- Nhưng tiền bối thì còn nguyên phong thái, chẳng khác mảy may mười năm trước !


Người lạ hỏi:


- Chân ngươi cụt từ bao giờ ?


Dịch Đại Kinh đáp:


- Cách nay nửa tháng !


Người lạ hỏi:


- Ai chặt ?


Dịch Đại Kinh lộ vẻ thống khổ:


- Sự việc thuộc về quá khứ nhắc lại càng thêm phiền.


Người lạ thốt:


- Xem ra ngươi rộng lượng đối với người thật !


Dịch Đại Kinh điềm nhiên:


- Vãn bối cố học tư cách người xưa !


Người lạ mỉm cười:


- Nhưng ngươi cần học một việc khác, trước hơn mọi việc !


Dịch Đại Kinh hỏi:


- Việc chi ?


Người lạ đáp:


- Việc nói thật !


Lão quắc mắt sáng như lửa bừng, nhìn vào mặt Dịch Đại Kinh, gằn từng tiếng:


- Ngươi nên biết bình sanh lão phu rất ghét những kẻ nói oan !


Dịch Đại Kinh cúi đầu, thốt:


- Trước mặt tiền bối, vãn bối khi nào dám nói oan ! Vô luận là ai cũng không dám nói oan !


Người lạ lạnh lùng:


- Lão phu biết, muốn cho ngươi chịu nói thật, chẳng phải dễ dàng gì. Bởi ngươi hiểu, sau khi ngươi nói thật rồi, rất có thể là ngươi phải chết. Mà đương nhiên là ngươi chưa muốn chết.


Dịch Đại Kinh không dám đáp vu vơ.


Người lạ tiếp:


- Tuy nhiên, ngươi nên biết luôn, trên đời có nhiều cái đáng sợ hơn cái chết, những cái đó làm cho con người thống khổ cực độ !


Dịch Đại Kinh đổ mồ hôi trán.


Người lạ tiếp:


- Sở dĩ lão phu mang ngươi đến đây, là vì nhiều năm trước, lão phu từng phát thệ, tuyệt đối không để cho ai lừa dối !


Trên gương mặt rắn rỏi, niềm thống khổ hiện lên, lão nhớ đến sự tình ngày cũ ...


Dịch Đại Kinh không dám ngẩng đầu nhìn lão.


Lâu lắm, người lạ mới tiếp:


- Ngươi mô phỏng nét bút của Tiểu Lý Thám Hoa, ước hẹn lão phu, gặp mặt nhau tại đây. Thực ra lão phu đã thấy là nét bút giả mạo. Lão phu vẫn đến như thường, đến để xem có cái trò gì đây !


Dịch Đại Kinh thốt:


- Thuở thiếu thời, Tiểu Lý Thám Hoa đã có oai danh chấn động khắp nơi, bút tích của người lưu truyền khắp thiên hạ, ai muốn mô phỏng lại chẳng được ? Sao tiền bối nhất quyết là vãn bối ?


Người lạ đáp:


- Lão phu đã tìm gặp trong thơ phòng của ngươi, có đủ chứng tích, chả hạn, một mảnh giấy có bút tích của Tiểu Lý Thám Hoa, ngươi nhìn nét bút mà phỏng theo ...


Dịch Đại Kinh càng đổ mồ hôi lạnh.


Người lạ trầm gương mặt, tiếp:


- Ngươi cũng có nghe về lão phu, lúc nhỏ lão phu như thế nào. Và ngươi cũng nên tin rằng hiện tại lão phu cũng có thể dùng phương pháp năm xưa để bắt buộc ngươi phải nói thật.


Dịch Đại Kinh thở dài:


- Được rồi ! Vãn bối xin nói !


Người lạ hỏi:


- Làm sao ngươi biết hành tung của lão phu ?


Dịch Đại Kinh đáp:


- Đinh tam công tử cho biết !


Người lạ hỏi:


- Đinh Linh Trung ?


Dịch Đại Kinh gật đầu.


Người lạ tiếp:


- Lão phu biết, hắn là một thiếu niên rất thông minh. Nhưng, không khi nào hắn biết được hành tung của lão phu,.


Dịch Đại Kinh thốt:


- Thanh đạo nhân biết tiền bối sẽ đi Giang Nam.


Người lạ hỏi:


- Ngươi quen Thanh đạo nhân ?


Dịch Đại Kinh gật đầu:


- Nếu tiền bối đi Giang Nam, thì tất là phải do con đường này.


Người lạ ạ lên một tiếng.


Dịch Đại Kinh tiếp:


- Nhân vì, lần thứ nhất tiền bối gặp Tiểu Lý Thám Hoa, chính là trên đoạn đường


này.


Người lạ mơ màng, ánh mắt hướng về xa xăm. Cuộc gặp gỡ giữa lão và Lý Tầm Hoa đến nay vẫn còn ghi lại nơi lòng lão một kỷ niệm êm đềm.


Dịch Đại Kinh tiếp:


- Cho nên, vãn bối đặt người tại thập lý trường đình, chờ tiền bối. Khi tiền bối đến, là trao mảnh giấy có bút tích của Tiểu Lý Thám Hoa.


Người lạ thốt:


- Ngươi cho rằng lão phu tin là thật sự Tiểu Lý Thám Hoa sai người trao mảnh giấy cho lão phu ?


Dịch Đại Kinh đáp:


- Vãn bối biết, vô luận tin hay không tin, tiền bối vẫn đến !


Người lạ khẽ thở dài:


- Lão phu thấy ngươi, chợt nhớ một người ...


Dịch Đại Kinh hỏi:


- Ai ?


- Long Thiếu Vân !


Lão lại buông tiếng thở dài, tiếp:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Chó Sói mài răng

Chó Sói mài răng

Một con Cáo thấy chó Sói cứ nằm trên cỏ mà mài răng, bèn khuyên: - Trời đẹp, mọi

24-06-2016
Yêu thêm lần nữa

Yêu thêm lần nữa

Ngày chủ nhật... Điện thoại reo. Một dãy số không có trong danh bạ. Ngạc nhiên và do

01-07-2016
Tình bạn mùa đông

Tình bạn mùa đông

- Lạnh quá! - An xoa hai lòng bàn tay vào nhau rồi xuýt xoa. - Tớ không chịu nổi nữa

23-06-2016
Không phải là tình yêu

Không phải là tình yêu

Cô và anh gặp nhau là duyên, nhưng cuối con đường thì chỉ có thể là lựa chọn của

23-06-2016
Tình đầu!!!

Tình đầu!!!

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện ngắn "Ai cũng có một chuyện tình

28-06-2016

Disneyland 1972 Love the old s