Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 107 đánh giá )

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long - Chương 35 - Chiếc côn của người lạ

↓↓

- Tại sao ?

bạn đang xem “Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Diệp Khai đáp:


- Nếu y không là cừu nhân của Dịch Đại Kinh, thì vì lẽ gì y dùng phương pháp đó để hãm hại Dịch Đại Kinh ?


Lộ Tiểu Giai phải công nhận lập luận đó.


Diệp Khai trầm ngâm một chút, đoạn tiếp:


- Đương nhiên, y chưa hay biết Dịch Đại Kinh đã bị chặt chân. Cho nên y mới dùng phương pháp này.


Lộ Tiểu Giai thở dài:


- Bị chặt chân, đâu phải là một sự quang vinh ! Cho nên chẳng ai muốn tuyên bá sự tình trên giang hồ.


Diệp Khai hỏi:


- Ai chặt chân Dịch Đại Kinh ?


Lộ Tiểu Giai lắc đầu:


- Không biết.


Diệp Khai hỏi:


- Y không cho biết ?


Lộ Tiểu Giai lắc đầu:


- Y không thích đề cập đến việc đó nữa !


Diệp Khai hỏi:


- Tại sao ?


Lộ Tiểu Giai đáp:


- Y không muốn ai vì y mà báo thù. Y cho rằng, oan gia nên mở, không nên buộc. Nếu cứ chủ trương oan oan tương báo, thì chẳng biết đến bao giờ mới dứt báo qua báo lại.


Diệp Khai tặt lưỡi:


- Xem ra đích xác y là một chân quân tử ! Lịnh thơ lấy được người chồng như vậy, quả thật có phúc lớn !


Lộ Tiểu Giai nhìn chàng, tìm hiểu câu nói đó có ẩn ác ý chăng.


Diệp Khai cười, tiếp:


- Vô luận thế nào, tại hạ cũng xin mời các hạ uống chén rượu !


Bỗng, có người thốt:


- Chừa cho một chén nhé !


Thinh âm còn xa, song ai ai cũng nghe rõ.


Nghe rõ tiếng của người đó, kể cũng chẳng lạ gì. Người đó nghe rõ cuộc đối thoại đây, mới là một sự lạ !


Người đó là ai, ai mà thính giác linh thông như thế ?


Thân pháp của người đó cũng phi thường nhanh. Câu nói vừa dứt, người liền tới


nơi.


Người đó vận y phục bình thường, hông đeo côn ngắn, tay cầm một chiếc bao lớn. Người đó, là người lạ đối thoại với Phó Hồng Tuyết.


Lão ta đã trở lại.


Lão đặt chiếc bao xuống nền. Chiếc bao quá to. Lão tùy tiện chọn lựa chiếc ghế ngồi xuống, điềm nhiên thốt: - Bình thời, tại hạ không uống rượu ! Hôm nay thì lại khác ! Hôm nay phải phá lệ. Không ai hỏi tại sao.


Chẳng ai dám hỏi.


Lão nhìn Lộ Tiểu Giai, hỏi: - Các hạ biết tại sao chăng ?


Lộ Tiểu Giai lắc đầu.


Người lạ lại hỏi:


- Các hạ biết tại hạ là ai chăng ?


Lộ Tiểu Giai lắc đầu, rồi gật đầu, đôi mắt bình thường trấn định, hiện tại có vẻ khiếp hãi.


Người lạ tiếp:


- Tại hạ nhận ra các hạ. Tại hạ nhận ra thanh kiếm của các hạ !


Lộ Tiểu Giai cúi đầu, nhìn thanh kiếm bên hông, hy vọng thanh kiếm biến mất.


Người lạ điềm nhiên nói:


- Các hạ không nên vì thanh kiếm đó mà áy náy. Người dạy các hạ sử dụng nó, tuy là cừu địch của tại hạ, song cũng là bằng hữu của tại hạ !


Lộ Tiểu Giai cúi đầu:


- Vãn bối hiểu !


Người lạ tiếp:


- Luôn luôn, tại hạ tôn kính lão, cũng như lão luôn luôn tôn kính tại hạ.


Lộ Tiểu Giai đáp:


- Vâng !


Y là con người cuồng ngạo, hiện tại lại ngoan ngoãn như cừu non.


Người lạ hỏi:


- Lão ấy vẫn mạnh chứ ?


Lộ Tiểu Giai đáp:


- Từ lâu lắm rồi, vãn bối không gặp lại lão nhân gia.


Người lạ mỉm cười:


- Lão ấy cũng như tại hạ, vốn là con người không căn cơ, muốn tìm cũng chẳng dễ tìm !


Lộ Tiểu Giai đáp:


- Vâng !


Người lạ hỏi:


- Nghe nói các hạ giết người không ít ?


Lộ Tiểu Giai không dám đáp.


Người lạ tiếp:


- Tại hạ hy vọng những người bị giết, đều là những kẻ đáng chết.


Lộ Tiểu Giai không dám đáp.


Người lạ chợt bảo:


- Các hạ lấy kiếm đâm tại hạ một nhát đi.


Lộ Tiểu Giai biến sắc:


- Vãn bối ... vãn bối ...


Người lạ gạt ngang:


- Không nên lấy làm khó khắn. Tại hạ nói gì, là cái đó phải được làm. Vả lại, tại hạ bảo, thì chẳng bao giờ trách cứ các hạ !


Lộ Tiểu Giai do dự.


Người lạ tiếp:


- Tại hạ không hoàn thủ.


Lộ Tiểu Giai thở phì:


- Tuân mạng.


Người lạ dặn:


- Dùng tận lực đấy nhé ! Cứ xem tại hạ như một kẻ đại cừu hận !


Lộ Tiểu Giai đáp:


- Vâng !


Không gian trầm đọng nặng nề. Mọi người đều nín thở.


Kiếm chớp lên. Mũi kiếm xẹt thẳng vào yết hầu của người lạ.


Phó Hồng Tuyết bóp mạnh chuôi đao, mường tượng hắn phát xuất chiêu công.


Kiếm đó, nhanh như đao của hắn.


Một tiếng vung vang lên, thanh kiếm gãy làm hai đoạn.


Nếu ai tinh mắt, tất thấy đoản côn vung lên, rồi thanh kiếm mới gãy.


Nhưng, ai ai cũng thấy, đoản côn còn nằm y chỗ ấy, bên hông người lạ.


Không ai nghi ngờ người lạ dùng côn.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Viết cho Nhăn Mập

Viết cho Nhăn Mập

Thế Giới loài người có cái quy luật hài hước và khốn nạn vậy đó con

24-06-2016
Nụ cười của mẹ

Nụ cười của mẹ

(khotruyenhay.gq) Tôi trùm chăn kín mít đầu và òa khóc. Những lời mẹ nói lúc ăn cơm

30-06-2016
Khúc định mệnh

Khúc định mệnh

(khotruyenhay.gq) - Nếu bạn thích một người coi bạn như người vô hình thì bạn sẽ làm

27-06-2016
Tiền ma

Tiền ma

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện Kinh dị số 1) Tiền ma! Nghe thì tưởng

27-06-2016
Đau gì như thể

Đau gì như thể

Có đáng không những tháng năm dài vằng vặc? Những tâm hồn thương tổn? Và kia, một

24-06-2016

Old school Easter eggs.